Diệu Linh không cảm thấy hắn sẽ đau lòng, nàng cảm thấy lão đầu tử sẽ chỉ vui vẻ vì vừa nhận đồ đệ, liền có thể hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt do đồ đệ nuôi dưỡng, là sư tôn nằm không hưởng lợi nhất trên thế giới này
Diệu Linh nhìn Chung Ly Thuấn trên đài thí kiếm đang bị khinh bỉ, không hiểu sao, nàng cũng cảm thấy trong lòng ấm ức
“Ai nói hắn không có kiếm!” Diệu Linh hô to một tiếng, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, chỉ thấy kiếm quang vừa lóe lên, thanh bội kiếm nhỏ nhắn tinh xảo vừa rồi còn đeo bên hông nàng, chớp mắt đã bị nàng vung lên đài thí kiếm
Chung Ly Thuấn không kịp phòng bị, còn tưởng Diệu Linh muốn chém hắn, dọa đến hắn lùi lại một bước
Thanh kiếm kia vừa vặn cắm nghiêng bên chân hắn
Chung Ly Thuấn trừng mắt, kịp thời phản ứng lại
Tiểu cô nương với tấm thân nhỏ nhắn chống nạnh, nhìn hắn nói:
“Rút kiếm!” Chiêu Chiêu nghiêng đầu cười nhẹ nhìn nàng:
“Sao đột nhiên lại nguyện ý giúp hắn
Ngươi không phải rất chán ghét hắn sao?” Diệu Linh: “.....
Chán ghét thì chán ghét, nhưng ít nhiều hắn cũng có chút liên quan đến tông môn chúng ta, mặc dù chỉ là một chút, nhưng cũng không thể cứ uất ức như vậy, làm tông môn chúng ta mất mặt!” Chiêu Chiêu trong lòng rõ ràng, không vạch trần nàng
“Thì ra là như vậy.” Chung Ly Hào trên đài thí kiếm lúc này mới chú ý tới người lạ trong học cung, ánh mắt không vui của bọn hắn rơi vào Chiêu Chiêu và những người khác, hỏi quản gia: “Bọn hắn là ai
Tại sao lại cho phép họ vào học cung?” “Bẩm Hào công tử, bọn hắn là tìm đến Thuấn công tử.” Chung Ly Hào hừ một tiếng đầy tức giận: “Khó trách gần đây càng ngày càng phách lối, hóa ra là tìm viện trợ bên ngoài để làm chỗ dựa à —— các ngươi là tu sĩ của gia tộc nào, nói tên ra.” Ly Phong: “Báo cha ngươi cái chân, chúng ta là ——” Mấy chữ “ngươi tổ tông” còn chưa nói ra miệng, liền bị Chiêu Chiêu bịt miệng không cho nói, định tại chỗ không thể động đậy
Tình hình hiện tại, thật sự đã vượt xa dự đoán của Chiêu Chiêu
Tuy nói nàng bề ngoài còn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã bắt đầu bất an
Chung Ly Thị, đại gia tộc này, tuy dường như sắp suy tàn, nhưng tục ngữ nói lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, nhìn khí thế của mấy đứa hài tử nhà Chung Ly Hào, có lẽ vẫn còn chút vốn liếng
Nếu như giúp Chung Ly Thuấn, e rằng đã đắc tội người của Chung Ly Thị, lại bất lợi cho việc lấy lòng Đồ Sơn
Nếu như không giúp Chung Ly Thuấn —— Chiêu Chiêu cảm thấy, tu tiên như vậy cũng quá trái lương tâm
Hai tiểu đồ đệ một thân chính khí của nàng, hẳn là cũng sẽ thất vọng
Tựa hồ từ hành động Chiêu Chiêu không cho Ly Phong nói chuyện mà nhìn ra nàng đang chần chờ, Chung Ly Hào hừ nhẹ một tiếng, có chút hài lòng với việc nàng biết điều
Hắn nhìn về phía Chung Ly Thuấn: “Chỉ là một cái thiên chi không cha không mẹ, cũng dám đối đầu với ta, hôm nay học cung còn có quý khách, ta ngại so đo với ngươi, chúng ta đi.” Chung Ly Hào liếc qua tiểu nam hài nắm chặt kiếm gỗ, trầm mặc không nói, tâm trạng không tồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù có thiên phú thì đã sao
Cùng họ Chung Ly Thị, thật sự cho rằng mình có thể ngang hàng với hắn sao
“Với cái bộ dạng này của hắn, còn dám lấy Thiên Xu Đạo Quân làm mục tiêu.” “Không biết tự lượng sức mình, cũng chẳng nhìn lại mình là ai.” “Tính tình như thế, sau này chờ ngươi Hào trở thành tộc trưởng Chung Ly Thị, liền thưởng hắn một chức vị xách giày đi.” Tiếng cười vang ngây thơ của các thiếu niên vang vọng khắp đài thí kiếm
