Cuộc đời chính là một cuộc tu hành không biết điểm dừng, cho đến ngày cuối cùng kia tiến đến
Ông huyện lệnh Yên ổn Lâm Kính, Triệu Tật đồng học, cảm thấy cuộc đời tu hành quá khổ sở, dài dằng dặc, thà hưởng lạc trước mắt, sáng nay có rượu sáng nay say
Quan niệm này của Triệu Tật đồng học, kỳ thực có liên quan đến gia đình, xuất thân và những trải nghiệm cuộc đời hắn…
Cha Triệu Tật là Triệu Ý, còn có tên là Triệu Nhất
Triệu Ý hồi trẻ, hình dáng khôi vĩ, tuấn tú, uyên bác thi thư, tự nhiên có chút cậy tài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Năm Quang Hòa nguyên niên, với tư cách quan lại quận huyện, được quận tiến cử, lên kinh sư Lạc Dương, được Tư Không Viên Phùng cùng Hà Nam Doãn Dương Trắc thưởng thức, cộng thêm khí độ bất phàm, nhất thời nổi danh kinh sư, có thể nói là đường làm quan rộng mở
Đáng tiếc, đúng lúc tiền đồ tốt đẹp như đang vẫy gọi, đảng cố họa ập đến
Vì công kích hoạn quan là một hành vi chính trị đúng đắn trong thời kỳ đảng cố, vừa có danh vọng lại có được sự chú ý, Triệu Ý nhiều lần công khai bình phẩm tại trường Thái học cùng những nơi khác, lời lẽ rất đắc tội, ví dụ như những câu đại loại “liếm trĩ”, đương nhiên khiến hoạn quan căm hận…
Sau đó, hoạn quan trắng trợn lùng bắt, Triệu Ý suýt chết mấy lần, may được bạn bè giúp đỡ, mới chạy thoát khỏi Lạc Dương, thoát nạn nhưng chí khí suy sụp, từ đó về quê, xin miễn binh dịch, ngày ngày bầu bạn với thi họa, cũng có chút thành tựu
Lớn lên trong hoàn cảnh đó, Triệu Tật ít nhiều cũng bị ảnh hưởng bởi những trải nghiệm của cha mình
Triệu Tật từ nhỏ thông minh, được coi là thần đồng, nếu không có gì bất ngờ, thì rất có thể Triệu Tật sẽ sớm thành đạt, ít nhất nửa đầu con đường quan lại sẽ thuận buồm xuôi gió, mà thành tựu về sau cũng có khả năng vượt qua cha mình, thậm chí trở thành trụ cột của cả gia tộc họ Triệu
Nhưng, bất ngờ luôn đến trong lúc không ai ngờ tới…
Lúc Triệu Tật làm quan trong quận, Tây Khương lại một lần nữa nổi loạn
Với tư cách quan lại trong quận, Triệu Tật lần đầu tiếp xúc với quan to trung ương, quan lại cấp cao của Đại Hán, một trong Tam công - Trương Ôn
Trương Ôn được ông nội Tào Tháo là Tào Đằng đề bạt
Đầu năm Trung Bình, được phong làm Tư Không
Năm Trung Bình thứ hai, làm Xa Kỵ Tướng quân, cùng phó tướng Chấp Kim Ngô, Viên Bàng thảo phạt Bắc Cung Bá Ngọc và đồng đảng nổi loạn ở Tây Khương
Kế đến là Đổng Trác cứng đầu lúc bấy giờ, khi đó chỉ là một Phá Lỗ Tướng quân không chính thức, cùng với Đãng Khấu Tướng quân Chu Tuấn, còn có Tôn Kiên theo quân, đều là thuộc hạ của Trương Ôn
Lúc đầu, Triệu Tật rất kính trọng Trương Ôn, dù là Tư Không hay Xa Kỵ Tướng quân, đều là chức vị đỉnh cao của triều đình Đại Hán, có thể nói là dưới một người trên vạn người, đức cao vọng trọng, tài học uyên thâm, lại thống soái hàng ngàn hàng vạn quân tốt, thật sự là đỉnh cao nhân sinh, sĩ tộc điển hình
