Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 250: Hai chuyện trong đời, một ngày ba bữa




Chương 250: Hai chuyện trong đời, một ngày ba bữa
Hôm nay Dương Hạo lái chiếc Aito M9, Hoàng Thanh không lái xe mà trực tiếp ngồi vào ghế phụ
Diệp Vi ngồi vào hàng sau, cười ha ha nói: “Không gian phía sau rộng thật, làm cái gì cũng đủ.”
Dương Hạo đã quen với phong cách nói chuyện của vị mỹ nữ nhân tạo này rồi, hắn cài đặt chỗ cần đến, rồi trực tiếp mở lái tự động
“Vẫn nghe nói chức năng lái tự động của Aito rất mạnh, không ngờ lại có thể mạnh như vậy!”
Hoàng Thanh là lần đầu ngồi xe Aito, chờ xe chạy ổn định một thời gian, nàng mới cảm khái một câu
“Đúng là rất thoải mái.”
Hai ngày nay Dương Hạo đều lái chiếc Aito M9 này, dùng rất thoải mái, chỉ là không có mặt mũi gì, dù sao hiện giờ cũng không có nhiều người biết loại xe này
“Nếu như nó có thể tự lái, vậy chẳng phải tài xế có thể đi xuống hàng sau rồi sao, tôi còn chưa thử đánh bài trong xe đang di chuyển nữa.”
Góc độ suy nghĩ của Diệp Vi không giống với người thường, người thường chỉ nghĩ chức năng lái tự động quá trâu
Mà nàng thì lại nghĩ, lái tự động trâu như vậy thì phải lợi dụng nó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dương Hạo đầu tiên cảm thấy hơi hoang đường, tiếp đó cmn lại có chút muốn thử một phen
Người phụ nữ này, có độc
“Vi Vi, trong đầu cô có chuyện nào đứng đắn không?”
Cô nàng màu sắc Hoàng Thanh cũng hết ý kiến với Diệp Vi rồi, nếu như hai người nói chuyện thì cũng thôi, dù sao cũng có một người đàn ông trên xe nữa
“Em đang nghĩ chuyện đứng đắn mà
Người sống một đời, chẳng phải làm hai chuyện sao!”
Diệp Vi nhún vai
“Hai chuyện nào?” Dương Hạo thuận miệng làm vai phụ
“Một ngày ba bữa nha!”
“Anh Dương, anh thấy đúng không?” Diệp Vi cười ha ha hỏi vặn lại
Dương Hạo đầu tiên hơi sửng sốt, tiếp đó mới hiểu ‘một ngày – ba bữa’ của Diệp Vi là thế nào
Đâu quả thực là hai chuyện, ba bữa cơm và ‘ba bữa cơm’
Hơn nữa đều là chuyện quan trọng trong đời, không thể nào phản bác
Dương Hạo bây giờ rất muốn giao tay lái cho Diệp Vi: Đến đi, xe này cho cô lái
Lái xe hơn 20 phút, tiếp đó liền đến Câu lạc bộ Hào Tước
Câu lạc bộ này có 5 tầng, diện tích kinh doanh lên đến hơn 30.000m2, năm đó tổng đầu tư vượt quá 200 triệu, xem như là câu lạc bộ hàng đầu Giang Thành
Nhưng một giờ chiều câu lạc bộ mới kinh doanh, Dương Hạo vừa dừng xe, một bảo vệ liền đi qua: “Tiên sinh, câu lạc bộ còn chưa kinh doanh.”
Bảo vệ của Hào Tước đều là các thanh niên trẻ tuổi, không thấp hơn 1m75, không nói là đẹp trai, nhưng phải có ngũ quan nghiêm chỉnh, cho người ta cảm giác gọn gàng sạch sẽ
“Tiểu Lưu, chúng tôi không đến chơi.”
Diệp Vi ngồi ở phía sau xuống xe trước, bảo vệ này tên Lưu Minh, là người cũ của Hào Tước, Diệp Vi cũng nhận ra
“Chị Vi?”
Nửa năm trước vị má mì DIệp Vi này còn là một nhân vật hô mưa gọi gió ở Hào Tước, Lưu Minh tự nhiên biết, nhưng sau khi Hoàng gia bán cổ phần của Hào Tước, vị này liền đi theo Hoàng tổng, không ngờ hôm nay lại nhìn thấy đối phương ở đây
Mà Lưu Minh cũng biết vị này có ân oán với tổng giám đốc đương nhiệm Trương Anh, bởi vậy lúc này nhìn thấy Diệp Vi, hắn cũng giật mình
Diệp Vi trực tiếp hỏi: “Trương Anh có ở đây không?”
“Có.”
