Nghe xong những lời Thẩm Đại vừa nói, Tạ Vô Kỳ kinh ngạc nhíu mày
Ngay cả Phương Ứng Hứa cũng không ngờ tới, Thẩm Đại, cô nương nhìn như ngây thơ chất phác này, kỳ thực trong lòng lại trong suốt như gương
Tống Nguyệt Đào bị kinh động đến nửa ngày không thể bình tĩnh
Trong ấn tượng của nàng, Thẩm Đại dường như trầm mặc ít nói, khó gần gũi, nhưng trên thực tế lại luôn cân nhắc cảm nhận của người khác, ngày thường xưa nay không làm việc gì khiến người khác mất mặt trước đông người
Những lời thẳng thắn không nể mặt như hôm nay, nàng là lần đầu tiên được nghe
“Đại Đại, Đại Đại......” Tống Nguyệt Đào còn muốn kéo ống tay áo của nàng, nhỏ giọng nũng nịu, Thẩm Đại lại nghiêng người tránh đi
“Nguyệt Đào sư muội, trở về đi, các sư huynh hẳn là còn đang đợi ngươi
Đêm nay trời không trăng, trên đường coi chừng.” Mặc dù ngày thường Thẩm Đại đối với nàng cũng nhàn nhạt, khách sáo có thừa nhưng tình thân thiết không đủ, nhưng Tống Nguyệt Đào lại chưa từng thấy Thẩm Đại lạnh lùng xa cách đối với nàng như vậy
Nàng thất hồn lạc phách nhìn Thẩm Đại, nước mắt như châu ngọc đứt sợi rơi xuống, đau khổ đến mức ai gặp cũng phải mềm lòng vài phần
Nhưng ngay lúc này, một trận tiếng cười trầm thấp lại vang lên rất không đúng lúc
Tiếng cười kia rất không khách khí, mang theo ý vị mỉa mai nồng đậm
— Là Tạ Vô Kỳ đang cười
Tống Nguyệt Đào không rõ lai lịch của thiếu niên anh tuấn trước mắt, nhưng cũng bị hắn cười đến tức giận:
“Vị Tiên Quân này, không biết đã thấy gì, khiến ngươi cảm thấy đáng cười như vậy?”
“Ngươi cứ nói đi?” Tiếng cười của Tạ Vô Kỳ dần lắng xuống, vẫn là dáng vẻ cặp mắt đào hoa cong cong ngả ngớn kia, nhưng đáy mắt lại hiện lên sự sắc bén thấu hiểu mọi thứ
“Ta đang cười ngươi đó, Tống Tiên Quân.”
Không khí lập tức trở nên căng cứng
Phương Ứng Hứa phát giác hắn tựa hồ lại muốn gây chuyện, thái dương không rõ nhảy lên
Nhưng kẻ gây sự bản thân lại vẫn cười hững hờ
Tống Nguyệt Đào: “.....
Ta có gì đáng cười?”
Tạ Vô Kỳ rất kiên nhẫn gằn từng chữ:
“Ngươi xem, ngươi nói ngươi nhớ sinh nhật tiểu sư tỷ của ngươi, từ xế chiều đã bắt đầu chuẩn bị những bàn tiệc này, còn có lễ vật sinh nhật, thậm chí còn hơn nửa đêm tới đây chờ nàng cùng đón sinh nhật ——”
“Ngươi có thời gian làm nhiều việc như vậy, chẳng lẽ liền không phân ra một chút xíu tâm tư, nói cho đồng môn của ngươi biết, hôm nay cũng là sinh nhật tiểu sư tỷ của ngươi sao?”
Chương 6:
Tống Nguyệt Đào hoàn toàn không ngờ tới người này chất vấn xảo trá như vậy
Thẩm Đại cũng vô cùng kinh ngạc
Những điều Tạ Vô Kỳ nói, nàng không phải hoàn toàn không nghĩ tới, chỉ là nàng là lần đầu tiên nhìn thấy có người trước mặt mọi người vạch ra sơ hở trong lời nói của Tống Nguyệt Đào, một cách thanh tỉnh, trúng tim đen, và như vậy.....
Không cho Tống Nguyệt Đào chút thể diện nào
Chỉ có Phương Ứng Hứa đối với người sư đệ này của hắn biết sơ lược
Tạ Vô Kỳ được sư tôn nhặt về ở nhân gian, thuở nhỏ không biết vì sao mất đi ký ức, cô độc như bèo trôi nổi trong hồng trần Phàm giới đã nhiều năm
Nước bùn cống rãnh đã từng thấy, lầu các kim phấn hắn cũng từng gặp, hắn có một gương mặt phong lưu thiếu niên kiệt ngạo bất kham, lại có một trái tim thất khiếu, rất không ăn nổi bộ giả khóc nũng nịu của con gái
Bị hắn một câu vạch trần, Tống Nguyệt Đào chỉ dao động trong chớp mắt
Nàng mấp máy môi, không nhìn vào ánh mắt gần như không chỗ ẩn mình của Tạ Vô Kỳ, mà nhìn Thẩm Đại:
“Ta mấy ngày trước bị thương ở bí cảnh Chương Vĩ Sơn, sư huynh sư tôn không cho ta mệt nhọc
Những thứ này ta đều là lén lút trốn tránh mọi người vụng trộm chuẩn bị
Ta xác thực nghe được tin đồn về yến tiệc sinh nhật, nhưng ta còn tưởng rằng đó là các sư huynh chuẩn bị cho ngươi, cho nên mới không nói.”
