Mà đợi đến một khắc sau, trước mắt Thẩm Chiêu Chiêu bỗng nhiên xuất hiện một con chim non bé nhỏ, khả ái
Thẩm Chiêu Chiêu ngẩn người, bị tiếng kêu non nớt của chim non hấp dẫn, trong chốc lát quên cả khóc
Triệu Thư Hâm nắm một con chim non đưa đến trước mắt nàng, cười hì hì nói: 「 Ngươi đoán trên tay ta có bao nhiêu con chim
」 Thẩm Chiêu Chiêu nhíu mày, dường như không đặc biệt muốn trả lời câu hỏi có chút ngu xuẩn này
「 Ngươi nói đi
」 Triệu Thư Hâm còn gấp gáp
Thẩm Chiêu Chiêu khàn khàn cất tiếng: 「 Một con
」 Ai ngờ Triệu Thư Hâm lại đột nhiên lắc hai tay, biến ra năm con chim non nằm yên tĩnh trên tay hắn, trên khuôn mặt dáng tươi cười đắc ý hiện ra: 「 Đoán sai rồi
」 Thẩm Chiêu Chiêu kinh ngạc trừng tròn mắt, quên cả khóc: 「 Ngươi làm thế nào mà biến ra vậy
」 「 Thủ nghệ tổ truyền, không truyền ra ngoài, này, mấy con chim này tặng ngươi
」 Thẩm Chiêu Chiêu hít hít mũi: 「 Chúng nó rời xa mẹ, đáng thương biết bao
」 Triệu Thư Hâm hung hăng nói 「 Ngươi nếu còn khóc nữa, ta liền ném chúng đi, để chúng cả đời không nhìn thấy mẹ nó
」 Thẩm Chiêu Chiêu quả nhiên không còn khóc nữa, mắt lệ nhòa đưa tay, đón lấy mấy con chim non, ôm vào lòng
Nàng ngẩng đầu lên, đôi con ngươi long lanh ánh lệ chớp động: 「 Vậy ta không khóc nữa, ngươi có thể đưa chúng trở về không
」 Triệu Thư Hâm nhìn đôi mắt đẫm nước của nàng, dường như có một thoáng xuất thần
「 Có được không
」 Thẩm Chiêu Chiêu nháy mắt hỏi hắn
「 À, được
」 Triệu Thư Hâm lập tức nhận lấy chim non, ba loáng cái đã leo lên trên cây lớn, đặt chúng trở lại tổ chim
Thẩm Chiêu Chiêu từ trên mặt đất bò dậy, tâm trạng cũng theo đó vui vẻ hẳn lên: 「 Ta có thể tìm ngươi học ảo thuật vừa rồi được không
」 「 Cái này không được, ảo thuật gia truyền của nhà ta, không thể truyền ra ngoài
」 Triệu Thư Hâm đứng đắn nói nhảm
「 À
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
」 Thẩm Chiêu Chiêu có chút vẻ thất vọng
Triệu Thư Hâm ho nhẹ hai tiếng: 「 Bất quá a, nếu ngươi thành tâm muốn học, có lẽ sau này ta cũng có thể vụng trộm dạy ngươi một chiêu nửa thức
」 「 Ừm
」 Thẩm Chiêu Chiêu hưng phấn gật đầu
Niềm vui được học ảo thuật trong khoảnh khắc đã che lấp đi nỗi buồn sắp mất tiểu thúc
「 Ngươi vừa rồi khóc cái gì vậy
」 Triệu Thư Hâm liếc nhìn quyển sách nàng đang cầm trên tay, khinh thường hừ một tiếng: 「 Sẽ không phải là theo không kịp bài giảng của tiên sinh, gấp đến mức khóc đấy chứ
」 Thẩm Chiêu Chiêu này nổi tiếng là bao cỏ, việc nhập học đây chẳng phải là như đuổi theo hình sao
Thẩm Chiêu Chiêu không vui nói 「 Mới không phải đâu
」 Nàng vẫn còn hơi chột dạ giấu quyển sách ra phía sau, kỳ thực bài giảng trên lớp nàng thật sự không hiểu được mấy, vốn định sau giờ học chờ tiểu thúc trở về giảng riêng cho nàng, nhưng giờ tiểu thúc ngày nào cũng bận rộn công việc sớm hôm, còn có rất nhiều đại sự phải làm, nàng tiếp tục quấy rầy hắn hình như cũng không ổn lắm
「 Chà, chuyện lớn gì chứ
Đọc sách mà thôi, học không được thì có chết sao
Người ta phải sống thống khoái, thoải mái, giống như ta đây
」 Triệu Thư Hâm ra vẻ vô cùng tự hào
Là con cháu hoàn khố nổi tiếng ở Kinh Đô, đến nay ngay cả đồng sinh cũng chưa thi đậu, quả thực cùng Thẩm Chiêu Chiêu tính ra cũng là kẻ tám lạng người nửa cân
Thẩm Chiêu Chiêu không muốn để ý đến hắn, xoay người muốn đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
「 Ai, ngươi đi đâu vậy
Lời ta còn chưa nói hết đâu
Ta thấy ngươi vì chuyện học tập mà khóc đáng thương như vậy, tiểu gia ta đây đại phát từ bi, dẫn ngươi đi gặp việc đời
」 「 Việc đời gì cơ
」 Thẩm Chiêu Chiêu cũng không hứng thú lắm
「 Ngày mai ngươi sẽ biết
Chờ ta hú lớn, chính là ba tiếng đỗ quyên chim, ngươi hãy đi
」 Triệu Thư Hâm nói xong, liền chạy đi như gió.