Lưu Minh gật đầu, tối hôm qua trong nhóm có nói câu lạc bộ đổi chủ, cho enen sáng nay tất cả lãnh đạo cấp cao đều có mặt để chờ ông chủ mới đến
“Có thì tốt.”
Diệp Vi cũng không nhiều lời, chỉ khẽ gật đầu
Lúc này, Hoàng Thanh cũng xuống xe, hôm nay nàng ăn mặc rất hấp dẫn, Lưu Minh vô thức nhìn lướt qua, lập tức trợn tròn mắt: “Hoàng… Hoàng tổng!??”
Sau khi nhìn thấy Diệp Vi, Lưu Minh còn đang suy đoán vì sao DIệp Vi lại xuất hiện ở đây, kết quả bây giờ lại nhìn thấy Hoàng tổng từng chật vật rời đi
Hơn nữa, Hoàng tổng còn ăn mặc cực kỳ khác với trước kia, lúc trước Hoàng tổng như một tổng tài cao cao tại thượng, lạnh lùng khó gần
Hôm nay Hoàng tổng lại cho người ta cảm giác gợi cảm và long trọng, khí thế hoàn toàn khác với lúc trước
“Tiểu Lưu, cậu đi báo một tiếng, nói ông chủ mới đã đến.” Diệp Vi căn dặn
“Ông chủ mới?”
Lưu Minh ngẩn người, tiếp đó liền nhìn về phía người đàn ông trên xe
Hắn làm bảo vệ ở Hào Tước, đã gặp quá nhiều người có tiền, vị này ăn mặc cực kỳ với khí chất của kẻ có tiền
“A, vâng!”
Lưu Minh gật đầu, vội vàng bước nhanh vào bên trong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Em rất chờ mong vẻ mặt của Trương Anh khi nhìn thấy chúng ta!”
Diệp Vi vô thức nhếch miệng cười, tiếp đó nói với Hoàng Thanh: “Chị Thanh, em cảm thấy chị phải kéo tay anh Dương xuất hiện, như vậy càng tốt hơn.”
“Ừm, cũng được.”
Dương Hạo cười gật đầu, tiếp đó phối hợp cong tay lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà Hoàng Thanh cũng không già mồm, trực tiếp thò tay khoác lên cái ‘bắp đùi’ Dương Hạo này
Không sai, đối với Hoàng Thanh mà nói, vị chủ mới của Câu lạc bộ Hào Tước này hoàn toàn chính xác là bắp đùi
Tuy nàng còn chưa xác định Dương Hạo có biết ân oán của nàng với Câu lạc bộ Hào Tước hay không, nhưng mặc kệ thế nào, đối phương cũng đã thúc đẩy một cục diện ‘Vương Giả trở về’ như này
Trong câu lạc bộ
Là tổng giám đốc, Trương Anh đang thấp thỏm chờ đợi chủ mới đến, tối hôm qua nàng mới nhận được thông báo câu lạc bộ đổi chủ, sau đó một đêm không ngủ
Dù sao một đời vua một đời thân, nàng cũng không biết vị chủ mới này thế nào, có mang mình ra khai đao hay không
Lúc trước, vì leo lên vị trí này, mà Trương Anh đã bán đứng chị em tốt, khi chủ mới và Hoàng gia bàn bạc chuyện thu mua cổ phần, nàng đã âm thầm làm ít không chuyện mờ ám, nàng vốn cho rằng mình có thể leo lên chức tổng giám đốc thì sẽ kiếm được tiền
Không ngờ mới làm được nửa năm, câu lạc bộ lại bị thu mua toàn bộ, chủ mới khống chế 100% cổ phần
“Chị Anh, chị không cần lo lắng, chủ mới nếu sa thải chị, chúng tôi cũng không làm nữa.”
“Đúng, cùng lắm thì mọi người cùng đi, ăn cơm ở đâu mà chẳng được.”
“Mặc kệ chủ mới ra sao, đều phải có người làm việc, tôi cảm thấy chủ mới sẽ không thay đổi tầng quản lý, như vậy bất lợi cho việc kinh doanh.”
Hai tên cấp dưới tâm phúc của Trương Anh mở miệng an ủi
Hai người, một người là quản lý bộ tiếp khách Hàn Vĩ Linh, một là quản lý bộ nhân tiên Từ Lập Bân, họ đều là người Trương Anh đề bạt lên
“Trương tổng, ông chủ mới đến rồi.”
Lúc này, Lưu Minh chạy vào trong đại sảnh trang trí xa hoa, mà tiếng kêu của hắn làm cho ba người Trương Anh ngồi trên ghế sa lon khu nghỉ ngơi sợ hết hồn
“Ông chủ mới đến rồi??”
Trương Anh vô thức đứng lên, tranh thủ thời gian phân phó: “Báo cho tất cả mọi người ra đón.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.