Sau khi Thu Vọng Thư rời khỏi thôn trang, không trở về Phạm gia, mà trở về Thu gia
Cho dù nội tâm kiên định muốn chờ Phạm Triết, giờ khắc này nàng ta cũng không muốn lại nhìn thấy hắn ta
Về đến nhà nàng ta đi thẳng về viện của mình, nhào lên giường khóc lóc thảm thiết
Nàng ta là đích nữ đại phòng của Thu gia, từ khi sinh ra đã lớn lên trong sự sủng ái bao bọc
Lúc trước nàng ta cho rằng mình có thể thuận lợi đến hết đời
Bởi vì chuyện nàng ta muốn có được, trước nay chưa từng có chuyện không làm được, mãi cho đến khi yêu phải Phạm Triết
Đây là cú ngã lớn nhất mà nàng ta phải chịu trong hơn mười năm qua
Nàng ta khóc lóc thảm thiết, rất nhanh đã kinh động đến Thu đại phu nhân
Sau khi đến nhìn thấy Thu Vọng Thư khóc đến mức suýt ngất xỉu, Thu đại phu nhân đau như dao cắt
"Chuyện gì vậy
Ai bắt nạt con
Thu đại phu nhân ngồi ở mép giường nhẹ nhàng vỗ lưng cho Thu Vọng Thư, nhưng Thu Vọng Thư chỉ khóc, không trả lời một câu
Thu đại phu nhân nghiêm khắc nhìn nha hoàn hỏi: "Có chuyện gì, còn không mau nói
Nha hoàn vội vàng quỳ trên mặt đất, nói lại chuyện đã xảy ra ở thôn trạng ngày hôm nay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thu đại phu nhân nghe xong thì vừa đau lòng lại sợ hãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đau lòng Thu Vọng Thư vì Phạm Triết mà chịu khổ, sợ chuyện nàng ta làm hôm nay chọc giận Tiêu Tiểu Quai
"Sao con lại ngu ngốc như vậy
Đôi mắt Thu đại phu nhân đẫm lệ nói: "Phạm Triết không cưới con, con cầu Phúc Thuỵ công chúa có ích lợi gì
Thu Vọng Thư ngừng khóc, ngồi dậy nhìn Thu đại phu nhân nói: "Con nghĩ, nếu như trong lòng Phúc Thuỵ công chúa cũng có biểu ca, vậy thì để nàng ấy định thân với biểu ca, như vậy con cũng không đợi biểu ca nữa
Nếu như trong lòng nàng ấy không có biểu ca, vậy nói rõ với biểu ca, để biểu ca không cần đợi nàng ấy nữa
"Con...
Tại sao con lại hồ đồ như vậy?” Thu phu nhân suýt chút nữa muốn tát nàng ta vài cái, "Đó là Phúc Thuỵ công chúa, Thái hoàng thái hậu thương nàng ấy như châu báu trong mắt, nàng ấy có xuất thân như vậy, có thể để con quản chuyện của nàng ấy sao
Thu Vọng Thư lúc này cũng có chút sợ hãi, "Ta chỉ là..
chỉ là thấy bình thường nàng ấy rất dễ nói chuyện
"Dễ nói chuyện
Thu đại phu nhân hận sắt không thành thép, "Định Quốc Công phu nhân kia bình thường cũng dễ nói chuyện, nhưng mỗi một chuyện nàng làm đều vô cùng tàn nhẫn
Thu Vọng Thư rơi nước mắt không nói chuyện, Thu đại phu nhân niết khăn tay lo lắng, bà ấy bây giờ cũng không biết phải làm gì
Sau một lúc, Thu Vọng Thư nói: "Con thấy Phúc Thuỵ công chúa cũng không quá tức giận, nàng ấy nói với con chỉ có lần này không có lần sau, lần này hẳn là nàng ấy không tính toán
Mặc dù như vậy, Thu đại phu nhân vẫn không yên tâm
Bà ấy cầm khăn tay lau nước mắt cho Thu Vọng Thư nói: "Phạm Triết không có tình ý với con, con đừng chấp mê bất ngộ nữa
Công tử Lưu gia kia không tồi, vài ngày nữa định xuống hôn sự của con với hắn đi
"Con không muốn
Thu Vọng Thư bướng bỉnh nói: "Con muốn đợi biểu ca, trừ khi huynh ấy thành thân, nếu không con sẽ không thành thân
"Con ....
Thu đại phu nhân tức đến tim đau, "Lần này ta không nghe con nữa, mệnh của phụ mẫu lời của bà mai, hai ngày nữa định xuống hôn sự của con
"Con không gả, phụ mẫu nếu ép con, con sẽ tìm chết
Thu Vọng Thư kiên quyết nói
"Con...
Bàn tay Thu đại phu nhân run rẩy chỉ vào nàng ta, cuối cùng cũng không nói ra lời gì quá nặng nề
Bà ấy nặng nề thở dài một hơi: "Ta tạo phải tội nghiệp gì chứ
Bà ấy đứng dậy đi ra ngoài, bà ấy phải nhanh chóng nói cho lão gia nhà mình nghe hôm nay nữ nhi đã làm ra chuyện gì
Bà ấy bước nhanh đến tiền viện, đến thư phòng của Thu đại lão gia, nhìn thấy người liền bắt đầu rơi lệ
Thu đại lão gia thấy vậy liền cau mày: "Lại có chuyện gì