Với tư cách quan lại địa phương, đương nhiên phải phối hợp với Trương Ôn, vào quân đội làm một số công việc phụ trợ, cống hiến sức lực cho sự nghiệp bình định vĩ đại của Đại Hán
Nhưng chính là sau khi vào quân đội của Trương Ôn, những quan niệm ban đầu của hắn đã bị đánh tan hoàn toàn
Nhiệm vụ quân sự đầu tiên Triệu Tật trải qua là một nhiệm vụ vận chuyển, từ Tương Vũ vận chuyển một lô vật tư đến Ký Huyện
500 người, đi về 800 dặm, không tính là dễ dàng, nhưng cũng không quá khó khăn
Triệu Tật rất phấn khởi, mang theo lòng yêu nước, đến Tương Vũ rồi mới phát hiện có điều không ổn, vì vật tư cần vận chuyển chỉ có chín con dê
Nhiệm vụ là vận chuyển chín con dê từ Tương Vũ đến Ký Huyện
Yêu cầu, sống
Thời gian vận chuyển, càng nhanh càng tốt
Lúc ấy Triệu Tật không hiểu nổi tại sao phải vận chuyển chín con dê này, cũng không rõ ý nghĩa của việc này ở đâu, nhưng quân lệnh như núi, hắn chỉ có thể tuân theo
Triệu Tật thậm chí còn ôm một con dê, kiểm tra tỉ mỉ từ trên xuống dưới, ngay cả hậu môn con dê cũng xem xét, ngoài việc suýt bị dê đạp trúng mắt, và thu hoạch được một cục phân dê, hắn không phát hiện ra chín con dê ở Tương Vũ này có gì đặc biệt, cũng không thấy chúng có liên quan gì đến đại kế bình định quân Tây Khương
Chín con dê kia hiển nhiên chẳng có gì đặc biệt, bởi vì ngay hôm Triệu Tật mang dê về, chín con dê ấy đã bị giết thịt, rồi chia cho toàn quân một bữa canh thịt dê loãng
Xong việc, Triệu Tật chôn chặt một phần nghi hoặc trong lòng, cho đến một ngày hắn thấy một tờ tấu chương.....
Đại Hán vì bình định Tây Khương, đã chi rất nhiều lương thảo tiền bạc, lại vì vận chuyển khó khăn, nên cho phép bình tây quân tự mua tại chỗ, mà chín con dê kia chính là vật tư được mua, chỉ có điều, con số cuối cùng khiến Triệu Tật chấn động
Bởi vì số lượng được mua không phải chín con, mà là chín ngàn con
Chi phí mua là 600 vạn tiền
『Cái này...』 Triệu Tật tìm đến cấp trên, 『Số lượng này không đúng a...』
『Sao không đúng
Có phải đã mua dê không
Có phải toàn quân xé thịt ăn không
Có phải trong quân ai nấy đều vui mừng
Sĩ khí tăng cao
Lập tức ra quân thắng trận trở về
Sao lại không đúng
Sai chỗ nào
Số lượng có vấn đề gì
Quân triều đình hẳn là làm việc này
Sao ngươi biết địa phương không có dê đưa đi
Chẳng lẽ chỉ có Triệu thị tử nhà ngươi vận chuyển, người khác không vận chuyển dê được
Ngươi nói xem, rốt cuộc sai chỗ nào?』
Triệu Tật lúc ấy còn trẻ, chưa suy nghĩ nhiều, thấy thủ trưởng giận dữ, mới hiểu ra, lại thấy dường như lời qua tiếng lại sẽ lập tức trở mặt, Triệu Tật theo truyền thống tốt đẹp của cha hắn, thấy tình thế bất ổn liền sợ hãi, không dám cãi lại, vội vàng thừa nhận lời thủ trưởng, cho là tất cả đều hợp lý, chỉ là một con dê chưa đến bảy trăm tiền, giá này rẻ đến bất thường, nay biên giới loạn lạc, giá cả tự nhiên cũng phải tăng lên..
