Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão

Chương 735: Chỉ mong chàng không mệt mỏi với thẩm mỹ của ta 2




Tiêu Hoài đi tới bên người nàng, cúi xuống nhìn một lát, nắm lấy tay nàng hoàn thành những đường nét cuối cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đường Thư Nghi cầm bức tranh lên cẩn thận xem xét, nói: "Chàng nói với trình độ của ta, có một ngày xuyên về, có thể bán tranh kiếm sống không
"Đương nhiên
Tiêu Hoài nói: "Nếu như không được, ta mua hết tranh của phu nhân
Đường Thư Nghi cười nói: "Quên mất, chàng là một phú nhị đại
Tiêu Hoài cũng cười, hai người ngồi xuống
Tiêu Hoài kể lại chuyện mà thân vệ của Hướng Thiên Hà vừa nói
Đường Thư Nghi nghe xong nói: "Bây giờ y cũng chỉ có thể dùng Hướng tướng quân mà thôi, nhưng..
Tiêu Hoài dựa vào ghế gấm, tư thế thoải mái nói: "Để y lăn lộn đi, như vậy có lẽ còn có thể làm đá mài cho Cảnh Tập rèn luyện
Đường Thư Nghi nghe hắn nói vậy mím môi một cái, nhưng không nói gì
Hoàng đế và Lý Cảnh Tập sớm muộn gì cũng sẽ đối đầu với nhau, nàng lo lắng cho Lý Cảnh Tập sẽ vì Hoàng đế là cha ruột của mình mà cảm thấy buồn đau
Nhưng chuyện nên đối mặt sớm muộn gì cũng phải đối mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu Hoài đoán được tâm tư của nàng, nói: "Chuyện này là chuyện tầm thường không đáng nhắc đến trong số những chuyện mà nó phải trải qua trong đời
Đường Thư Nghi thở dài một tiếng: "Đám hài tử đều phải lớn lên, ta sớm muộn gì cũng phải buông tay
Lúc này Tiêu Hoài nắm lấy tay nàng, "Cho nên, cuối cùng vẫn là hai chúng ta bầu bạn ở bên nhau
Đường Thư Nghi nhìn hắn nói: "Chỉ mong chàng không mệt mỏi với thẩm mỹ của ta
"Đương nhiên sẽ không
Tiêu Hoài nói: "Chúng ta chỉ còn vài cái chục năm nữa, thời gian đó cũng không đủ để ta hiểu nàng
Những lời ngọt ngào ai cũng thích nghe, Đường Thư Nghi nâng khóe môi lên đến gần hắn, hôn lên môi hắn, "Thưởng cho chàng
Tiêu Hoài cười khẽ: "Phần thưởng của phu nhân quá nhẹ, ta muốn cái nặng hơn
Nói rồi, hắn đè toàn thân lên.....
.....
Tề phủ
Lúc này Đường Thư Bạch và Tề Lương Sinh đang nâng chén thưởng trà, hai người bọn họ nói chuyện triều chính với Lý Cảnh Tập gần cả một ngày, miệng có chút khô khốc
Chỉ có điều thứ khiến người vui mừng là, Lý Cảnh Tập chỉ chút là hiểu, hơn nữa không vì sau nay có thể sẽ trở thành Hoàng đế mà tự phụ kiêu ngạo, không hiểu liền hỏi, còn biết suy một ra ba
Hai người uống trà liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy ánh sáng trong mắt đối phương
Có một vị quân chủ tài đức sáng suốt, cho dù là đối với những quan viên trong triều như bọn họ, hay là với những bách tính bình thường, đều là chuyện may mắn
"Điện hạ, đã muộn rồi, hôm nay chúng ta dừng lại ở đây đi
Tề Lương Sinh đặt chén trà trong tay xuống, nhìn Lý Cảnh Tập nói
Lý Cảnh Tập đang nhìn ghi chép của mình, nghe Tề Lương Sinh nói vậy, hắn đứng hành lễ: "Cảnh Tập đã quấy rầy hai vị đại nhân rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đường Thư Bạch và Tề Lương Sinh vội vàng hồi lễ lại, ba người hàn huyên thêm vài câu, Lý Cảnh Tập rời khỏi Tề phủ
Đến cửa, đã có một đội nhân mã chờ sẵn, Lý Cảnh Tập lên xe ngựa, đi về phía hoàng cung
Cung điện bây giờ đang là do Tiêu Ngọc Minh trấn thủ, hắn cảm thấy mình nên đi qua chia sẻ gánh nặng
Vào xe ngựa, hắn cầm bút cẩn thận viết lại những chuyện đã xảy ra trong ngày lên giấy
Bao gồm cả sự căng thẳng, áp lực và hy vọng về tương lai của mình
Khi đến cổng Hoàng cung, hắn cũng đã viết xong thư, giao cho một binh sĩ, "Gửi cho Khang Lạc quận chúa
Khi người lính nhận bức thư, lập tức cưỡi ngựa đến phủ Định Quốc Công, không bao lâu Tiêu Ngọc Châu liền nhìn thấy bức thư
Trên mặt nàng ấy vẫn luôn giữ nụ cười, sau khi đọc xong lại cầm bút lên trả lời, sau đó phái người gửi đến hoàng cung
Lý Cảnh Tập không ngờ nàng ấy sẽ trả lời ngay, khi đọc thư trên mặt vẫn luôn nở nụ cười ngốc nghếch
Cho dù đêm tối ngủ mơ, hắn cũng cười ra tiếng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.