Phỉ Tiềm chép miệng nhìn ấn biệt giá và dây triện, nhớ lại khuôn mặt mấy tên quan lớn nhỏ trong phủ thứ sử khi Lưu Biểu tận tay trao cho hắn, không khỏi cười lắc đầu
Có cần phải làm quá lên vậy không, dù sao ta cũng chỉ là một tên biệt giá có tiếng mà không có miếng…
Thú thật ban đầu hắn cũng có chút hưng phấn vì đã bắt đầu con đường làm quan, nhưng sau khi gặp Lưu Biểu, Y Tịch và đám bè phái Kinh Châu, chút vui vẻ ấy đã biến mất
Riêng thế lực loại hai như Lưu Biểu mà đã phân ra lắm bè phái đến thế, vậy thì thế lực đứng đầu như Tào Tháo, Lưu Bị, Tôn Quyền sẽ có càng nhiều nhân viên, bè cánh sẽ càng thêm phức tạp
Đây đúng là cuộc chơi dành riêng cho những tay chơi có tâm tư tỉ mỉ, ai đơn thuần vô tư sẽ bị nhai đến mức xương cốt chẳng còn
Thật sự có chút thất vọng, trái tim nóng hổi của hắn cũng trở nên giá lạnh
Nhớ hồi xưa hắn và đám bạn vùi đầu đọc Tam Quốc rồi chém gió cũng nhau, có rất nhiều cái chết vô cùng lãng xẹt chẳng hiểu lý do, hiện giờ tự trải nghiệm mới thấy hầu hết họ chết đều do bị phe cánh khác thủ tiêu
Chẳng lẽ đấu đá nội bộ là truyền thống của Trung Quốc hay sao
Khi nhìn vào một người, ngươi không nhìn ưu điểm mà chỉ chăm chăm soi mói khiếm khuyết, hễ phát hiện là lập tức đào hố dồn họ vào chỗ chết, hở tí là bày ra bộ dáng thanh cao dạy dỗ người khác, kẻ nào mạnh hơn ta thì chắc chắn ăn may gian lận, kẻ nào yếu hơn thì do bọn chúng là những thằng ngu
Loại người như thế chỉ biết đứng trên lập trường và lợi ích của mình, hoàn toàn không để ý đến người khác, vì sao thế giới lại nhiều kẻ giống vậy đến thế
Chẳng lẽ lễ nghi, niềm tin, khiêm nhường, trí tuệ đều bị chó ăn rồi sao
Phỉ Tiềm cảm thấy chức vụ này thật phiền toái
Lũ sâu bọ này có biết tương lai sẽ xảy ra tai họa gì không
Có biết vùng trung nguyên màu mỡ sắp máu chảy thành sông không
Có biết khắp nơi từ U Châu đến Ích Châu sắp chiến tranh, mạng người còn thua cả cỏ rác không
Sống trong thời khắc quốc gia sắp sụp đổ đúng là một thảm họa
Y Tịch dù không biết rõ tương lai, nhưng có cần vì một kẻ chỉ có cái ghế bù nhìn mà thể hiện sự ác ý đến thế không
Mặc dù có người che giấu không tệ, nhưng dù sao Phỉ Tiềm trải qua môi trường công chức, hắn biết tỏng kẻ nào giả lả cười đểu, kẻ nào thật lòng chào đón mình
Cụ thể, chức biệt giá này không liên quan đến võ tướng nhiều cho nên đám quan võ do Văn Sính dẫn đầu chẳng thể hiện gì cả, chủ yếu là đám quan văn bên này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vốn dĩ họ không phục một thằng nhóc trẻ tuổi ngồi lên đầu, lại thêm Lưu Biểu cố tình nói lấp lửng cứ như thêm dầu vào lửa
Huống hồ Lưu Biểu chơi chính trị cũng không cao tay lắm, nếu ở trình độ như Gia Cát Lượng hay Giả Hủ, có lẽ Phỉ Tiềm còn chưa hề hay biết, nhưng cái loại thủ đoạn nông cạn cỡ này thực sự làm Phỉ Tiềm câm nín
Biết vì sao có cái chức biệt giá hư danh không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Là do Lưu Biểu vẫn chưa tin tưởng Phỉ Tiềm, tuy hắn hiến kế bình định Kinh Châu nhưng Lưu Biểu không giống Lưu Bị đường cùng bắt được cọng rơm, trong tay Lưu Biểu còn vài quân bài tẩy cho nên đương nhiên sẽ không quá để ý Phỉ Tiềm
