Chiêu Chiêu thu lại nỗi lòng phức tạp trong mắt, nở một nụ cười thật tươi
“Cho dù trần duyên trong lòng nhất thời còn không cách nào c·h·ặ·t đ·ứ·t, những thứ vật chất bên ngoài thân này, lại có thể bỏ qua.” Trong lòng bàn tay nàng, ánh sáng Đông Hoa Châu lưu chuyển, Sư Lam Yên im lặng nhìn, lại chợt thấy chán
Hạt châu bất quá là vật chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho dù đạt được Đông Hoa châu biểu tượng Chung Ly Thị gia chủ phu nhân này, thì người phu nhân duy nhất được công nhận trong lòng người kia, cũng vĩnh viễn không phải là nàng
Sau khi thu dọn xong xuôi, Chiêu Chiêu được Sư Lam Yên đưa đến ngoài sơn môn Bắc Thần Nho Môn
Yến hội Đăng Tiên Đài của Côn Ngô vẫn còn tiếp tục, Sư Lam Yên vội vã trở về, nàng nhìn thiếu nữ bởi vì đầu gối bị thương mà có chút khập khiễng, nhịn không được hỏi thêm một câu: “Ngươi định bái nhập tông môn nào?” Chiêu Chiêu cười cười, cho rằng nàng là không yên lòng về mình
“Tiên tử yên tâm, ta đã có tông môn ngưỡng mộ trong lòng, cách Côn Ngô tiên cảnh rất rất xa, nếu không có gì ngoài ý muốn, đời này sẽ không gặp lại Thiên Trụ Đạo Quân.” Thiếu nữ trải ra bản đồ tu giới, đánh dấu điểm sáng mục tiêu, Sư Lam Yên liếc qua
Mây Lộc Tiên Phủ
Một môn phái nhỏ chưa bao giờ nghe thấy
Chỉ có điều xác thực cách Côn Ngô tiên cảnh xa vạn dặm, nàng không lừa người
Sư Lam Yên vốn nên vì thế mà cao hứng, nhưng không biết vì sao, khi nghe nàng dùng âm cuối nhẹ nhàng nói “Đời này sẽ không gặp lại Thiên Trụ Đạo Quân” lúc, lại có chút nỗi buồn vô cớ không nói ra được
Cùng Sư Lam Yên tách ra, tâm tình Chiêu Chiêu lại hoàn toàn tương phản
Có lẽ là bởi vì túi giới tử trĩu nặng trên người mang đến cảm giác an toàn, so với cái bộ dạng như trời sắp sập khi vừa rời khỏi Ly Hận Thiên, lúc này Chiêu Chiêu cuối cùng cũng lấy lại được chút tinh thần
Đã mất đi một người phu quân hoàn mỹ như ý, xác thực rất khiến người ta khổ sở
Có thể dù khó chịu đến mấy, thời gian cũng vẫn phải trôi qua
Bất quá chỉ là đổi một cách sống mà thôi
Chiêu Chiêu từ trong túi giới tử lấy ra ngự phong phù, chần chờ một chút, cẩn thận từng li từng tí dán vào trên đùi
Một giây sau, Chiêu Chiêu cảm giác được dưới chân mình không còn, thân thể nhẹ nhàng bay lên, nàng dựa theo cách Sư Lam Yên đã dạy mà thử nghiệm mở rộng bước chân —— Quần áo xào xạt bay trong gió
Chiêu Chiêu vốn cho rằng mình sẽ sợ, nhưng cúi đầu nhìn, núi xa đại sắc, mây mù mờ mịt, những cảnh sắc mà phàm nhân bình thường cả đời khó gặp, đều ở dưới chân nàng
Đây cũng là thế giới của tu tiên giả
Cũng là thế giới của Tạ Lan Thù
Nghĩ tới đây, trái tim Chiêu Chiêu lại không tự giác nặng nề xuống
Nàng cũng rất muốn giống như hiệp nữ thoải mái trong tiểu thuyết, hắn nếu không có tình thì nàng liền buông
Nhưng ước chừng là nàng lòng dạ quá mức nhỏ hẹp, vô luận thế nào cũng không thể thuyết phục mình xem hai năm này như một giấc mộng dài, tiêu tan buông xuống
Yêu nàng một trận, ký ức khôi phục liền để lại chút bồi thường, rồi phất tay áo trở lại làm Đạo Quân của hắn
Đây rốt cuộc là tình kiếp của hắn, hay là kiếp của nàng
Mười tấm ngự phong phù đã được thay đổi, trên địa đồ, thanh Thạch Kiếm thẳng tắp đâm vào mây xanh cuối cùng cũng có thể mơ hồ nhìn thấy
Đó chính là tiểu kiếm quan nàng thấy trong mộng
Tông môn do nhân vật nữ chính đã tự tay đâm Tạ Lan Thù, trải qua ngàn khó vạn hiểm, thậm chí hi sinh rất nhiều hảo hữu chí giao mới xây dựng nên —— Mây Lộc Tiên Phủ, đang ở ngay trước mắt