Bạn nhỏ phía sau Chung Ly Thuấn đẩy hắn, thần sắc vội vã, dường như muốn hắn rút kiếm ra đọ sức một trận với Chung Ly Hào
Nhưng Chung Ly Thuấn cũng không nhúc nhích
Hắn biết, nếu mình rút kiếm, chắc chắn sẽ mang đến phiền phức cho Chiêu Chiêu và bọn họ
Cho nên, cho dù Diệu Linh nguyện ý đưa bội kiếm của mình cho hắn, hắn cũng không thể nhận
Nơi hành lang
Ở một vị trí không ai chú ý, một thân ảnh cầm quạt xếp, lặng lẽ tựa dưới mái hiên, tựa như vô tình đi ngang qua đây, liền dừng lại xem náo nhiệt
Ôi chao, nhiều năm không trở về Chung Ly Thị, Chung Ly Thị vẫn còn cái không khí nhược nhục cường thực như vậy
Bất quá đã mạnh hơn rất nhiều so với năm đó của bọn họ
Chí ít thì thằng nhóc nắm kiếm gỗ kia vẫn còn nhảy nhót được, xem ra quy củ mà trụ cột năm đó đặt ra cũng có chút hiệu quả
Hắn vừa muốn quay người xem như chưa nhìn thấy gì, chợt nghe một thanh âm trong trẻo như suối nước của một thiếu nữ vang lên
“Chung Ly Thuấn, ngươi không phải muốn làm đồ đệ của ta sao?” Bước chân của hắn bỗng nhiên dừng lại, không dám tin mà quay đầu lại, nhanh chóng vòng qua hành lang, cuối cùng cũng nhìn thấy dáng vẻ của thiếu nữ kia
Đó là —— Chiêu Chiêu nhìn Chung Ly Thuấn trên đài thí kiếm, mỉm cười nói: “Nếu muốn làm đồ đệ của ta, vậy thì rút kiếm đi.”
Lời tác giả: Tiết lộ một chút, nam chính bây giờ vẫn chưa nhập ma (nhưng điên thì chắc chắn là điên rồi)
Chương 28: Vấn Tâm (Tiểu Tu) Nghe được câu này, Chung Ly Thuấn mãi lâu chưa lấy lại tinh thần
Là hắn xuất hiện ảo giác sao
Nàng vừa rồi nói chính là.....
Làm đồ đệ của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chung Ly Thuấn dường như cảm thấy một trận mừng rỡ to lớn tràn ngập lồng ngực, nhưng rất nhanh lại bị thứ gì đó nặng trĩu ngăn chặn
“Thế nhưng là......” “Đừng thế nhưng là!” Diệu Linh ghét ác như cừu, tức giận đến mức sắp chết, “đánh cho ta một trận, nếu không sau này đừng nói là ta, ngay cả Đồng cũng không cho ngươi quay lại Minh Chúc Sơn!” Đồng đột nhiên bị gọi tên, ngây người một chút, vừa nghiêng đầu, đối diện ánh mắt uy hiếp của Diệu Linh, hắn cũng chỉ đành thành thật gật đầu theo
“Đánh hắn!” Chung Ly Thuấn nhìn thanh bội kiếm nhỏ nhắn tinh xảo trước mắt, phía sau là ánh mắt mong chờ của những bằng hữu đồng tộc
Chần chờ thật lâu, hắn rốt cục đưa tay, thử thăm dò chạm vào chuôi kiếm
“Muốn tìm chết ta liền cho ngươi cơ hội này ——!” Chung Ly Hào trên đài muốn rời đi gấp, thấy tình thế không ổn, lập tức ra đòn phủ đầu, Chung Ly Thuấn cũng rất nhanh kịp thời phản ứng
Hắn nắm chặt chuôi kiếm đồng thời xoay người mượn lực tránh đi đòn đánh lén, khi nhảy lên giữa không trung rồi rơi xuống đất mới rút ra trường kiếm, phi thân lao thẳng tới mặt Chung Ly Hào mà đâm tới
Chung Ly Hào có chút kinh ngạc trước tốc độ phản ứng của hắn
Ngày xưa luận bàn ở học cung, Chung Ly Thuấn trước đến nay đều lấy phòng thủ làm chủ, chưa từng có sát khí lăng nhân, chủ động xuất kích như thế này
Nhưng Chung Ly Hào dù sao cũng là người được rất nhiều tộc lão trong Chung Ly Thị tay nắm tay dạy dỗ, mặc dù thiên tư không được, nhưng hài tử tám chín tuổi, còn xa mới đạt đến trình độ mà dựa vào thiên phú là có thể áp đảo những người được bồi dưỡng.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]