Vậy lý do hắn không nói rõ thỏa thuận của mình và Phỉ Tiềm là gì
Đơn giản thôi, tuy Lưu Biểu chẳng biết cái gọi là thanh gươm của Damocles, hoặc hiệu ứng cá nheo là gì, nhưng những gì hắn làm lại chả khác gì hai lý thuyết trên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngày Phỉ Tiềm được phong biệt giá cũng là lúc hắn nói với mọi người rằng, Lưu Biểu ta đây rất sẵn sàng đề bạt nhân tài, nếu như đám già đầu các ngươi không lo chăm chỉ làm việc sẽ bị đào thải
Dịch giả chú thích:
*Thanh gươm của Damocles: giai thoại về nịnh thần của bạo chúa Dionysius – đệ tử nhà hiền triết vĩ đại Plato Hy Lạp
Sau khi nghe lời nịnh bợ, thay vì tự mãn, Dionysius cho Damocles ngồi lên ngai vàng trải nghiệm làm vua, đồng thời dùng một sợi lông ngựa treo thanh gươm phía trên xà nhà và chĩa vào đầu Damocles
Ngụ ý là cho Damocles biết nguy hiểm rình rập bất cứ lúc nào
Hiệu ứng cá nheo: Ở NaUy, cá mòi còn sống tươi ngon nhất nên được chuộng hơn cá chết, nhưng chỉ cần bắt một lúc cá sẽ chết luôn
Vì thế ngư dân NaUy sẽ bỏ cá nheo vào trong khoang, cá nheo thấy lạ sẽ bơi lung tung tạo ma sát, còn cá mòi hoảng sợ khi thấy cá lạ nên sẽ nhảy tung lung làm nước dao động dẫn đến tăng dưỡng khí
Đây là cụm từ ám chỉ cơ chế cạnh tranh trong nhân lực**
Cuối cùng Phỉ Tiềm cũng hiểu vì sao Lưu Biểu cố ý bỏ qua công lao hiến kế
Hôm qua Lưu Biểu cố ý phải Y Tịch đến hỏi cách “tích lũy nội lực Tương Dương” đã thể hiện rất rõ
Lưu Biểu mới bước lên chức thứ sử Kinh Châu, trước mắt thành công duy nhất của hắn chính là dùng kế sách của anh em nhà họ Khoái nhằm tiêu diệt tông tặc Tương Dương, nhưng công lao này mặc kệ Lưu Biểu khoe mẽ ra sao cũng không thay đổi được nhân tố chính là Khoái Lương cùng Khoái Việt
Tuy vậy đến phiên Phỉ Tiềm thì khác nha, đầu tiên Phỉ Tiềm là đệ tử Thái Ung nhưng lại tha hương cầu học chứ không phải dạng quý tộc bản địa cắm dùi lâu năm, người đông thế mạnh như nhà họ Khoái, có cướp công cũng chẳng bị áp lực
Tiếp theo Phỉ Tiềm cũng chẳng có danh tiếng ở Kinh Châu, còn hai đồng chí Khoái Lương Khoái Việt thì làm gì có thằng cha nào sống ở đây mà không biết
Thế nên Phỉ Tiềm có vỗ ngực bảo hắn hiến kế cũng chẳng mấy ai tin;
Thứ ba, Lưu Biểu rất khao khát có một thứ gì đó thể hiện hùng tài đại lược, tạo nên hào quang rực rỡ, Phỉ Tiềm và những người khác chỉ hiến kế theo cách định hình phương phướng, còn người thực hiện mới quan trọng nhất
Đây là cơ hội không thể tốt hơn để Lưu Biểu bước lên sân khấu chính trị
Ba nguyên nhân này đã đánh gục phòng tuyến cuối cùng, dẫn lối cho con quỷ mang tên tham lam trong lòng Lưu Biểu
Nhưng Lưu Biểu lại sợ Phỉ Tiềm phản đối, con người mà, ai làm chuyện sai trái đều sẽ thấy lương tâm bất an, cho nên mới để tâm phúc Y Tịch đến dò xét Phỉ Tiềm xem tên này có đi khắp nơi rêu rao việc hiến kế hay không