Chiêu Chiêu mím chặt môi, cảm xúc không khỏi dâng trào
Mặc kệ khảo hạch nhập môn của tông môn này có khắc nghiệt đến mức nào, nàng đều nhất định phải bái nhập môn hạ Mây Lộc Tiên Phủ
Nếu nói tại Ly Hận Thiên Thời, nàng còn không biết đạo mình theo đuổi là gì, thì giờ phút này, màn sương mù trước mắt nàng cuối cùng cũng tan biến —— sống đến ngày Tạ Lan Thù bỏ mình
Tận mắt chứng kiến từng thứ mà hắn không tiếc bỏ rơi nàng để theo đuổi, từng cái bị hủy diệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đó chính là đạo của nàng
Lời tác giả: Một lời khuyên rất quan trọng, Chiêu Chiêu cơ bản sẽ không bị nam chính ngược thân, cho dù có ngược thân thì cũng là vì tự mình tu luyện
Còn về phần nam chính sẽ bị “hỏa táng tràng” như thế nào, tính cách hiện tại vẫn chưa hoàn toàn triển khai nên không tiện tiết lộ trước, nhưng khẳng định sẽ ngược thân lại ngược tâm ~
Chương 5: Phật thủ cam và cây bưởi bung ôm ấp
Gió núi đồng nội khẽ thổi đến, dưới chân nước sông cuồn cuộn chảy
Chiêu Chiêu hạ xuống ngoài sơn môn Mây Lộc Tiên Phủ không quá thuần thục, lảo đảo mấy bước mới đứng vững
Ngẩng đầu một cái, trước mắt sương núi lãng đãng, cuối cùng thềm đá cổ kính nhuốm màu thời gian, đứng vững một tòa sơn môn có khắc bốn chữ Mây Lộc Tiên Phủ
Đây cũng là tông môn của vị Diệu Linh tiên tử kia
Sắp chân chính bước vào con đường tu tiên, tâm tình của nàng không thể không nói là vô cùng kích động
Nghe nói nhập tông môn đều cần trước tiên đo thiên phú
Cũng không biết thiên phú của mình thế nào, có đủ tư cách trở thành đồng môn của vị Diệu Linh tiên tử kia hay không
Nhịp tim hơi có chút gia tốc, Chiêu Chiêu hít sâu mấy hơi đi tới đi lui, tự động viên mình thật kỹ, lúc này mới nhấc chân bước vào
Bước vào sơn môn, bốn bề bỗng nhiên trở nên tĩnh mịch
Dưới bóng cổ thụ tươi tốt rậm rạp, ánh nắng dịu dàng chập chờn trên mái ngói xanh cong vút mang hơi hướng cổ xưa, những ly cung tựa núi được xây dựng xen kẽ nhau, vắng vẻ yên ắng trong vòng vây của dãy núi này
Nếu như nói chưa từng đi qua Côn Ngô tiên cảnh, thì kỳ thật nơi đây cũng coi là một ly cung thanh lịch mang phong cách cổ xưa
Nhưng Chiêu Chiêu mới từ Côn Ngô tiên cảnh phảng phất như ba mươi ba cung tiên cảnh trên trời mà đến, giờ phút này lại nhìn thấy Mây Lộc Tiên Phủ trước mắt, rất khó không cảm thấy có chút khác biệt
Tựa hồ…..
có chút khác với những gì nàng tưởng tượng
Hơn nữa, từ khi nàng bước vào Mây Lộc Tiên Phủ này đến nay, đều không gặp một người nào
Có chút cảm giác không thích hợp
“—— Vị cô nương này một mình tới đây, không biết cần làm chuyện gì?” Phía sau một trận âm phong thổi qua, đồng thời nương theo một giọng nói âm nhu luyến lưu, cơ hồ như thì thầm sát bên tai Chiêu Chiêu
Chiêu Chiêu trong nháy mắt cả người nổi da gà, phản ứng kịch liệt nhảy ra mấy bước, cảnh giác trở lại cảnh giới
Nàng nắm chặt túi giới tử, dù Nghiệp Hỏa Hồng Liên Sư Lam Yên cho nàng đang ở ngay trong đó
“Ngươi là ai?” Đứng sau lưng nàng là một nam tử tóc dài xõa tung, thân mặc huyền y, điểm xuyết đầy các chuỗi trang sức ngọc lam và san hô đỏ
Theo động tác của hắn va chạm vào nhau, phát ra tiếng đinh đang nhẹ nhàng, hắn cười như không cười nhìn Chiêu Chiêu
Hoa văn và kiểu dáng áo bào trên người hắn đều có chút kỳ dị, Chiêu Chiêu không biết đây có phải là đặc sắc của tông môn hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng khí chất của hắn hoàn toàn khác biệt với đệ tử Côn Ngô tiên cảnh, khó tránh khỏi khiến người ta sinh nghi.