Thẩm Chiêu Chiêu vô tội lấy ra một khối tín vật đối bài: 「 Đây là đối bài của ta, luôn luôn để nha hoàn Trân Châu giữ, nếu ta cấu kết Thường Ngộ Xuân, vậy hắn lấy đâu ra khối đối bài kia
」 Khối đối bài này, mỗi chủ tử trong phủ chỉ có một khối, bình thường đều do đại nha hoàn thân cận giữ, cầm nó tiện lợi đại diện cho thân phận người Thẩm gia để làm việc, đối bài của Thẩm Chiêu Chiêu để ở chỗ Trân Châu
Đối bài của Thẩm Lê Vũ, đương nhiên là ở chỗ Sơn Trà
Vương Thị tức giận đến mức: 「 Đối bài của cô nương nhà ngươi bây giờ ở đâu?
」 Sắc mặt Sơn Trà trong chốc lát trắng bệch, ấp úng đứng dậy: 「 Ở, ở, ở nhà
」 Sự thật đã quá rõ ràng
Vương Thị giận dữ nói: 「 Tiện tỳ nhà ngươi, còn dám nói dối
」 Sơn Trà cứng đờ tại chỗ, nhất thời không có lời nào để nói
Triệu phu nhân khẽ nhíu mày: 「 Nho nhỏ thứ nữ này, tư thông với đàn ông bên ngoài, lại còn dám đổ lỗi cho đích nữ, Thẩm phu nhân quá khoan dung rồi, mới dám giữ nó trong phòng..
Thứ người này không trên không dưới
」
Vương Thị lập tức nói: 「 Người đâu
Mau trói Sơn Trà và Thường Ngộ Xuân lại, cùng Tứ cô nương áp giải về phủ, đợi sau khi xuân yến hôm nay kết thúc ta sẽ trở về nói với lão thái thái để thu thập bọn ngươi
」
「 Dạ
」 Bà tử do Vương Thị mang đến lập tức cho người trói và đưa họ ra ngoài
Thẩm Chiêu Chiêu nhìn những người bị trói đi, đáy mắt lạnh lẽo hoàn toàn
Thẩm Lê Vũ, ngươi không phải muốn thưởng cho hắn sao
Đời này, ta chủ động nhường ngươi, Thường gia chính đầu phu nhân từ nay về sau chính là ngươi, chỉ là mười năm khổ cực đầu tiên, ta đã giúp ngươi chịu đựng
「 Để Triệu phu nhân phải chê cười
」 Vương Thị cảm thấy thật mất thể diện
Triệu phu nhân cười cười: 「 Việc này ngươi yên tâm, ta sẽ bảo hạ nhân quản tốt miệng
」
「 Đa tạ Triệu phu nhân
」 Hai người lại hàn huyên một lát, cuối cùng là cho qua chuyện này, thế nhưng, giấy không thể gói được lửa, hôm nay Triệu gia có nhiều khách lạ như vậy, dù là che giấu kín kẽ, bên ngoài cũng ít nhiều có chút phong thanh
Có lẽ là không có đối chiếu thì không có tổn thương, có chuyện của Thẩm Lê Vũ, Triệu phu nhân nhìn Thẩm Chiêu Chiêu càng thêm thuận mắt
Đích nữ chính là đích nữ, quả thật không giống với những người do tiểu thiếp sinh ra
Tuy nói trước đây còn có chút phong phanh, nói đại cô nương Thẩm gia ương ngạnh tham ăn, hiện giờ nhìn lại, lớn lên cũng đã ổn trọng hơn nhiều
Triệu phu nhân cười kéo tay Thẩm Chiêu Chiêu: 「 Chiêu Chiêu à, đi nào, ta dẫn ngươi đến tiền sảnh trước, vị nhân vật quan trọng nhất hôm nay, ngươi còn chưa gặp đâu
」
Thẩm Chiêu Chiêu cũng không biết là nhân vật quan trọng gì, chỉ thuận theo tính nhu thuận cong khóe miệng: 「 Được
」
—— Vọng Sơn Lâu
Nơi này nằm ở Tây Uyển của Triệu gia, là tòa lầu cao trọn vẹn tám tầng, đứng trên đỉnh, có thể nhìn ra xa những ngọn núi xa xôi, vô cùng rộng lớn và khí phách
Thế nhưng, Triệu gia hiếm khi mời khách nhân đến nơi này, bởi vì đây là mật các chứa sách của Triệu gia, ngay cả nữ quyến Triệu gia cũng hiếm khi được bước vào
Cho nên, dù là lúc này bên ngoài khách nhân tấp nập, bên trong nơi này lại vô cùng lạnh lẽo
Thẩm Sở Xuyên chắp tay đứng trên đỉnh lầu, nhìn ra xa
Một bóng người cao ráo đi tới, người này tuổi chừng ngoài hai mươi, khuôn mặt nhìn qua có chút trải đời, nhưng nói chuyện lại vô cùng đùa cợt
「 Gió gì mà lại thổi ngươi đến đây
Chẳng lẽ đến mùa xuân, ngươi cây sắt này cũng nở hoa
Muốn cưới vợ sao
」 Người đến chính là đích trưởng tử Triệu gia, Triệu Thư Thành
Thẩm Sở Xuyên quay người lại, lạnh lùng liếc hắn một cái
Triệu Thư Thành vội vàng xua tay: 「 Ta đùa, đùa thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
」
Thẩm Sở Xuyên nhạt giọng nói: 「 Lô hàng vận chuyển sắp tới ta tạm thời không làm
」
「 Hả
」 Triệu Thư Thành vội vàng nói: 「 Sao lại nói không làm là không làm
