Sau Khi Phu Quân Phi Thăng Thành Tiên

Chương 7: Chương 7




Hắn ngồi ngay ngắn tại chỗ đó, nhìn nàng khóc không thành tiếng, ánh mắt vẫn ôn hòa, bình tĩnh như vậy, nhưng cũng thờ ơ
“Thật xin lỗi.” Một lúc lâu sau, hắn ôn nhu nói, “Lời hứa của Tạ Lan Thù, ta không cách nào hoàn thành.” Sắc mặt Chiêu Chiêu từng chút từng chút tái nhợt đi
“Thế nhưng là.....
Ngươi cái gì cũng nhớ, các ngươi vốn dĩ cùng là một người mà.” Giọng điệu của nàng ngây thơ, thực sự rõ ràng là đang nghi ngờ vấn đề này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiên Xu Đạo Quân khẽ mỉm cười, giống như đang khuyên một đứa trẻ vô tri: “Ta từ khi sinh ra đến nay đã có nghìn tuổi
Hai năm của Tạ Lan Thù đối với ta mà nói, chẳng khác nào đem một giọt nước bỏ vào trong biển rộng, cho dù nó không biến mất, ngươi còn có thể tìm được tung tích giọt nước này sao?” Chiêu Chiêu chưa từng nghĩ tới, một câu lời nói hời hợt, liền có thể làm nàng như rơi vào địa ngục không lối thoát
“Ta hiểu được.” Chiêu Chiêu khẽ mấp máy khóe môi, trong mắt có nước mắt
Phu quân của nàng sẽ không trở về, mà hắn đối với nàng, hiện tại, tương lai, đều sẽ không còn bất kỳ tình ý nào
“Vậy ta muốn cùng ngươi cùng một chỗ vượt qua tuổi già, chia sẻ cho người khác, cũng không sao sao?” Ngoài trời đầy oán hận, gió núi thổi gấp
Hắn chợt thấy trái tim mình tại một khoảnh khắc nào đó tựa hồ bị người nắm chặt
Phảng phất trong thân thể, phần máu thịt thuộc về Tạ Lan Thù kia phát ra một tiếng rên rỉ nào đó
Đáng tiếc phần cảm xúc kia đã bị ngàn năm năm tháng loại bỏ, còn có thể cảm giác được, chỉ còn lại một chút hơi ấm, như một mảnh bông tuyết rơi vào lòng bàn tay, chạm vào là tan chảy
Hắn nghe thấy chính mình ấm giọng đáp: “Đương nhiên.” Tại một khoảnh khắc này, Chiêu Chiêu hoảng hốt nghe được tiếng vụn băng từng tầng từng tầng đóng băng cả trái tim nóng bỏng
Nàng muốn
Vô luận Tạ Lan Thù tương lai sẽ chết thảm đến cỡ nào, nàng đều không có khả năng tiết lộ giấc mộng của bản thân cho hắn một chút nào
Lời tác giả: Tạ Lan Thù tương lai: đương nhiên.....
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không thể (nổi điên, giết, giết, giết) Chương 3: Ngươi không có khả năng tu tiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, nước mắt của Chiêu Chiêu như kỳ tích đã ngừng lại
Giống như rốt cuộc đã hiểu rõ, vị phu quân cả đời sẽ thay nàng lau nước mắt, phải ghi nhớ nàng, đã không còn thấy nữa
Coi như có khóc đến mù mắt, cũng sẽ không còn ai đau lòng
Nàng xoa xoa mặt, suy nghĩ vẫn còn hỗn loạn, nhưng nàng vẫn bình tĩnh gật đầu chấp nhận
Đối phương đã nói đến mức độ này, nàng lại khóc lóc ỉ ôi cầu xin hắn, thật là khó coi biết bao
Nàng không muốn để Tạ Lan Thù cuối cùng nhớ kỹ chính là bộ dạng dây dưa không rõ của mình
“Vậy thì, Trường Sinh Đan có được coi là thứ ngươi bồi thường cho ly hôn sao?” Thiên Xu Đạo Quân đáp: “Ngươi có thể coi là vậy.” “Nếu là bồi thường, có thể đổi thứ khác không?” Chiêu Chiêu cố ý để ngữ khí của mình nghe nhẹ nhõm một chút, thoải mái một chút
Cho dù là một chút cố gắng chống đỡ có thể nhìn thấu, nàng cũng không muốn biểu hiện mình còn lưu luyến không dứt như vậy
“Ừm.....
