Chương 192: Lý Mạn Thù mừng tiền
Nhất định phải trả lại
Dương Tuệ Chi ở một bên thì cũng thấy cạn lời, cảm giác chồng và con trai làm cho mình mất mặt
Mà Dương Tuệ Trân thì bĩu môi khinh thường, trong đám họ hàng thân thích, bà coi thường cha con Lương gia nhất
Một cái nịnh hót, một cái thì mơ tưởng xa vời
“Vậy lần này phải tổ chức tiệc tân gia cho hoành tráng rồi.”
Dương Quốc Phú cũng khiếp sợ, nhưng quan hệ của ông và đại ca vẫn luôn không tệ, cũng thật lòng mừng thay cho đại ca, chứ không có loại tâm tư như cha con Lương gia
Khi mọi người trò chuyện tiệc tân gia, một nhà chú hai Dương Quốc Cường đã mời rượu đến bàn này
“Trò chuyện gì mà cười vui vẻ vậy!”
Bàn này đều là người nhà, Dương Quốc Cường cũng không cần khách sáo, ông vỗ vỗ bả vai Dương Quốc Phú, thuận miệng hỏi một câu
“Đại ca muốn tổ chức tiệc tân gia, nên mọi người đang cho ý kiến.”
“Tiệc tân gia?” Dương Quốc Cường nghi ngờ nói: “Đại ca, anh muốn chuyển đi đâu?”
“Quan Giang Lan Đình.” Dương Quốc Dân giải thích một chút
Sau khi nghe xong, Dương Quốc Cường cũng khiếp sợ, ông nhìn về phía Dương Hạo: “Tiểu Hạo, xem ra tên nhóc nhà cháu phát đạt thật rồi!”
“Vừa rồi Đại Bằng nói cháu mừng tận 50.000, chú còn định trả lại cháu nữa
Như vậy xem ra, không cần trả lại rồi!!”
Dương Quốc Cường cười trêu, ông là loại người tương đối sảng khoái, thấy cháu trai Dương Hạo lật người thì cũng rất vui vẻ
“Đừng mà, trả lại cũng được mà
Cháu không ngại nhiều tiền!” Dương Hạo cũng nói đùa với chúa hai
“Nghĩ cũng đừng nghĩ!” Dương Quốc Cường cười nói, tiếp đó giơ chén rượu lên: “Nào, mọi người cụng ly
Đúng rồi, hoan nghênh Tâm Di…”
“Tranh thủ thời gian đi, hi vọng ngày này sang năm sẽ được cháu và Tiểu Hạo mời ăn tiệc đầy tháng.”
“Ừm Quốc Cường nói rất đúng.”
Dương Quốc Dân vội vàng tiếp lời, đây là chuyện ông quan tâm nhất
Hai người một xướng một họa, làm Tôn Tâm Di đỏ bừng cả mặt
Nàng vô thức sờ sờ lên bụng, gần đây cũng rất cố gắng, không biết có thu hoạch hay không
Mọi người cụng ly, người một nhà vui vẻ hòa thuận
Bởi vì là người nhà, nên Dương Quốc Cường cũng không khách sáo, trực tiếp đi qua bàn khác mời rượu
Mà lúc này, Dương Bằng lại tìm đến Dương Hạo: “Đại ca, anh qua đây một chút.”
“Lại chuyện gì?” Dương Hạo vừa đi theo em họ, vừa nghi ngờ hỏi
“Đại ca, anh tự xem đi.”
Dương Bằng lấy điện thoại ra đưa cho Dương Hạo
Lúc này, trên màn hình của hắn là giao diện trò chuyện wechat, mà người gửi tin cho Dương Bằng lại là Lý Mạn Thù
Nàng gửi vài câu chúc mừng, chia vui với gia đình, tiếp đó trực tiếp chuyển cho Dương Bằng 5000
“Đại ca, sao chị dâu cũ lại gửi tiền rồi
Em nên làm gì đây?”
Dương Bằng gãi gãi đầu, còn vô thức nhìn Tôn Tâm Di ở bên kia một chút
“Cô ta biết anh đã qua thời kỳ khó khăn, nên lại muốn tái hôn
Người này có bệnh, coi người khác là đồ ngủ, đừng để ý đến cô ta.”
Dương Hạo nói xong trực tiếp click vào nút trả lại tiền, tiếp đó thuận tay block wechat của Lý Mạn Thù
“A…” Dương Bằng nao nao, không ngờ đại ca lại quyết đoán như vậy
“Đi làm việc đi
Sau này coi như cô ta không tồn tại.”
