Sau Khi Phu Quân Phi Thăng Thành Tiên

Chương 22: Chương 22




“Ta chỉ nói là sẽ chủ động tránh xa hắn, nhưng nếu hắn tự tiện xâm lấn địa bàn của ta, ngươi cũng không thể bắt ta phải lang thang khắp bốn bể là nhà được chứ?” Nói ra câu cuối cùng, đôi mắt vốn điềm đạm đáng yêu của Chiêu Chiêu cố ý lộ ra vài phần tủi thân, dù Sư Lam Yên là nữ tử, lại cũng không khỏi sinh ra mấy phần lòng trắc ẩn
“Ta ngược lại thật ra muốn,” nàng khoanh hai tay, hừ khì từ trong lỗ mũi, “Chỉ là sợ có người lại giở công phu sư tử ngoạm, sớm muộn gì cũng lấy sạch tông môn của ta.” Chiêu Chiêu chớp mắt vô tội: “Sao lại thế được.” Nhìn thoáng qua Khuyển Yêu bên chân Chiêu Chiêu, cùng hai đứa hài tử đang nhai mứt quả rắc rắc, Sư Lam Yên nói: “Mấy ngày không gặp, xem ra ngươi cũng đã trải qua không ít chuyện, Khuyển Yêu thì cũng thôi đi, hai đứa bé này từ đâu tới?” Chiêu Chiêu nói đơn giản về những chuyện đã xảy ra sau khi nàng đến Vân Lộc tiên phủ
“Ta lần này là dự định ở Tiểu Kiếm Quan Cửu Cư, hôm nay lại đột nhiên gặp người Côn Ngô đến đây, Lam Yên tiên tử có biết bọn họ tới đây làm gì không?” Nhắc đến đề tài này, sắc mặt Sư Lam Yên rõ ràng trở nên tệ hơn
“Còn có thể là làm gì nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không biết vu nữ giả dối của Linh Sơn đã rót thứ thuốc mê gì cho Thiên Xu, lại khiến hắn đồng ý mở ra Lang Huyên phúc địa ở phía bắc Tiểu Kiếm Quan!” Theo lời Sư Lam Yên, trong Tu giới Tứ Hải Bát Hoang này, nơi linh khí tràn đầy, tồn tại rất nhiều động thiên phúc địa
Vạn năm trước Tu giới bắt đầu mở, đời tu sĩ đầu tiên du lịch tứ phương, mỗi lần phát hiện một bảo địa vô chủ, liền đánh lên phong ấn của mình, để lại cho đệ tử tông môn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bảy đại tông môn của Tu giới, cũng là những tông môn trong bách gia tiên môn này sở hữu nhiều động thiên phúc địa nhất, có thể thấy được tầm quan trọng của những tài nguyên này
Mà để động thiên phúc địa có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, càng là nơi địa thế quan trọng, thời gian mở phong ấn sẽ càng dài, vì chính là không thể làm chuyện tát ao bắt cá
Thiên Xu Đạo Quân thế hệ này đối với việc này càng quán triệt một cách triệt để
Bởi vì ngàn năm trước Côn Ngô gặp phải nguy cơ, từng mở ra Lang Huyên phúc địa trăm ngày, hao tổn quá lớn, cho nên dù nơi đây là thông thiên phúc địa số một số hai của Tu giới, Thiên Xu Đạo Quân lên ngôi ngàn năm, cũng hoàn toàn không có dự định mở lại Lang Huyên
Không ngờ Linh Sơn vu nữ và Vu Tạ chờ đợi mấy canh giờ tại Ly Hận Thiên, liền truyền ra tin tức Đạo Quân đồng ý mở ra Lang Huyên phúc địa
Càng quan trọng hơn là, Đạo Quân lại vẫn giữ Linh Sơn vu nữ ở tại Côn Ngô, thậm chí đến Lang Huyên phúc địa cũng mang nàng theo
Sư Lam Yên lúc đó tại Bắc Thần Nho Môn nghe tin tức này kém chút nữa tức chết
Chiêu Chiêu nghe xong Sư Lam Yên giải thích, giật mình gật gật đầu: “Thì ra là như vậy......” Nhìn dáng vẻ vô năng cuồng nộ của Sư Lam Yên, Chiêu Chiêu nháy mắt mấy cái
“Cho nên ngươi theo đến nơi này, là bởi vì ăn dấm?” “.....
