Chương 49: Ngài thấy ta giống là cái đèn cạn dầu sao
Trình Tử Hoài xua đi ý nghĩ này, tự nhủ rằng Bùi Duẫn Ca chỉ là tình cờ mà thôi
Hắn hít sâu một hơi, nặng nề rời khỏi tiệm sách
Còn Hoắc Thời Độ đang ngồi trong xe, rõ ràng là lần đầu tiên phải chờ đợi người khác, lông mày hơi nhếch lên, ngón tay thon dài, có chút thiếu kiên nhẫn mà giật nhẹ cà vạt
Tiểu cô nương kia đang nhìn ai thế
Muốn nói chuyện lâu đến vậy ư
Quầy cà phê trên lầu hai tiệm sách
Vừa bước vào, Ngu Mạn Nhiên đã cảm thấy tâm trạng thật vi diệu, nàng nghĩ rằng sau khi tốt nghiệp đại học, mình sẽ không bao giờ xuất hiện ở nơi này nữa
“Bùi tiểu thư?” Ngu Mạn Nhiên tìm thấy bóng dáng Bùi Duẫn Ca
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đoạn demo này, ngươi nghe thử xem, nếu cảm thấy được thì chúng ta bắt đầu biên khúc.” Bùi Duẫn Ca đưa tai nghe Bluetooth cho nàng
Ngu Mạn Nhiên lập tức nhận lấy, đợi sau khi nghe xong đoạn demo dài bốn năm mươi giây, đáy mắt nàng thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc
Nàng không kìm được nhìn về phía Bùi Duẫn Ca
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ hài trông chừng hai mươi tuổi này, phong cách soạn nhạc hoàn toàn không thua kém các bậc thầy đã từng đạt giải thế giới ở nước ngoài
“Xin hỏi, Bùi tiểu thư học những điều này từ ai?”
Hành động của Bùi Duẫn Ca dừng lại, một lát sau mới khôi phục bình thường
“Là ông ngoại của ta.”
Kiếp trước, ông ngoại nàng là một nhạc sĩ nổi tiếng cả trong và ngoài nước, bất quá ông ngoại dạy nàng chủ yếu là âm nhạc cổ điển
Còn về biên khúc nhạc Pop, tất cả đều là nàng tự học được từ những lần giúp đỡ bạn bè là nghệ sĩ biên soạn ca khúc sau này
Ngu Mạn Nhiên ngưỡng mộ nói: “Vậy ông ngoại Bùi tiểu thư nhất định là một người ôn hòa hiền lành, nếu không làm sao có thể dạy ra một người xuất sắc như ngươi.”
Bùi Duẫn Ca hứng thú ngẩng đầu lên, cười như không cười, “Bởi vì trên đàn piano nhà ta luôn đặt một cây chổi lông gà.”
Ngu Mạn Nhiên: “...”
Nghe thì có vẻ là gia đình nho nhã, mà sao lại gần gũi như thế ư
Bùi Duẫn Ca từ bé đến giờ vẫn luôn giữ nguyên tính cách bất cần, làm càn không có giới hạn
Nhưng có trưởng bối nào có thể không yêu thương một tiểu hài vừa xinh đẹp lại vừa thông minh cơ chứ
Nhất là một tiểu hài vừa hư vừa dẻo miệng như Bùi Duẫn Ca, những chuyện phiền phức nàng gây ra luôn khiến Bùi Ngoại công tức đến nghiến răng, nhưng lại không nỡ thật sự đánh nàng
Không bao lâu sau
Ngu Mạn Nhiên đã quyết định lựa chọn bản demo này, nhưng còn chưa kịp trò chuyện thêm với Bùi Duẫn Ca vài câu, điện thoại di động của Bùi Duẫn Ca đã rung lên
“Ngu tiểu thư đi về trước đi.”
“Duẫn Ca, ta có thể kết bạn WeChat với ngươi không?” Ngu Mạn Nhiên có chút ngượng ngùng hỏi
“Có thể.” Bùi Duẫn Ca đọc một dãy số, đợi Ngu Mạn Nhiên rời đi rồi mới nhận điện thoại ở lối đi nhỏ của tiệm sách
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Duẫn Ca, bệnh tình gia gia ngươi đã thuyên giảm một chút, thứ sáu này muốn về lão trạch một chuyến.” Tần Phụ bổ sung, “Gia gia muốn gặp ngươi.”
Có thể nói, gia gia chỉ vì muốn gặp Bùi Duẫn Ca mà mới kiên quyết muốn trở về lão trạch
Nếu không, ông sẽ không chịu phối hợp điều trị
Bởi vì một thời gian trước, chuyện Bùi Duẫn Ca vào bệnh viện tâm thần bị đánh thức và nói cho gia gia biết
Gia gia đã rất tức giận
“Biết rồi, ta sẽ đi.” Bùi Duẫn Ca bình tĩnh nói
Tần Phụ dường như trầm mặc một lát, “Kiều Kiều sắp có một buổi hòa nhạc độc tấu, giới truyền thông rất chú ý đến tình hình gia đình của nàng
Ngươi có thể khuyên gia gia ngươi một chút, để Kiều Kiều ở lại lão trạch được không?”
Người ngoài gần như không biết, Tần Hữu Kiều là đại tiểu thư của Tần gia, nhưng mỗi lần về lão trạch, nàng chỉ có thể ở khách sạn gần đó
Bởi vì lần đó, việc Tần Mẫu trách cứ Bùi Duẫn Ca vì Tần Hữu Kiều đã khiến gia gia triệt để ghét bỏ Tần Hữu Kiều
Bùi Duẫn Ca cong môi, cười một cách tùy tiện
“Ngài thấy ta giống là cái đèn cạn dầu sao?”
Lời này khiến sắc mặt Tần Phụ lập tức tối sầm, lòng ngực đầy sự bực tức
“Ngươi có biết ngươi trở về, Kiều Kiều nàng đã mất đi bao nhiêu thứ không?!”