Thủ trưởng vui mừng, thì ra là giá cả không hợp lý, 『Đúng, đúng, là ta sơ suất, giá dê bình thường năm sáu trăm tiền, chiến sự xảy ra, chẳng phải phải tăng lên sao, một ngàn hai trăm tiền
Thôi, lấy số chẵn đi, 1500 tiền thế nào?』
Thủ trưởng hài lòng
Sau đó Triệu Tật không chỉ được khen 『rõ ràng hiểu lý lẽ, hiểu rõ lòng dân, dũng cảm gánh vác, có can đảm đảm đương』, còn được thưởng mười lạng hoàng kim, thậm chí được Trương Ôn tiếp kiến, miệng khen ngợi…
Rồi sau đó, Triệu Tật nghe được tin tức, chức Tam công của Trương Ôn là bỏ ra 1000 vạn tiền mua được, người đưa tiền không ai khác chính là Lưu Hồng
Nghe xong, Triệu Tật cảm thấy có gì đó vỡ vụn trong lòng, sau đó hắn mới nghĩ kỹ, vì sao Đổng Trác dám ngang ngược trước mặt Trương Ôn, hơn phân nửa là vì Đổng Trác xem thường Trương Ôn
Tương tự, Trương Ôn cũng xem thường Đổng Trác, Trương Ôn có thể dễ dàng tha thứ Đổng Trác, chỉ vì Đổng Trác quả thật có tài cầm quân
Không biết có phải vì Triệu Tật làm vừa lòng Trương Ôn, hay vì lý do khác, sau đó Triệu Tật được bổ nhiệm làm tòng sự trong quận, điều này có nghĩa hắn từ một thường dân, chính thức bước vào quan trường, khi làm tòng sự, Triệu Tật cẩn trọng, mở chợ, đào kênh, khuyến khích nông nghiệp, thậm chí trong bối cảnh Tây Khương bạo loạn, hắn di dời dân ngoài thành, thực hiện kế sách vườn không nhà trống, lúc chiến đấu, còn lợi dụng địa hình, dẫn quân đánh lui một số loạn quân Tây Khương, nhờ vậy Triệu Tật lại một lần nữa được khen ngợi
Nhưng sau đó Trương Ôn bị bãi chức vì không dẹp loạn kịp thời, công lao được hứa hẹn của Triệu Tật, theo vị lãnh đạo mới đến, cũng tan thành bọt nước
Rồi sau đó sao…
Người hầu vội vàng đến cắt ngang hồi ức của Triệu Tật, nói ra sự tình khiến Triệu Tật cau mày
『Người đâu, thay y phục
Truyền lệnh, thăng đường!』
Trong nha môn, có thêm vài gương mặt mới
Nông học sĩ, công học sĩ, tuần kiểm…
Bọn họ rất phiền phức
Ở thời Đại Hán phần lớn thời gian, công việc của Huyện lệnh và thái thú thật ra phần lớn dựa vào lương tâm, ai muốn vất vả thì bận tối mắt tối mũi cũng chẳng rảnh rang, ai muốn lười thì cứ giao hết cho Huyện thừa làm, mình ung dung tự tại cũng chẳng sao
Triệu Tật thì nằm giữa hai thái cực ấy, không quá siêng, cũng không quá lười, coi như tầm thường
Chỉ có điều, sự xuất hiện của nông học sĩ, công học sĩ và tuần kiểm đã mang đến cho Triệu Tật thêm việc
Giống như hôm nay
Vốn dĩ Lâm Kính trong thành, có vài hiệp sĩ, về sau vì lý do nào đó, những hiệp sĩ này hoặc là bỏ trốn, hoặc là sửa đổi lỗi lầm, mà những hiệp sĩ này thiếu hụt, lại khiến cho trong chợ một số du côn ác bá không còn kiêng dè, lúc tuần kiểm dưới trướng Phiêu Kỵ chưa tới như trước, khó tránh khỏi làm vài chuyện khác người, mà những chuyện này, có tuần kiểm đến sau, dần dần bị người bị hại vạch trần tố cáo, dĩ nhiên là khiến cho công việc của Triệu Tật vô hình trung tăng lên không ít…..
Xuân Thu Chiến Quốc, thời tiền Tần, có tuần kiểm sao
Không có
Vậy thời Xuân Thu Chiến Quốc, những người đó chẳng lẽ không thể ăn Tết sao
Cũng không phải
Haiz, thật là phiền phức…..
