Sau Khi Lộ Tẩy, Vạn Nhân Mê Sa Vào Tu La Tràng

Chương 44: Chương 44




“Về phần đ·ập thứ gì, mọi người cứ đoán xem.” Hắn cầm thước giảng chỉ chỉ, không sót một ai chỉ ra những học sinh vừa rồi trong lớp mất tập trung
“Mới có bảy mươi bộ đề thi, nếu như các ngươi thích lớp của ta như vậy, vậy tiết sau hãy yên tĩnh làm bài đi.” Nói đến việc làm bài thi, lớp học lập tức trở nên im lặng, ngược lại trong nhóm ẩn danh lại nghị luận ầm ĩ
“Trời ạ, độc ác quá… Thầy giáo này nhìn không có vẻ dịu dàng như vẻ bề ngoài.”
“Ô ô ô, cậu không thấy kiểu c·ấm dục nghiêm túc này đẹp trai hơn sao, tớ i…”
Khoảng lặng sau đó không biết ai đã bật điều hòa
Chỗ ngồi của Ôn Dụ ngay một hàng trước quạt điều hòa, gió lạnh vừa thổi ra, nàng liền lập tức hắt hơi một cái
Nam sinh bên cạnh chú ý tới phản ứng của nàng, hạ giọng hỏi: “Cậu vẫn ổn chứ?”
Ôn Dụ hít hít mũi, trầm giọng nói: “Vẫn ổn.” Lời này kết hợp với vẻ mặt của nàng dường như không có mấy sức thuyết phục
“Bị cảm mà không che chắn thì không thể hóng gió được, cậu có muốn đổi chỗ với người ngồi cuối không?” Nói xong, hắn quay đầu về phía nữ sinh phía sau, “Xin hỏi có thể đổi chỗ ngồi không
Bạn cùng bàn của tôi hơi bị cảm, tan học cậu ngồi xuống hàng thứ ba nhé, cảm…”
Chữ “cảm” chưa nói xong, hắn liền bị đáp trả
“Thật là hết nói nổi, nàng bị cảm thì mặc thêm chút đi, tôi dựa vào đâu mà phải ngồi ở hàng phía trước.” Giọng nữ sinh lanh lảnh, như pháo nổ, Ôn Dụ quay đầu nhìn lại, thấy là Tào Vi thì hơi bất ngờ nhíu mày
Tào Vi bị nàng quay nhìn khiến cho có chút không tự nhiên, ngữ khí bất thiện nói: “Nếu đổi chỗ bị thầy giáo gọi lên làm bài thi, các ngươi giúp ta làm sao?”
“Có thể chứ.” Nam sinh gật đầu
“Vậy cũng không được.” Tào Vi liếc mắt, không thèm để ý đến bọn họ
“Không sao đâu, cũng không lạnh lắm.” Ôn Dụ vỗ vỗ vai hắn, “Nghe giảng bài đi.” Tuy nhiên một tiết học nàng kỳ thực chẳng nghe lọt tai được bao nhiêu, đầu óng thực sự choáng váng đến mức lợi hại, thậm chí có chút bất hợp lý, nàng từ trước tới giờ chưa từng vì cảm mạo mà cơ thể phản ứng nghiêm trọng như vậy
Giữa chừng tiếng chuông tan học vừa vang lên, nàng liền nằm rạp xuống bàn ngủ thiếp đi
Bởi vì trạng thái không tốt, Ôn Dụ căn bản không chú ý tới, Cố Diễm Thư đã đánh giá nàng suốt một tiết học, thậm chí nàng cùng nam sinh ngồi cùng bàn kề tai nói nhỏ, đều bị hắn nhìn thấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giờ nghỉ giữa giờ, Cố Diễm Thư vừa đặt sách giáo khoa xuống, chuẩn bị đi xuống bục giảng, liền thấy người bạn cùng bàn nam của nàng đứng dậy, từ trong cặp sách lấy ra một chiếc áo khoác mỏng, nhẹ nhàng đắp lên vai Ôn Dụ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Việc này vẫn chưa xong, hắn còn thấy nam sinh kia cầm lấy chiếc cốc rỗng Ôn Dụ đặt trên bàn, đi ra khỏi phòng học, không lâu sau, đem đầy một cốc nước nóng đặt trở lại
Cố Diễm Thư nhìn cảnh này, khóe môi khẽ nhếch, nhưng đáy mắt không một chút ý cười, đôi mắt ôn nhuận nhuốm lên một vòng lạnh lẽo
Mãi đến khi Ôn Dụ nghe tiếng chuông tan học thức dậy ngồi thẳng người, cảm thấy trên vai có vật nặng trượt xuống, mới kinh ngạc một chút
Nàng nhặt chiếc áo khoác trượt xuống dưới ghế, phủi phủi bụi bẩn trên đó, chuẩn bị trả lại cho chủ nhân
Bạn cùng bàn khoát khoát tay, “Cậu cứ mặc đi, để khỏi bị gió lạnh mà cảm, áo khoác có thể ngày mai đến lớp trả lại cho tôi.”