Dương Hạo trả điện thoại cho em họ, tiếp đó vỗ vỗ bả vai hắn, rồi quay người trở về chỗ ngồi
“Tại hệ thống của bọn tôi, không có khách hàng lớn nào thì không có quyền nói chuyện, ví dụ như tôi, cả quý cũng không có một vị khách hàng lớn nào gửi quá 2 triệu, quá khó khăn!”
Khi Dương Hạo trở về chỗ, Dương Quốc Phú đã hơi say, bắt đầu phàn nàn về sự khó khăn trong công việc
Thấy Dương Hạo trở về, Lương Hiểu Quân lập tức cười ha ha nói: “Anh ba, đây không phải là có khách hàng lớn rồi sao, anh cứ tâm sự với tiểu Hạo này!”
“Tiểu Hạo đang phát triển ở Giang Thành, chút chuyện của tôi không cần phiền nó.” Dương Quốc Phú lập tức xua tay, ông cũng không giống Lương Hiểu Quân, thấy lợi là xông lên
Dương Hạo nhìn chú ba một chút, cũng không tỏ thái độ, nhưng đã có ý nghĩ
Trong tài khoản của hắn còn 100 triệu tiền tận hiếu kìa
Tiệc đầy tháng kết thúc
Dương Hạo đến bãi đỗ xe thì gọi Dương Quốc Phú: “Chú ba, chú vẫn tỉnh táo chứ?”
“Ừm, chút rượu này nhằm nhò gì!” Dương Quốc Phú thường xuyên xã giao, nên tửu lượng khá ổn
“Vậy chúng ta đến chỗ công ty chú một chuyến đi.”
“A
Đi làm gì?” Dương Quốc Phú mờ mịt
“Gửi ít tiền cho cha mẹ cháu
Thuận tiện kiếm công trạng cho chú.” Dương Hạo cười nói
“Tiểu Hạo, cháu không nghe Lương Hiểu Quân
Có ai không hiểu con người cậu ta đâu.” Dương Quốc Phú lắc đầu
“Việc này không liên quan gì đến chú út
Cháu vốn đã muốn gửi ít tiền tiết kiệm cho cha mẹ cháu dưỡng lão.” Dương Hạo nhún vai
“Tiểu Hạo, con đang lúc cần dùng tiền, mà lương hưu của cha mẹ cũng đủ xài rồi
Huống hồ tiệm dưỡng sinh kia cũng có thể kiếm tiền.”
Nghe thấy con trai muốn gửi tiết kiệm cho mình, Hà Ngọc Phân lập tức khuyên giải
“Mẹ, việc này mẹ phải nghe con
Coi như mẹ giữ giúp con đi!”
Dương Hạo cũng không giải thích nhiều, tìm bừa cái lý do để thoái thác
Thấy cháu trai nghiêm túc, Dương Quốc Phú lập tức hỏi: “Tiểu Hạo, vậy cháu muốn gửi bao nhiêu?”
“20 triệu đi!”
Dương Hạo sợ nói thẳng 100 triệu thì cha mẹ và chú ba sẽ sợ hết hồn
Cho nên hắn quyết định từ từ, cứ gửi 20 trước
Nhưng cho dù là con số này, vẫn làm Dương Quốc Phú giật nảy mình, tỉnh cả rượu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“20 triệu
Tiểu Hạo, cháu muốn gửi 20 triệu thật sao??”
Mắt Dương Quốc Phú trợn tro, nếu như mình có khách hàng gửi 20 triệu, sau này có thể đi ngang trong sở rồi
Phó cục trưởng tuyệt đối không dám nói nhảm nửa chữ
Cho dù cục bưu chính có đuổi việc ông thì ông cũng không sợ
Đầu năm nay, bạn có khách hàng lớn gửi 20 triệu, đi ngân hàng nào cũng có thể tìm được việc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà Hà Ngọc Phân và Dương Quốc Dân thì ngơ ngác
Đừng nói là 20 triệu
Đời này bọn họ còn chưa từng nhìn thấy 2 triệu kìa!
“Tiểu Hạo, quá nhiều rồi!” Sửng sốt một lúc lâu, Hà Ngọc Phân mới lấy lại tinh thần
“Không nhiều
Kiếm tiền chẳng phải để cho cha mẹ và Hề Hề tiêu sao!”
Dương Hạo cười cười, tiếp đó nói với Dương Quốc Phú: “Chú ba, chuyện này chú và cô ba biết là được.”
“Ừm, chú hiểu.”
Dương Quốc Phú trịnh trọng gật đầu, tiền tài là không lộ ra ngoài
Trừ cái đó ra, Dương Hạo hiển nhiên là không muốn cha con Lương gia biết, bằng không họ còn có thể đến vay tiền