Qua một lúc sau, Tiêu Hoài nói: "Trước tết Dung vương sẽ đến Thượng Kinh, ta gặp mặt hắn rồi nói tiếp, nếu như hắn thật sự chấp mê bất ngộ, vậy thì đánh
Chỉ là trận chiến này nếu có thể không đánh thì không cần đánh
Lại trò chuyện một lúc, Tiêu Ngọc Minh rời đi, Đường Thư Nghi nói: "Mọi chuyện trước phải xem Hoàng thượng nói thế nào
Tiêu Hoài ôm vai nàng đi vào tẩm thất nói: "Nàng yên tâm đi, chúng ta sẽ không nhìn sai người
Chỉ cần Lý Cảnh Tập không thay lòng, bọn họ sẽ là chỗ dựa vững chắc của hắn
Sáng sớm hôm sau, Lý Cảnh Tập liền phái thái giám đến phủ Định Quốc truyền lời, triệu kiến Tiêu Ngọc Minh
Tiêu Ngọc Minh không trì hoãn, đi theo thái giám vào Hoàng cung
Đến ngự thư phòng, Lý Cảnh Tập đang ngồi sau bàn xem tấu chương, nhìn thấy hắn lập tức đứng dậy gọi: "Nhị ca
Nhưng Tiêu Ngọc Minh vẫn quy quy củ củ hành lễ với hắn: "Thần bái kiến Hoàng thượng
Lý Cảnh Tập lập tức đỡ hắn dậy, "Nhị ca vất vả rồi
Tiêu Ngọc Minh bị tiếng nhị ca này của hắn làm cho bất lực, nhưng hắn cũng không thể nói gì, ai bảo Lý Cảnh Tập là Hoàng thượng chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người ngồi xuống, Tiêu Ngọc Minh nói về trải nghiệm của mình ở Tây Bắc trong năm nay, chỉ là không tuỳ ý như khi kể ở nhà
Nhưng mà cuối cùng hắn vẫn nói: "Dung vương lần này vào Kinh, có thể sẽ dẫn theo nữ nhi nhà hắn
Khi hắn nói lời này, ánh mắt nhìn thẳng Lý Cảnh Tập, ý tứ gì thì quá rõ ràng
Lý Cảnh Tập sững sờ một lúc, sau đó nói: "Nhị ca huynh yên tâm, tâm ý của ta sẽ không thay đổi
Tiêu Ngọc Minh không ngờ hắn lại thẳng thắn như vậy, dù sao hắn bây giờ cũng là Hoàng thượng, thân phận khác với ngày xưa
Cho dù chính mình nói chuyện với hắn, cũng không trực tiếp như trước nữa
Chẳng qua, này cũng nói rõ ít nhất đến trước mắt hắn vẫn là Lý Cảnh Tập của trước kia
Hai người trò chuyện một buổi sáng, Tiêu Ngọc Minh ăn trưa ở ngự thư phòng rồi mới rời đi, buổi chiều hắn mang theo lễ vật đến Tạ gia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đầu tiên là bái kiến Tạ lão gia tử và Tạ nhị gia, hai người thấy sự thay đổi của hắn đều vô cùng vui vẻ, nói chuyện một hồi lâu mới sắp xếp cho hắn gặp mặt Tạ Hi Hoa
Thấy Tiêu Ngọc Minh đã cao lên hẳn một khúc, Tạ Hi Hoa đầu tiên hơi sững sờ, sau đó trêu đùa: "Nghe nói nuôi rông càng thêm khoẻ mạnh, xem ra là thật
Tiêu Ngọc Minh cười hì hì, sau đó đưa những món quà hắn mang đến đưa cho nàng ấy, tất cả đều là đồ chơi nhỏ mà hắn thường sưu tầm
Ánh mắt Tạ Húc Hoa sáng lấp lánh mà nhìn từng món đồ chơi, những thứ này mặc dù chẳng đáng bao nhiêu tiền nhưng mỗi món đều thể hiện tâm ý của hắn
Tiêu Ngọc Minh còn kể cho nàng ấy nghe về những điều thú vị đã xảy ra trong một năm qua
Tạ Hi Hoa mỉm cười lắng nghe, sau đó hỏi: "Chàng có bị thương không
Tiêu Ngọc Minh muốn giả bộ tuỳ ý nói không bị thương, nhưng lời đến cổ họng hắn lại nuốt xuống, chỉ là hắn nói: "Đều là vết thương nhỏ
Tạ Hi Hoa nghe vậy liền hỏi: "Vết thương ở đâu
"Trên người cũng có, cánh tay cũng có
Nói rồi hắn xắn tay áo lên, lộ ra cẳng tay rắn chắc cùng với những vết sẹo nổi bật trên đó
"Ai
Tạ Hi Hoa kinh ngạc kêu lên, muốn đưa tay ra sờ sờ nhưng cuối cùng vẫn kìm lại
Nàng ấy hỏi: "Có đau không
Tiêu Ngọc Minh xua tay, "Không đau, chỉ là mất rất nhiều máu
Vẻ mặt Tạ Hi Hoa mang theo đau khổ, trong lòng nghĩ lát nữa chuẩn bị một số loại thuốc bồi bổ thân thể cho hắn
Sau đó, khi Tiêu Ngọc Minh rời khỏi Tạ phủ, đi đằng sau là một chiếc xe ngựa, bên trong đều là các loại thuốc bồi bổ thân thể
Lại qua vài ngày sau, Tạ nhị phu nhân dẫn Tạ Hi Hoa đến phủ Định Quốc Công, lại tặng vài bộ y phục và giày
Đường Thư Nghi thấy vậy nhịn không được mà trêu chọc Tiêu Ngọc Minh, nói: "Không ngờ tới nhi tử nhà ta lại được nhạc phụ nhạc mẫu yêu thích như vậy