Đây là ấn tượng của mọi người đối với Triệu Tật lúc tuần tra, chỉ có điều ngoài mặt, Triệu Tật giữ đúng phong thái của kẻ sĩ, dáng tươi cười tao nhã chân thành, đừng hòng nhìn rõ suy nghĩ trong lòng hắn qua nét mặt
Triệu Tật cai trị thị trấn, dùng chính là phương pháp nho gia đường hoàng, kinh tế tuy có phát triển, nhưng hắn càng quan tâm hơn, là bầu không khí hài hòa trong thành, đạo trung dung
Điều này rất quan trọng
Cái gọi là xử án công minh, giáo dục dân chúng bình thường, người già neo đơn có nơi nương tựa vân vân, cần phải đi cùng với điều kiện quan trọng là trung dung, không thể đi quá giới hạn
Triệu Tật vốn dĩ có tư chất thông minh, lại trải qua chốn quan trường lăn lộn, được mài giũa bởi cuộc đời, tự nhiên đã có hệ thống quan niệm trưởng thành của riêng mình, dung hợp nho học, cùng kiến thức đời sau
'Tuần kiểm vất vả…..
Triệu Tật cười tủm tỉm nói, sau đó quay sang tên tiểu lại đang quỳ dưới nhà, sắc mặt dần dần nghiêm trọng, 'Bọn người phạm pháp này, nếu không phải tuần kiểm cẩn thận, e rằng đã bị chúng bỏ trốn rồi
'Tiểu nhân oan uổng ạ
Tiểu lại trên mặt đất liên tục dập đầu, nước mắt giàn giụa, 'Tiểu nhân không biết rốt cuộc là đắc tội tuần kiểm ở đâu, cho nên bị…..
'Lớn mật
Triệu Tật nói lớn, 'Theo ý ngươi, là tuần kiểm vu oan cho ngươi sao
Tuần kiểm phẩy phẩy tay, không cần Triệu Tật lên tiếng bảo vệ, mà lấy từ trong ngực ra vài miếng thẻ gỗ, rồi nói, 'Lệnh của Phiêu Kỵ, phàm những thương đội qua lại Tây Vực, những huyện hương, thành trấn dọc đường đi qua, ngoài đội ngũ cửa thành, theo luật thu phí vào thành, không được thêm vào thu các loại tạp phí…..
Lệnh này, ngươi có biết
Trên trán tiểu lại dần dần toát mồ hôi, 'Tiểu nhân…..
Tiểu nhân…..
Tiểu lại định nói không biết, nhưng vấn đề là chính lệnh này không chỉ được dán trong thành, hơn nữa cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, có thể nói, từ khi Phiêu Kỵ khai thông Tây Vực, đã được tuyên truyền dọc đường, muốn nói không biết, cũng không thể nào nói được
Chỉ có điều, ngày thường chỉ cần nộp đủ số lượng cho cấp trên, cấp trên cũng sẽ không quản lý phía dưới làm như thế nào, ví dụ như việc thương đội thêm vào thu phí, theo lệ đều có, chỉ có điều lần này không biết là tên khốn kiếp nào mù quáng, cứ thế nói thẳng ra
Triệu Tật trầm giọng nói: 'Tuần kiểm hỏi, sao còn không mau trả lời
Ba lệnh năm thân của ta, không được cưỡng ép phân chia, không được tham ô đút lót, ngươi cũng dám vi phạm lệnh, tự ý tăng thuế phí
Thật to gan
Tiểu lại liên tục dập đầu, trong lúc tâm hoảng ý loạn, lại buột miệng nói, 'Việc này, việc này…..
Là Huyện thừa bày mưu tính kế…..
'A
Triệu Tật giống như cười mà không phải cười, thậm chí không nói đỡ cho Huyện thừa một câu, mà nói thẳng, 'Người đâu, truyền Huyện thừa đến đây
Tuần kiểm bên cạnh có chút bất ngờ nhìn Triệu Tật
Tiểu lại không biết là vì nói ra hậu trường, hay cảm thấy mình lỡ lời, sắc mặt trắng bệch, cả người xụi lơ trên mặt đất, cũng không ai chú ý, bởi vì hiện tại điều quan trọng hơn hiển nhiên là tập trung vào Huyện thừa
Không lâu sau, Huyện thừa liền đến, bước vào thính đường, hơi nhíu mày, rồi chắp tay chào Triệu Tật và tuần kiểm, ngồi xuống một bên
Triệu Tật chậm rãi, thuật lại lời của tiểu lại
'Tên hỗn láo
Huyện thừa quả nhiên tức giận đến tím mặt, 'Ta làm sao nói như thế?
Tiểu lại vội vàng giải thích, 'Tháng trước, hạ tuần tháng trước…..
Nói là cuối năm quyết toán sắp đến, số thuế thu được, do thiên tai hơi bị hao hụt, cho nên các thương hộ, thương đội qua lại, có thể thu thêm một khoản, để bù vào thiếu hụt kho lẫm…..
