Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 352: Lại gặp mặt rồi




Chương 352: Lại gặp mặt rồi
Mà bên kia, Hao Thiên Khuyển – Phương Hoa đang nằm ỳ trên giường, sau khi nhận được tin nhắn của nữ thần thì lập tức nhảy dựng lên
“Cmn, Hàm Hàm chủ động hẹn tôi!”
“Tôi đã nói rồi, cô ấy nhất định sẽ cảm động trước tấm lòng của tôi mà!”
Phương Khoa khoe khoang với bạn cùng phòng đang chơi game
“Thật hay giả, hoa khôi Trần chủ động hẹn ông
Không phải hồng môn yến chứ??”
“Móa, Khoa Khoa cuối cùng cũng hết khổ, hâm mộ!”
Hai tên bạn cùng phòng đều là dân FA, nghe nói hoa khôi Trần Nhược Hàm chủ động hẹn Phương Khoa thì đều cực kỳ hâm mộ, thậm chí còn có chút ê ẩm
Mà Phương Khoa thì bắt đầu ăn diện, còn gội đầu xịt keo, xịt nước hoa, rồi mới ngâm nga đi ra khỏi phòng ngủ
Trần Nhược Hàm hẹn Phương Khoa 4 giờ, nhưng 3:45 Phương Khoa đã đến
Để Phương Khoa cực kỳ vui mừng là, Trần Nhược Hàm lại cũng đến sớm chứ không đến đúng giờ, chứng tỏ đối phương rất coi trọng cuộc hẹn này
Phương Khoa lập tức mừng như điên, chuẩn bị tất tay quả này, thể hiện sự hào phóng của mình
“Hàm Hàm, thích ăn gì uống gì thì cứ gọi đi, không cần tiết kiệm.” Phương Khoa ra vẻ hào phóng phất tay nói
“Chờ một chút, lát nữa Dương đại ca cũng đến.”
Trần Nhược Hàm thuận miệng đáp một câu, tiếp đó lại ân cần gửi tin nhắn cho Dương Hạo, nói là mình đã đến, cũng căn Dương Hạo không cần vội vã, lái xe chậm một chút
Điểm nhấn chính là ấm áp hiểu chuyện
Phương Khoa thì ngơ ngác: “Dương đại ca, Dương đại ca nào?”
“Chính là anh rể của cậu!”
“Hả
Cậu còn hẹn anh rể tôi?”
Phương Khoa rất nghi hoặc: “Hàm Hàm, cậu hẹn anh rể tôi làm gì?”
“Ừm, tôi bị người khác bắt nạt.” Trần Nhược Hàm ra vẻ đáng thương, nhỏ giọng nói
“Mẹ nó
Là ai?
Tôi đi đánh chết tên đó!!”
Phương Khoa nhảy dựng lên, lại dám trêu vào nữ thần?
“Là một công ty giải trí…”
Trần Nhược Hàm nói qua về chuyện phỏng vấn luyện tập sinh, thật ra chính là muốn Phương Khoa nói giúp mình vài câu, cũng tiện xây dựng quan hệ sâu hơn với Dương Hạo
“Đám người này thật là ghê tởm, ỷ vào chút tiền bẩn mà làm loại chuyện buồn nôn này!”
Phương Khoa đầu tiên là lòng đầy căm phẫn mắng một câu, tiếp đó lại an ủi: “Hàm Hàm, cậu đừng sợ, lát nữa tôi nhất định sẽ nói với anh rể, đê anh rể giúp cậu!”
Hai người chờ một lát, Dương Hạo liền đi vào quán cà phê mèo này
“Anh rể, bên này!”
Phương Khoa nhiệt tình đứng lên vẫy vẫy tay với Dương Hạo
Trên tiệc mừng thọ của bác cả, ban đầu Phương Khoa cũng không quá để ý đến vị anh rể này, nhưng về sau đối phương cho thấy năng lực tiền giấy, hắn liền thay đổi thái độ, nhất là còn có thể mượn tên tuổi của anh rể để trang bức trước mặt nữ thần, cực kỳ nice, cho nên hắn mới thừa nhận thân phận của người anh rể này
Hơn nữa sau khi về nhà thì mẹ và chị gái còn nói chuyện nên làm thế nào để quỳ liếm người anh rể này, nhất là mẹ, còn muốn chị gái cướp người anh rể này từ tay chị họ
Phương Khoa cũng biểu thị tán đồng với việc này, dù sao như vậy thì hắn từ em vợ họ biến thành em vợ chân chính rồi, đây là có lợi với hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Huống hồ nếu vị tổng tài Dương Hạo này biến thành anh rể chân chính của hắn, như vậy hắn cũng có thêm vài phần thắng trong việc theo đuổi Trần Nhược Hàm
Cho nên nhìn thấy Dương Hạo, hắn liền tỏ vẻ nhiệt tình và bợ đít
Nhưng thời khắc này, Trần Nhược Hàm lại choáng váng, bởi vì nàng nhớ ra người đàn ông này, lúc tham gia phỏng vấn, người đàn ông này cũng ngồi ở trong phòng, mặc dù không ngồi chính giữa, nhưng cũng chứng tỏ vị này là lãnh đạo cao tầng của Truyền thông Thiên Mỹ
Cho nên… mình đang làm cái gì nha?