Nói xong, nàng lại kéo tay áo Thẩm Đại, hai mắt đẫm lệ mông lung
“Đại Đại, chuyện ngoài sơn môn hôm nay, ta đều nghe sư tôn và các sư huynh nói
Nến rồng lân kia, tuy là ta lấy được từ bí cảnh Chương Vĩ Sơn, nhưng quả như ngươi nói, bị ngươi lấy từ Chúc Long Giang rồi trôi dạt đến bí cảnh Chương Vĩ Sơn, cũng không phải không thể nào
Sư tôn hắn làm sao có thể để ngươi phạt quỳ, còn đánh roi ngươi!”
“Còn có yến tiệc sinh nhật, rõ ràng sinh nhật của ta là mấy ngày sau, ngươi mới nên được đón sinh nhật một cách đàng hoàng, mọi người lại thế mà tất cả đều không nhớ rõ!” Tống Nguyệt Đào vừa nói, vừa ủy khuất và áy náy nắm chặt tay nàng
“Đều là ta không tốt, ta đáng lẽ phải sớm một chút tỉnh lại, ta.....
Ngươi.....
Ngươi kỳ thực vẫn là oán ta, đúng không......”
“Ta không có oán ngươi.” Lời này Thẩm Đại chính nàng cũng không biết đã lặp lại mấy lần
Nàng nói rất chân thật, nhưng Tống Nguyệt Đào dường như nửa chữ cũng không tin, nàng dùng cặp mắt dịu dàng đau khổ nhìn nàng một hồi, bỗng nhiên kéo tay Thẩm Đại
“Ta đi nói với sư tôn và các sư huynh!”
Thẩm Đại bị nàng làm cho mông lung: “.....
Nói cái gì?”
“Nói hôm nay là sinh nhật của ngươi, để mọi người bù đắp cho ngươi, những đệ tử đã trở về, ta sẽ đi từng bước từng bước gọi trở lại ——” Lực tay của Tống Nguyệt Đào ngoài ý muốn lớn, Thẩm Đại nhất thời không phòng bị cũng bị nàng kéo đi về phía trước hai bước
Nhưng rất nhanh, một nguồn lực lượng khác lại kéo nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tống Tiên Quân, chiêu lấy lui làm tiến này của ngươi, ngược lại là dùng rất tốt.”
Thẩm Đại bị hai người một trái một phải mỗi người kéo một bàn tay: .....
Cốt truyện này hình như không đúng lắm
Đôi mắt nai đáng yêu vốn có của Tống Nguyệt Đào đều bị Tạ Vô Kỳ ép ra mấy phần tức giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nàng rất nhanh che giấu, điềm đạm đáng yêu nói với Thẩm Đại:
“Đại Đại, chúng ta mới là đồng môn, ngươi thà rằng tin tưởng những bằng hữu không biết tên thuộc môn phái nhỏ mà ngươi mới quen, cũng không chịu tin tưởng lời của ta sao?”
Nghe được Tống Nguyệt Đào nhắc đến “môn phái nhỏ không biết tên”, thần sắc Phương Ứng Hứa run lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn vốn còn định khuyên Tạ Vô Kỳ thu liễm một chút, đừng gây chuyện trên địa bàn của người khác, hiện nay lại tay phải chế trụ trọng kiếm bên hông, ngón cái đẩy ra đốc kiếm, kiếm phong dưới ánh trăng phản chiếu ra một vòng hàn mang tái nhợt
“Tống Tiên Quân, nói chuyện chú ý chút, môn phái Tinh Khiết Lăng của các ngươi cũng không phải lợi hại như ngươi tưởng tượng đâu, vị sư tôn kia của các ngươi, trước mặt sư tôn nhà ta e rằng không qua được ba chiêu!”
Tống Nguyệt Đào bị hắn nhìn thấu đến đáy lòng phát lạnh
Nhưng Tinh Khiết Lăng thập tam tông là danh môn tu tiên, đứng đầu năm tiên môn, là đại phái tu tiên được người người trong giới tu chân hướng tới, trưởng lão của nó tự nhiên mỗi người đều là trụ cột của giới tu chân.