Ánh mắt Triệu Tật chuyển hướng Huyện thừa, 'Việc này đúng không
Huyện thừa giận dữ, chợt cao giọng nói: "Tháng trước ta từng nói, thuế má có thiếu, như những người buôn bán qua lại, tâm lo việc nước, nguyện quyên góp mà bù vào, thật tốt đẹp biết bao
Còn đây là các bằng chứng tự nguyện, há có ý mạnh mẽ tăng thêm chi phí, vơ vét của cải thu chi?!"
Triệu Tật nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Đã như thế, chỗ quyên góp tiền bạc, còn có ghi chép tạo sách?"
Huyện thừa nói: "Này là tự nhiên..
Người đâu
Đi trong nhà ta, lấy sổ sách thương hộ quyên tiền đến đây!"
Tôi tớ chạy vội, đem tập ghi chép cầm tới, Triệu Tật thoáng lật xem một chút, sau đó làm cho người ta đưa đến tuần kiểm trước mặt, "Tuần kiểm mời xem qua"
Chỉ thấy trên thẻ tre, rậm rạp chằng chịt đã viết một ít chữ rất nhỏ, tuần kiểm nheo mắt, cố gắng phân biệt, sau đó đại thể thấy được một ít viết ví dụ như "Ta quyên ba gánh lúa", "Ta nộp trăm tiền", cũng có chút năm mười, hai mươi tiền số lượng nhỏ, lộn xộn không chịu nổi
Tuần kiểm cau mày, nhìn hồi lâu, không nhìn ra có vấn đề cụ thể gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đừng nói là tuần kiểm, mặc dù là nhân viên kiểm toán bình thường, cũng chưa hẳn có thể nhìn ra mánh khóe gì trong một sổ thu chi, luôn muốn đối chiếu sổ sách mới thấy rõ ràng, cho nên chỉ bằng một sổ thu chi lộn xộn như vậy, cũng không thể nói rõ vấn đề cụ thể gì, chỉ có điều tuần kiểm vốn dĩ đâu hiểu được những thứ này, hắn biết chữ, hiểu số lượng, đều là tại trong quân học được, bình thường thô thiển xem như đủ, khi đối diện với những khoản này, thì có chút chưa đủ
Tuần kiểm buông sổ thu chi xuống, sau đó nhìn Triệu Tật cùng Huyện thừa, sau đó quay đầu nhìn về phía tiểu lại, "Như thế nói đến, chính là người này giả mạo danh nghĩa, lén vơ vét của cải?"
Tiểu lại kêu to, "Tiểu nhân không có
Tiểu nhân thu lên liền giao nộp!"
Huyện thừa phảng phất là tức giận đến không chịu được, đấm ngực dậm chân, "Ta vốn cho là ngươi tuy không hẳn thông minh, nhưng vất vả cần cù làm việc, liền đem việc này giao cho ngươi, không ngờ ngươi vậy mà làm việc này
Nếu như thương hộ không muốn quyên tiền, cũng là do họ, há có thể mạnh mẽ thu
Phiêu Kỵ từng nói, các huyện các hương, không thể tham ô trái pháp luật, không được hà hiếp dân chúng, nay việc làm của ngươi, chẳng phải vô cớ làm bẩn danh tiếng của ta, hại thanh danh huyện
Thật là tức chết ta!"
Triệu Tật đưa tay ra, ý bảo Huyện thừa đừng kích động, sau đó nhìn tuần kiểm nói: "Hiện nay sự tình rõ ràng, người này giả danh mạnh mẽ thu tiền, việc làm không thể nghi ngờ, như vậy nếu số tiền này đều nộp vào kho, chưa từng biển thủ, chính là tội không rõ chính lệnh, làm việc không đúng..
Nếu có giấu tiền bạc, kiếm lời túi riêng, chính là tội tham nhũng
Còn việc mạnh mẽ thu chi phí của người buôn bán, nếu thương hộ không muốn tự quyên, liền trả lại
Như thế, tuần kiểm nghĩ như thế nào?"
Tuần kiểm suy nghĩ một chút, chắp tay nói: "Huyện tôn phán xét, thật thỏa đáng"
Rất nhanh, tên tiểu lại phạm tội bị dẫn đi, sau đó cũng tìm được khoản mục của thương hộ "tố cáo" được ghi chép trên sổ thu chi, vì vậy trước mặt mọi người, gạch bỏ chữ trên khoản mục, sau đó tuần kiểm mang theo số tiền trả lại đi tìm thương hộ..