Đổi thành hoàng kim thì sao
Châu báu quý hiếm cũng được
So với việc sống lâu một chút, ta càng muốn thể nghiệm cảm giác giàu đến địch cả một nước.” Hắn bình tĩnh nhìn nàng, tựa hồ có chút nhìn không thấu suy nghĩ của nàng lúc này
“Có thể.” “Không không không.” Chiêu Chiêu nghĩ nghĩ, lại đổi ý
“Có thể đổi thành làm quan không
Bọn hắn nói ngươi là Đạo Chủ tu giới, chấp chưởng bốn biển, vậy để ta ở nhân gian làm một nữ quan cũng rất đơn giản đi?” Yêu cầu này kỳ thật đã được xem là vô lễ, nhưng Thiên Xu Đạo Quân vẫn kiên nhẫn nói: “Có thể.” Chiêu Chiêu có chút hồ nghi: “Thật sự có thể chứ?” Ý cười của hắn như gió mát trăng sáng, ôn nhu đến cực điểm: “Tóm lại là ta xin lỗi ngươi, chút chuyện nhỏ này vẫn có thể làm được.” Bộ dạng cái gì cũng đáp ứng như vậy, tựa hồ lại trùng khớp với thần sắc của Tạ Lan Thù
Chiêu Chiêu lại nhịn không được sinh ra một chút hận ý, hận hắn nếu đã vô tình, vì sao hết lần này tới lần khác lại làm ra bộ dạng đa tình dễ khiến người ta hoảng hốt như vậy
Nàng nhịn không được hờn dỗi làm khó hắn
“Vậy nếu là ta nói ta muốn làm nữ hoàng thì sao?” Khóe môi hắn ý cười càng sâu, vê lên một con cờ, thuận miệng nói: “Làm nữ hoàng phải cúc cung tận tụy vì quốc sự, ngày ngày không được ngơi nghỉ, ngươi thích nằm ỳ như vậy, làm sao đảm đương nổi?” Trái tim vừa khó khăn lắm mới bình tĩnh trở lại, lại bởi vì câu nói này mà nổi lên gợn sóng
“Đừng có dùng ngữ khí của Tạ Lan Thù nói chuyện với ta.” Nàng lạnh mặt xuống, vành mắt phiếm hồng cố chấp nói, “Ngươi không phải hắn, về sau không cần nói chuyện với ta như vậy.” Thiên Xu Đạo Quân chỉ nhìn nàng, cũng không lên tiếng
Ánh mắt lạnh nhạt ôn hòa như thế phảng phất đang nói —— Giữa bọn họ, nào có về sau
Nước mắt quanh tròng, Chiêu Chiêu nghĩ thầm, nàng vẫn không có tâm địa độc ác như hắn, suýt chút nữa lại không kiềm được mà khóc
Qua một lúc lâu, tâm tình đang lên xuống kịch liệt mới bình thường trở lại
Nàng rầu rĩ nói: “Vừa rồi những yêu cầu kia cũng chỉ là lời nói đùa, ta không muốn vàng bạc, cũng đừng làm gì nữ hoàng
Ngươi chỉ cần cho ta một chút đan dược và pháp khí cơ bản là được, ta không muốn Trường Sinh Đan, ta muốn tự mình tu tiên.” Trường Sinh Đan là bí bảo chuyên dành cho phàm nhân không có thiên phú, để bọn hắn không cần khổ tu liền có thể giữ mãi dung nhan, kéo dài tuổi thọ
Bàn về giá trị, kỳ thật còn quý giá hơn đan dược dùng để tu luyện
Nhưng Thiên Xu Đạo Quân nghe xong yêu cầu của Chiêu Chiêu, lại mỉm cười quả quyết cự tuyệt: “Không được.” Câu trả lời ngoài ý muốn này khiến Chiêu Chiêu trợn to mắt
Những lời nói nhu hòa lại lạnh lẽo từ miệng hắn thốt ra, như hai thái cực với bộ dạng nhiệt tình, nhu hòa gì cũng đáp ứng vừa rồi
Hắn từng chữ nói ra, phán quyết tử hình con đường tu tiên của Chiêu Chiêu
“Tạ cô nương, ngươi không có khả năng tu tiên.” Một lúc lâu, Chiêu Chiêu mới tìm lại được giọng nói của mình
“Là, vì cái gì chứ......” Đôi mắt đẹp như băng sương của hắn phản chiếu thần sắc thấp thỏm không yên của thiếu nữ, giống như có thể nhìn thấu thế gian vạn vật
“Ngươi nói ngươi muốn tu tiên, vậy đạo mà ngươi theo đuổi là vì cái gì?” Chiêu Chiêu lập tức im bặt
Thiên Xu Đạo Quân ôn nhu thì thầm, từng bước áp sát
“Tu giới mặc dù lớn, lại khó tránh khỏi có cơ hội gặp lại
Tạ cô nương đặt tay lên ngực tự hỏi, có thể thật sự làm được đoạn tuyệt tình yêu, gặp ta mà như không quen biết không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.