“Ừm… Được.” Ôn Dụ ngồi thẳng người, lập tức phát hiện trong cốc rỗng của mình đã đầy nước, nàng cầm lên sờ thử một chút, ấm áp
“Cậu lấy nước sao?”
“Đúng vậy
Bị cảm thì nên… uống nhiều nước nóng một chút.” Đối phương gãi gãi đầu, “Không phải qua loa đâu, nước nóng rất có ích.”
Ôn Dụ cười cười
Vốn định cảm ơn người ta, nhưng nghĩ nửa ngày không biết hắn tên gì, nàng liền trộm liếc qua bảng danh sách lớp của hắn
“Ừm… Lâm Vọng, vậy cám ơn cậu.”
***
Tiết học thứ hai Cố Diễm Thư đều dành 20 phút để đặt câu hỏi
Cách điểm danh gần giống như rút thăm, trên màn hình nhanh chóng lướt qua tên của mỗi người, rồi do hắn dừng lại
Kỳ thực Ôn Dụ cảm thấy phương thức này hoàn toàn không cần thiết
Cố Diễm Thư quanh năm sở trường thủ thuật dao, đôi tay này đơn giản là quá linh xảo, muốn điểm đến ai dừng lại thì chẳng phải là một ý niệm sao
Cái này chẳng khác gì việc cầm sổ điểm danh
Ý nghĩ của Ôn Dụ vừa xuất hiện, cái tên trên màn hình lớn liền dừng lại —— Lâm Vọng
Sau đó, trong mười câu hỏi, năm câu đều dừng lại trên tên của Lâm Vọng…
“Trước kia không phát hiện ra, Lâm Vọng đây là thể chất cá chép gì vậy, tôi đề nghị hắn nhanh chóng lên Weibo rút thăm đi.”
“Ha ha ha, tôi cảm giác vẻ mặt của thầy Cố đều có chút bất đắc dĩ.”
Đúng vậy, Cố Diễm Thư nhìn thấy cái tên trên màn hình xong, thần sắc thoáng qua một tia bất đắc dĩ, trong tiếng nghị luận, không ai hoài nghi tính công bằng của phương thức điểm danh này
Trong năm câu hỏi này, câu đầu tiên là đơn giản nhất, càng về sau càng khó
Lâm Vọng đứng lên đối mặt với Cố Diễm Thư, vừa tan học, hắn liền nhận được sự quan tâm từ đối phương —— một tấm đề thi mới tinh
Cố Diễm Thư đưa đề thi cho Lâm Vọng xong, còn dùng thước giảng gõ một cái lên bàn của Ôn Dụ, lạnh giọng nói: “Ngươi đến phòng làm việc của ta một chuyến.”
Ngay tại lúc tắc đề thi, Lâm Vọng ngây người một chút, không khỏi hỏi: “Thầy giáo, vì sao lại gọi Ôn Dụ đến phòng làm việc ạ?”
Không biết có phải ảo giác của hắn không, Cố Diễm Thư sau cặp kính, ánh mắt nhàn nhạt nhìn hắn một cái, lại khiến sau lưng hắn dâng lên một chút hơi lạnh
“Trên chuyên môn có một vài việc, ta tìm nàng nói chuyện.”
Ôn Dụ thực sự cho rằng là trường học có thông báo gì đó, cầm cặp sách liền đi theo
Lâm Vọng nhìn thấy hai người họ một trước một sau rời khỏi phòng học, còn có chút không yên lòng, thế là thông qua thành viên nhóm lớp, nhắn riêng cho Cố Diễm Thư, “Thầy giáo, Ôn Dụ bị bệnh, nàng trạng thái không tốt, nếu là chuyện liên quan đến việc học, ngài đừng trách nàng.”
Phòng làm việc riêng của Cố Diễm Thư ở lầu ba, xuống lầu sau rẽ góc phòng đầu tiên chính là
Trong văn phòng bày vài chậu trầu bà, hai chiếc ghế tựa riêng lẻ, bố trí sạch sẽ hệt như chính con người hắn
Ôn Dụ vừa bước vào, liền nghe thấy một tiếng khóa cửa vang lên trùng điệp
Cố Diễm Thư đã khóa trái cửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngồi đi.” Trong giọng nói của hắn nghe không ra cảm xúc
Đầu nàng vẫn còn choáng váng đến lợi hại, như dán lại với nhau, Ôn Dụ còn chưa cảm thấy có gì bất thường, tìm một chiếc ghế tựa riêng lẻ ngồi xuống
Vừa ngồi xuống, một luồng lạnh lẽo bất ngờ chống đỡ lên cằm nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.