Ngươi không yên tâm về việc vận chuyển của Triệu gia ta sao
Chúng ta có tình giao nhiều năm như vậy, ngươi đừng để người ta đào mất
Nhà khác ra giá bao nhiêu, ngươi cứ nói với ta, ta dễ thương lượng mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
」 Hàng hóa của Thẩm Sở Xuyên, bây giờ chiếm một nửa giang sơn buôn bán vận chuyển của Triệu gia, không có hàng của hắn, Triệu gia phải tổn thất bao nhiêu tiền
Thẩm Sở Xuyên đi đến bàn, kéo ghế ngồi xuống: 「 Gần đây có người để mắt tới ta, trước khi ta tra rõ lai lịch của hắn, chuyện làm ăn trên phương diện vận chuyển phải tạm dừng một đoạn thời gian
」
Triệu Thư Thành sững sờ: 「 Lại có người dám chằm chằm vào ngươi
Sợ là không phải mấy kẻ ngu xuẩn nhà Thẩm gia chứ
」
Con ngươi thanh lãnh của Thẩm Sở Xuyên liếc hắn một cái
「 Ai, ta nói sai không được sao
Người nhà Thẩm gia đối với ngươi thái độ thế nào mà ngươi còn bảo vệ bọn họ
Muốn ta nói, ngươi còn không bằng sớm rời khỏi Thẩm gia đi, tiền tài trên tay ngươi, còn đủ bù đắp mười Thẩm gia
Cần gì phải chịu đựng ở cái nơi đấy
」
Thẩm Sở Xuyên nhạt giọng nói: 「 Còn chưa phải lúc
」
Hai người đang nói chuyện, Minh Đức liền đến
「 Gia, bên trong nội viện vừa mới náo loạn một phen, nói là có đàn ông bên ngoài lẻn vào nội viện, làm Tứ cô nương..
xông vào
」 Lời này của Minh Đức nói có chút uyển chuyển, dù sao hai người cùng xử trong một phòng, bên ngoài đều bắt đầu truyền là Thẩm Lê Vũ bị xâm hại
「 Liên quan gì đến nàng
」
Minh Đức cười nói: 「 Gia người quả thực là Gia Cát tại thế, việc này cũng đoán được, sau khi sự tình này xảy ra, đại cô nương cũng có ở đó, rốt cuộc tình huống thế nào, ngài hỏi đại cô nương là biết
」
「 Nàng lắm chủ ý lắm
」 Thẩm Sở Xuyên hừ lạnh một tiếng: 「 Không cần ta phải quan tâm
」
Minh Đức trong lòng thầm nghĩ, ngài không quan tâm còn để ta trông chừng làm gì
「 Nàng bây giờ ở đâu
」
Minh Đức vô cùng trung thực bẩm báo: 「 Bị Triệu phu nhân dẫn đi cùng Tam công tử Triệu gia cùng nhau xem mắt rồi
」
Con ngươi Thẩm Sở Xuyên thoáng chìm xuống một chút, trong lòng chợt cảm thấy khó chịu không hiểu, cười lạnh một tiếng: 「 Nha đầu này, ngược lại là một chút cũng không rảnh rỗi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
」
Triệu Thư Thành lập tức tiến đến: 「 À, cô tiểu thư ầm ĩ này lại thật sự để ý đến Tam đệ ta à, nha đầu này ghê gớm đấy, bình thường ở Thẩm gia cũng không thiếu việc làm phiền ngươi đi
Hay là ta giúp ngươi chỉnh đốn nàng
Đây chính là địa bàn của Triệu gia ta
」
Ngón tay thon dài của Thẩm Sở Xuyên ma sát mép chén trà, ánh mắt phức tạp: 「 Nha đầu này, chỉ có ta có thể chỉnh
」 Ngay sau đó, liền đứng dậy, đi xuống lầu
「 Ai, ngươi làm gì đi đó
」
「 Đi xem mắt
」 Triệu Thư Thành một ngụm trà phun ra, suýt chút nữa sặc chết
—— Tiền sảnh Hoa Cẩm Uyển, lúc này rất náo nhiệt, yến hội vừa mới bắt đầu, các vị tân khách đều ngồi xuống, nói cười hàn huyên với nhau, hỏi han trong nhà đối phương có cô nương hay thiếu gia nào đợi gả, đợi cưới
Triệu phu nhân dắt Thẩm Chiêu Chiêu đi đến chỗ chủ vị ngồi xuống, bảo bà tử bên cạnh đi thúc giục ba lần
Mới cuối cùng là thúc được đến vị tổ tông kia, Triệu gia Tam thiếu gia, Triệu Thư Hâm
「 Con ra mắt mẫu thân
」 Triệu Thư Hâm mới mười sáu, tướng mạo ngược lại là tuấn lãng, mày thanh mắt tú, nhưng tính tình hắn trương dương lại phá phách, cả Kinh Đô đều nổi danh, làm sao có thể hứng thú với việc xử lý hôn nhân này
「 Hâm Nhi, mau đến xem, đây là Chiêu Chiêu muội muội Thẩm gia, lúc các con còn nhỏ đã từng cùng nhau thưởng thức trái cây
」 Triệu phu nhân cười nói
Triệu Thư Hâm liếc nhìn Thẩm Chiêu Chiêu 「 nhu thuận 」, hừ lạnh một tiếng: 「 Mấy năm nay muội muội từng cho con ăn trái cây, thưởng thức trái cây, đưa trái cây không biết bao nhiêu người, làm sao con có thể nhớ hết được
」