Dĩ nhiên không phải!” Sư Lam Yên bác bỏ một cách nhanh chóng
“Các tông môn Tu giới cần hiểu rõ sự tăng giảm thực lực của nhau, ta tới là vì dò xét thu hoạch của Côn Ngô lần này khi vào Lang Huyên, đừng xem ta như những nữ tử trừ ăn dấm làm ác ra thì cái gì cũng không biết chứ.” Đương nhiên, càng quan trọng hơn là, nàng đến để biết rõ ràng ý đồ của Linh Sơn
Mười Vu Linh Sơn độc lập với các tông môn Tu giới bên ngoài, làm việc từ trước đến nay thần bí, mặc dù cũng chưa từng làm chuyện làm hại một phương, nhưng cũng không phải loại lương thiện gì, tốt nhất vẫn nên đề phòng nhiều
Chuyện này, cũng không cần phải nói cho phàm nữ này nghe
Sư Lam Yên nghĩ như vậy, ngẩng đầu liền đối mặt với thiếu nữ đang nở nụ cười thật tươi bên trên
“Đó là tự nhiên, Lam Yên tiên tử vừa xinh đẹp lại thông minh, tài giỏi, làm sao lại là người chỉ biết nhặt chua ăn dấm ghen tị được?” “Phàm nữ này, miệng vẫn ngọt như vậy.” Sư Lam Yên không chút nào chột dạ nhận lấy phần tán dương này, lựa chọn quên đi việc sau khi mình chạm mặt Linh Sơn vu nữ, đã bị đối phương chọc tức đến ăn không ngon, ngủ không yên, thề có một ngày nhất định phải giết cho nàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ
“Đã đụng phải, cũng là duyên phận, tuy nói không rõ ngươi vì sao lại chọn một tông môn nghèo kiết hủ lậu, rách rưới như vậy, lại còn nhặt được hai đứa hài tử nghèo kiết hủ lậu, rách rưới này, nhưng.....
Thôi vậy, hôm nay ta tâm trạng tốt, tặng hai người các ngươi một phần lễ gặp mặt.” Thời khắc này Sư Lam Yên còn không biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, mười phần hào phóng hỏi: “Nói đi, có thứ gì muốn.” Hài tử có thể muốn gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng qua chỉ là một ít thức ăn, đồ chơi mà thôi
Nếu là hài tử bình thường nói, đúng là như thế, nhưng Sư Lam Yên không biết, hai đứa bé trước mặt mình đây, một cái là khôi thủ chính đạo tương lai có thể sát Thiên trụ Đạo Quân, một cái khác là Ma tộc Thánh tử có thể hiệu lệnh mấy triệu Ma tu Ma giới
Diệu Linh cắn đứt miếng táo gai cuối cùng, hỏi một cách mập mờ: “Cái gì cũng được sao?” “Có thể dùng linh thạch mua được là được.” “À......” Diệu Linh hồi tưởng một chút thái độ không chút khách khí của vị tiên tử này đối với Chiêu Chiêu, giở công phu sư tử ngoạm nói: “Vậy thì cám ơn tiên tử đã tặng Tiên phẩm Vô Lượng Quang Minh Thất Bảo Chúng Hoa Chuỗi Ngọc!” Sư Lam Yên:?
“A Dữ ngươi muốn gì?” Diệu Linh áp tai vào trước mặt Dung Dữ, Dung Dữ hớn hở nói “Ta muốn ăn đùi gà lớn”
Diệu Linh gật gật đầu, nói không chút chột dạ với Sư Lam Yên: “Hắn nói hắn muốn Đại Di La Cương hộ thân pháp trận, tạ ơn tiên tử.” Sư Lam Yên: “......” Sư Lam Yên: “Tạ Đàn Chiêu
Hai đệ tử này đều là theo ngươi học sao!” Cuối cùng vì ngại thể diện, Sư Lam Yên rốt cuộc vẫn mua đồ vật bọn chúng muốn, rồi hùng hổ đưa cho Chiêu Chiêu
“Trong này còn có một bình Dịch Dung Hoán Nhan Đan, mặc dù Thiên Xu là tự mình tới Tiểu Kiếm Quan, nhưng không cho phép ngươi chủ động nhận nhau với hắn, có biết hay không!” Chiêu Chiêu vốn đang sầu muộn, có phải nên chuẩn bị một ít đan dược giấu diếm thân phận để chuẩn bị cho mọi tình huống hay không, không ngờ Sư Lam Yên lại tự đưa tới cửa
Chiêu Chiêu nói từ tận đáy lòng: “Tiên tử, ngươi thật đúng là Bồ Tát hảo tâm.” “.....
Bớt nịnh ta đi
Ta sẽ không bị lừa nữa đâu!” Đưa mắt nhìn Sư Lam Yên nổi giận đùng đùng rời đi, Chiêu Chiêu cúi đầu liếc nhìn Diệu Linh, nhịn không được cười phá lên
Chờ đến khi cười đủ trên đường đi, Chiêu Chiêu vẫn không quên khuyên bảo Diệu Linh: “Lần sau không được như vậy, người ta hảo tâm muốn tặng lễ vật cho ngươi, không thể như sư tử mở rộng miệng, thất lễ lắm đó.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.