Tuần kiểm rời đi, trong sảnh đường chỉ còn lại Triệu Tật cùng Huyện thừa
Triệu Tật liếc nhìn Huyện thừa, trong ánh mắt có nhiều bất mãn, "Làm việc sao có thể qua loa như thế!"
Huyện thừa liên tục nhận tội, sau đó nói: "Ta cũng không ngờ tới, tên lại này ngu dốt như thế, vậy mà không hề đảm đương..."
Triệu Tật khẽ gật đầu, "Việc này kết thúc, điều hắn đi chỗ khác, người này vĩnh viễn không bổ nhiệm!"
"Vậy thương hộ này..."
"Không thể hành động thiếu suy nghĩ
Triệu Tật nói, "Dưới mắt tất nhiên nhìn thấy cũng nhanh, nếu..
Đợi qua chút ngày, việc này qua đi, tóm lại không thể năm nào cũng chằm chằm vào..
Người buôn bán, tóm lại là phải cẩn thận, làm sao có thể muốn tính toán thế nào thì tính
Tây Vực hoang vu, sói chạy hổ gầm, vẫn là nên cẩn thận một chút..."
Huyện thừa hiểu ý, liền liên tục gật đầu, sau đó lại nịnh nọt một phen, nói: "Nghe nói huyện tôn mới vẽ một bức tranh, thật là đẹp tuyệt trần, vẽ hoa chim rất sống động..
Nghe nói Trần Bảo, con trai nhà họ Trần, ngưỡng mộ không thôi, không biết huyện tôn có thể nhượng lại..."
"Ta bất quá là tự mua vui mà thôi, không đáng kể gì..
Triệu Tật nói, "Trần thị tử, chẳng lẽ là..."
"Ha ha, nghe nói có lưu dân mới tới Quan Trung..
Cái này..."
"Hắn hẳn là tin tức rất nhanh nhạy..
Triệu Tật cười hai tiếng
Huyện thừa nói: "Trần thị tử nói, biết cả đời thanh danh của huyện tôn, không dám dùng tiền bạc làm ô uế..
Đúng lúc đang muốn chút trà xanh Phiêu Kỵ, nguyện dùng tranh đổi trà, còn mời huyện tôn thành toàn việc này...』 Triệu Tật nhíu mày, 『 ta thích trà xanh Phiêu Kỵ, không phải giả
Chỉ có điều trà này, nhất thiết phải mới, mới là ngon
Nếu là cũ, hoặc là loại trà khác...』 Huyện thừa hơi chỉ ra ngoài, cười nói: 『Huyện tôn yên tâm, trà này mới đến, tuyệt đối mới!』 Triệu Tật cười cười, 『Như thế, cũng là có lòng...』 Hai người nhìn nhau cười lớn, lập tức trong phòng, một mảnh vô cùng hài hòa
Tại phía tây Lâm Kính thành, có một tiệm trà, màn trướng xanh trắng treo cao, tại bảng hiệu trước cửa có chữ to, 『Trà mới đến!』 Bỗng có người từ trong tiệm trà tức giận bước ra, 『Một cân trà này, lại muốn 500 vạn tiền
Trà này chẳng lẽ làm bằng vàng hay sao, uống vào lập tức thành tiên?
Thật là vớ vẩn!』 Tiểu nhị tiệm trà liếc mắt khinh bỉ, 『Sớm nói ngươi mua không nổi..
Cần gì lắm lời..
Haizz..
Thật là..
A, đây không phải Trần lang quân sao..
Kẻ hèn này đáng chết, đáng chết, không đón tiếp từ xa, không đón tiếp từ xa...』 『Nghe nói quý tiệm có trà mới đến?』 Người mới đến hỏi, 『Có phải trà xanh Phiêu Kỵ, loại thượng phẩm mới không?』 『Vâng, vâng
Tuyệt đối là mới
Trần lang quân cứ yên tâm...』 Tiểu nhị tiệm trà gật đầu khom lưng dẫn vào trong, khiến người vừa phàn nàn giá trà quá cao kia nhìn mà há hốc mồm, 『Trà này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thực sự có người mua
Thực sự có người uống?