Sau Khi Phu Quân Phi Thăng Thành Tiên

Chương 24: Chương 24




“Yêu quỷ đã chết, không cần lo lắng.” Trên đỉnh đầu vang lên giọng nói trầm ấm và dịu dàng, Chiêu Chiêu toàn thân cứng đờ, lúc này mới phát hiện mình lại vì sợ hãi mà dựa vào hắn, tư thế mập mờ gần như một cái ôm
Lấy lại tinh thần, Chiêu Chiêu lập tức lùi về phía sau mấy bước, kéo ra một khoảng cách khá xa rồi mới dừng lại
Nhịp tim Chiêu Chiêu đập như tiếng trống
Xong rồi, bị phát hiện
Hắn nói nàng không có khả năng tu tiên, hôm nay đụng phải rồi, nàng vừa có được một chút ít ỏi tu vi, chẳng phải là đều sẽ bị hắn phế đi sao..
Minh Quyết đạo nhân cũng không biết ân oán giữa hai người, thấy Chiêu Chiêu vô sự, liền tiến lên phía trước nói: “Đạo Quân bị chướng khí làm tổn thương mắt không cần lo lắng quá mức, lão hủ bất tài, chuyên tu Thần Nông một đạo, chút vấn đề này vẫn có thể chữa tốt, ấy nha, cũng không biết từ chỗ nào du đãng tới yêu quỷ, ra tay cũng quá bỉ ổi chút...”
Mắt
Chiêu Chiêu ngây ngốc nhìn về phía Tuyết Y Đạo Quân
Lúc này mới phát hiện, cặp mắt của hắn mặc dù đang nhìn nàng, nhưng lại không có chút nào tiêu cự
“Ân, làm phiền đạo nhân.” Thế nhưng, cho dù không nhìn thấy gì, đôi mắt Lãnh Nhược Lưu Ly vẫn chăm chú nhìn về phía Chiêu Chiêu, phảng phất muốn đào sâu cái bóng mờ ảo kia để xác minh
“Vị tiên tử này ——” Chàng thanh niên mặt nhuốm máu ấm giọng hỏi thăm: “Vừa rồi câu nói kia, “Thật là ngươi”, không biết là có ý gì?” “Tiên tử và ta, thế nhưng đã từng gặp ở đâu sao?”
Chương 10: Tiên tử sao không tái giá
Chiêu Chiêu sửng sốt một chút mới phản ứng kịp
—— Hắn không nghe ra giọng nói của mình
Nàng theo bản năng nhẹ nhàng thở ra, nhưng chợt lại ý thức được điều gì, đáy lòng bỗng nhiên dâng lên vài phần tự giễu
Là nàng tự mình đa tình
Nàng nghĩ lầm rằng dù hắn khôi phục ký ức, nhưng dù sao cũng quen biết ba năm, thành hôn hai năm, cho dù đổi giọng thay dung mạo, cũng rất dễ dàng bị nhận ra
Không ngờ, nàng đứng ngay trước mặt hắn, mà hắn lại không nhận ra
Nàng là có thể dễ dàng như thế, từ trong trí nhớ bị xóa đi sự tồn tại..
Chiêu Chiêu mang theo ánh mắt cầu trợ nhìn về phía Minh Quyết đạo nhân, rất nhẹ lắc đầu
Lão nhân gia sống mấy ngàn năm, thế sự thông suốt, không khó từ trong phản ứng của Chiêu Chiêu mà nhìn ra chút mánh khóe
Hắn lên tiếng giải vây: “Vị này là đệ tử của lão hủ, thuở nhỏ lớn lên tại Vân Lộc Tiên Phủ, làm sao có thể gặp qua Đạo Quân
Xin Đạo Quân hãy dời bước vào nội thất, chướng khí này tuy không gây trở ngại, nhưng vẫn phải nhanh chóng xử lý, mới có thể sớm ngày hồi phục, tránh cho chậm trễ chính sự của Đạo Quân...”
Đôi mắt mất đi tiêu cự vẫn nhìn xa xăm về phía thiếu nữ
Ánh mắt nhạt như ánh trăng kia, dừng lại trên người Chiêu Chiêu không quá một hơi thở, nhưng mỗi phút mỗi giây lại đều như liệt hỏa thiêu đốt, khiến nàng vạn phần dày vò
Cuối cùng, giọng nói của Ly Phong vang lên từ phía sau, phá vỡ cục diện bế tắc
“—— Chạy nhanh như vậy làm gì
Với chút tu vi này của ngươi mà chạy đến đây chịu chết sao!”