Kết quả Phỉ Tiềm chẳng những hiểu ý Lưu Biểu, không chỉ từ chối nói tất cả vấn đề liên quan đến kế sách với Y Tịch mà còn mời Y Tịch đi để Lưu Biểu không vướng bận trong lòng
Chính vì vậy ngày hôm nay mới có buổi lễ nhận chức biệt giá, nếu không thì haha, khó mà nói trước… Từ đầu đến cuối, những cuộc gặp gỡ giữa Lưu Biểu và Phỉ Tiềm đều mang màu sắc giao dịch, nhưng chuyện này cũng rất hợp ý hắn
Lưu Biểu lợi dụng Phỉ Tiềm hiến kế nhằm tạo dựng hình tượng để vững bước ở Kinh Châu, lợi dụng cái chức biệt giá để chấn chỉnh đám bộ hạ cũ, còn phát ra tín hiệu chiêu hiền đãi sĩ với các thế gia
Về phía Phỉ Tiềm, hắn chẳng những kiếm được một phiếu cơm dài hạn và bùa hộ mệnh, chỉ cần Phỉ Tiềm không tìm chết hoặc Lưu Biểu rớt đài, mọi người đều sẽ nể mặt mũi của hắn mà sống
Đây cũng là cơ hội để Phỉ Tiềm bước chân vào vũ đài chính trị
Vì thế Phỉ Tiềm chẳng có ý kiến gì với Lưu Biểu cả, khi ngươi không hy vọng về một ai đó, nỗi thất vọng sẽ khó mà xuất hiện
Những kẻ ngồi trên cao luôn chơi vài trò tranh công chối tội, kiếp trước Phỉ Tiềm cũng bị lãnh đạo nuốt mất công lao vài lần, nên có thêm lần nữa hắn cũng chẳng bận lòng
Điều duy nhất làm hắn bực mình chính là đời sau gặp phải chuyện này cũng thôi đi, dè đâu xuyên không rồi mà vẫn tiếp tục đụng trúng
Một lũ tự cho mình là tài tử, đã bản lĩnh không có thì chớ, lại còn không chịu phấn đấu mà chỉ biết đạp lên người khác mà tiến thân
Phó Tốn, Y Tịch, Bàng Quý cũng coi như có chút thủ đoạn, còn đám thư sinh trong phủ thứ sử chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng, lúc gặp mặt Phỉ Tiềm chỉ biết im lặng lắc đầu
Có năng lực có bản lĩnh sao không lôi ra, chỉ biết đợi một người mới như ta xuất hiện để chèn ép thôi sao
Nói Lưu Biểu đang là thứ sử quyền thế Kinh Châu, không cho các ngươi cơ hội, vậy thời điểm Vương Duệ còn ở đây thì sao
Thời điểm ra khỏi phủ thứ sử, từng nhóm liếc mắt ẩn ý, khoa tay múa chân sau lưng ta tưởng ta không biết hả
Dựa theo tình huống này, chắc cùng lắm là ba ngày, đầu đường cuối ngõ sẽ mọc lên đủ loại tin đồn về hắn, sau đó khi hắn vừa tiếp nhận công việc sẽ có vài tên không an phận mượn danh trao đổi công việc để chỉnh đốn hắn
Hừ, thật không thú vị chút nào
Thật ra hắn có thể mượn tay Lưu Biểu để tát cho mấy thằng nhãi này vài bạt tai, nhưng làm vậy không có ý nghĩa
Hắn vừa muốn dạy cho đám ngu xuẩn đó một bài học, lại không muốn bị kéo xuống cùng cấp bậc như bọn chúng
Cứ quyết định vậy đi, đã giao dịch xong với Lưu Biểu, lại còn nhận được hồi âm từ Bàng Đức Công, Phỉ Tiềm quyết định nhảy ra khỏi ván cờ tàn, chạy tới chỗ núi Lộc ẩn cư cùng Bàng Đức Công một thời gian rồi tính tiếp
Muốn chơi quyền mưu cũng phải tìm người xứng tầm mà đấu, ai lại đi tranh luận với một đám nhãi nhép làm gì
Lưu Biểu định lợi dụng ta để làm thanh gươm bạ đâu chém đó sao, còn khuya nhé
À mà cũng có thể Lưu Biểu ám chỉ rằng nếu hắn vượt qua tranh đấu lần này sẽ ban cho thực quyền, nhưng cho xin đi, thứ gân gà như biệt giá Kinh Châu có cũng được mà không có cũng chẳng sao.