Đây không phải là đào hố chôn mình mà
Nhưng Phương Khoa chỉ nói đối phương là tổng tài Nghiệp báo Giang Thành, sao lại trở thành người của Thiên Mỹ rồi
Trong lúc vị tiểu trà xanh này đang nghi ngờ không thôi, Dương Hạo đã đi đến, hắn ngồi xuống bên cạnh Phương Khoa, tiếp đó mỉm cười với Trần Nhược Hàm: “Lại gặp mặt rồi!”
Có sao nói vậy, ngoại hình của tiểu trà xanh này rất không tệ, bằng không thì cũng không thể làm Phương Khoa mê đắm đến mất hồn, cam tâm tình nguyện làm Hao Thiên Khuyển
“Anh rể, hai người biết nhau?”
Phương Khoa vô cùng nghi hoặc nhìn hai người
“Từng gặp một lần.” Dương Hạo cười cười, tiếp đó hỏi Trần Nhược Hàm: “Nhớ tôi chứ?”
“A, nhớ
Thế nhưng…”
Trần Nhược Hàm chu miệng nhỏ, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện ra vẻ phức tạp: “Thế nhưng Dương đại ca, sao anh lại ngồi ở ghế giám khảo của Thiên Mỹ?”
Thật ra bị một em gái 19 tuổi gọi là đại ca, thì Dương Hạo vẫn thấy hơi đỏ mặt, dù sao tuổi của hắn cũng gần gấp đôi người ta, nhưng có tầng quan hệ với Phương Khoa, nàng gọi một tiếng đại ca cũng là hợp tình hợp lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dương Hạo cười cười trả lời: “Có một loại khả năng, tôi cũng là người của Thiên Mỹ!”
“A
Chuyện này… không trùng hợp như vậy chứ?”
Trần Nhược Hàm không biết nói gì cho phải, chủ yếu là nàng không biết vị Dương đại ca này có chức vụ gì ở Thiên Mỹ
“Anh rể, Hàm Hàm, hai người đang nói gì vậy?”
Phương Khoa không hiểu hai người đang nói gì, đầu óc mơ hồ
“Không có gì, chỉ là từng tình cờ gặp một lần thôi!”
Dương Hạo bắt đầu đánh giá hoàn cảnh của quán cà phê mèo này, có hai con mèo đang nằm lười biếng trên giá, gần cửa sổ còn có một con mèo Maine, ngoài ra còn có mấy nữ sinh đang cười đùa với mấy con mèo khác
Đến cái tuổi Dương Hạo, nhìn thấy mấy nữ sinh tràn đầy thanh xuân này, luôn không tự chủ được mà nhớ đến thời đại học của mình
Nếu không có cha hack tương trợ, theo Dương Hạo thì thời đại học chính là quãng thời gian tốt đẹp nhất trong cuộc sống của hắn
Không buồn không lo, tinh thần và sức lực dồi dào, có thể tập trung tất cả vào yêu đương và vào chơi
Tất nhiên, đây là vì Dương Hạo chỉ học ở một trường bình thường như học viện tài chính và kinh tế Giang Thành, nếu như là đại học trọng điểm, vậy áp lực học tập sẽ rất lớn
Nhưng học tập nha, mỗi người mỗi khác, cũng có những người học ở trường bình thường nhưng vẫn cực kỳ cố gắng, chỉ là tỉ lệ này tương đối nhỏ mà thôi
Dương Hạo không khỏi nghĩ đến vị bạn gái thời đại học của mình, đối phương chính là học sinh giỏi, thường xuyên đốc xúc Dương Hạo học tập với nàng, nhưng khi đó trong đầu Dương Hạo chỉ nghĩ đến thuê phòng, đánh bài
Đã lên đại học rồi, còn học cái gì
Đây cũng là tiếng lòng của rất nhiều sinh viên thời của Dương Hạo, cho rằng lên đại học rồi thì đã hoàn toàn tự do, thật ra không phải vậy, muốn có thành tựu cao hơn, thì vẫn phải cố gắng học tập
Nhưng khi đó Dương Hạo không hiểu đạo lý này, kết quả chính là tốt nghiệp xong liền gặp khó khăn trong việc tìm việc, cũng may hắn khá may mắn, tự lập nghiệp và thành công, mà tình hình của Ngụy Phát Tài cũng giống như hắn, hiện giờ chỉ là một quản lý nhỏ ở một công ty quản lý tiểu khu, đây mới là bức tranh chân thực nhất của các sinh viên tốt nghiệp trường bình thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.