Trên đường tiện tay chặt mấy con cá lọt lưới, Ly Phong chậm chạp mới đến, sợ Chiêu Chiêu xảy ra chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng chết không sao cả, nhưng hai người có khế ước yêu sứ, nàng chết hắn cũng phải hao tổn tu vi, vậy thì thật sự là thiệt thòi lớn
“Ta không sao...” Gió đêm đưa tới một câu nỉ non trầm thấp, đôi tai nhọn của Thiên Xu Đạo Quân giật giật
Không nói thêm gì nữa, hắn thu tầm mắt lại, đi theo bước chân của Minh Quyết đạo nhân
Ngược lại là Ly Phong, thấy Chiêu Chiêu không việc gì, hắn ngắm nhìn khắp nơi những thi thể yêu quỷ này, chậc chậc sợ hãi thán phục: “Chết rồi vẫn rất xinh đẹp.”
Chiêu Chiêu vẫn còn lòng đầy sợ hãi ngẩng đầu, nhìn hắn như nhìn một kẻ bị bệnh tâm thần
“Ta nói sai sao
Ngươi nhìn cái đầu lâu tách rời khỏi cổ này, nếu không phải máu chảy đầy đất, thì ghép lại cũng không nhìn ra vết tích, có thể thấy được kiếm pháp của người ra tay tinh diệu tuyệt luân, như mây nhẹ che trăng, gió cuốn tuyết bay lượn...” Chiêu Chiêu nhịn không được, “oa” một tiếng, nôn hết sạch bữa tối ra
- Sau khi Chiêu Chiêu nôn xong, chuyện đầu tiên nàng làm là đưa Diệu Linh và Dung Dữ về phòng mình
Trước đó lễ vật Sư Lam Yên tặng lại đúng lúc có đất dụng võ, trận pháp hộ thân Di La Cương lớn kia không cần tu vi cao thâm đến mức nào cũng có thể khởi động, mặc dù không nhất định có thể ngăn cản Thiên Xu Đạo Quân, nhưng nếu như hắn tập kích ban đêm, chí ít có thể kéo dài thêm chút thời gian
“Tối nay gặp phải vị tiên trưởng kia, chính là Thiên Xu Đạo Quân trong truyền thuyết sao?” Diệu Linh đã nằm trong chăn, âm cuối kéo dài, giọng mang vẻ kinh hỉ: “Mắt không nhìn thấy mà còn có thể giết chết nhiều tà túy như vậy, thật là lợi hại a.” Ngay lúc đang đắp chăn cho hai đứa bé, động tác của Chiêu Chiêu trì trệ
“Ngươi về sau còn lợi hại hơn hắn.” Diệu Linh nhìn đôi mắt chăm chú của nàng, ôm lấy cánh tay đang đắp chăn của nàng mà cọ xát: “Tỷ tỷ ngươi thật tốt.” Trước kia nàng cũng đã nói lời như vậy, thế nhưng chỉ có vị tỷ tỷ tên Chiêu Chiêu này, biết dùng ánh mắt chăm chú nghiêm túc như vậy để đáp lại nàng
Thật giống như..
Bất kể nàng làm gì, chỉ cần nàng muốn, liền có thể làm được
Biến cố tối nay cũng không mang đến bóng ma cho hai đứa bé này, Dung Dữ bên cạnh càng là vừa dính giường đã ngủ say khò khò
Chờ bọn họ ngủ say, Chiêu Chiêu mới lấy ra Hoán Nhan Đan mà Sư Lam Yên đã tặng
Uống vào đan dược này, xương cốt trên mặt sẽ trong thời gian một nén nhang mềm như mì vắt, có thể tùy ý nhào nặn thay đổi hình dạng, thậm chí cả âm thanh cũng sẽ thay đổi do hiệu quả của đan dược
Vấn đề duy nhất là, trời đã rất khuya, tuy nói muốn dịch dung, nhưng ai cũng có lòng yêu cái đẹp, Chiêu Chiêu cũng không muốn tự mình bóp ra một khuôn mặt kỳ quái
“Thì ra vị đạo hữu song tu với ngươi, đúng là Côn Ngô Thiên Xu Đạo Quân a...” Trong bóng đêm thăm thẳm bay tới câu nói này, dọa Chiêu Chiêu suýt nữa nhảy dựng lên tại chỗ
“Cạch, Ly Phong
Ngươi ở đây làm cái gì?” Khuyển yêu dựa cánh cửa, hai tay khoanh lại, áo bào đen hòa vào bóng đêm, giống như quỷ mị
Lại kết hợp với nụ cười âm dương quái khí của hắn, càng không giống người tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Khế ước lại giảm hai năm, coi như phí bịt miệng.” Bị hắn vạch trần, Chiêu Chiêu vốn dĩ còn có chút tâm thần bất định, nhưng nghe hắn dùng khế ước uy hiếp, nàng ngược lại không còn luống cuống nữa
“Ngươi đi cáo trạng đi, cứ cáo đi, cùng lắm thì hai chúng ta cùng chết.” Ly Phong bán tín bán nghi: “Hắn muốn giết ngươi ư
Hắn đường đường là Đạo Quân của tu giới, giết ngươi làm cái gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.