Sau Khi Ta Chết, Cả Sư Môn Đều Hối Hận Không Kịp

Chương 65: Chương 65




“Nơi này chính là tiểu kiếm quan của Lãng Phong điện.” Tạ Vô Kỳ đi phía trước dẫn đường, Thẩm Đại ngắm nhìn bốn phía, trong mắt tràn đầy kinh diễm
Nàng từng ở qua Tinh Khiết Lăng thập tam tông, cũng đi qua Thái Huyền Đô đứng đầu Tiên Môn, nhưng phong cảnh Lãng Phong điện vẫn làm nàng không khỏi thán phục
Thẩm Đại lại còn phát hiện một chuyện làm nàng kinh ngạc
Năm Tiên Môn đứng đầu Tiên Tông đều tọa lạc trên linh mạch, do đó linh khí thịnh vượng, dễ dàng cho tu sĩ tu hành
Khả Lãng Phong điện lại không hề nằm trên linh mạch, vì sao linh khí nơi đây cũng nồng hậu đến vậy
Nàng trăm mối tơ vò vẫn không hiểu, còn chưa mở miệng hỏi thăm, liền nghe phía trước truyền tới tiếng một tiểu nam hài
“Sư tôn, người trở về rồi!” Trên lang kiều bạch ngọc, một tiểu nam hài trạc tuổi Thẩm Đại chạy tới
Hắn mặc đạo bào màu mực, khác biệt với cách ăn mặc của Tạ Vô Kỳ và Phương Ứng Hứa, nhưng tiếng "sư tôn" lại gọi nghe thật thân thiết
Lan Việt cũng cười híp mắt đáp ứng, hỏi: “Muốn ăn mứt hoa quả không
Từ dưới núi mua một ít.” Nam hài ở giữa độ tuổi nhi đồng và thiếu niên nghe vậy liền lộ ra ý cười, vui mừng hớn hở đáp: “Muốn ạ!” Lan Việt liền nhìn về phía Thẩm Đại đang bưng hộp mứt hoa quả trong tay
“Nhân tiện ta giới thiệu luôn, đây là tiểu đồ đệ ta vừa thu vào môn hạ, tên Thẩm Đại
Đại Đại, hắn tên Cơ Hành Vân
Chờ lát nữa hắn sẽ dẫn ngươi đi kho chọn một vài thứ ưa thích để trang trí động phủ.” Lan Việt nói nhiều như vậy, nhưng đứa bé trai này vừa nghe được nửa câu đầu liền lập tức ngây người, phảng phất chịu một đả kích thật lớn
“Ngài..
Ngài thu nàng làm đồ đệ sao?” Đồng tử đen như ô trà của Cơ Hành Vân lập tức trở nên nước mắt lưng tròng
“Sư tôn, ngài sao lại toàn nhặt hài tử ở bên ngoài về a
Nhặt thì cũng thôi, nhưng sao nàng liền có thể làm đồ đệ của ngài mà ta lại không được a!” Lan Việt đối với việc này hơi có chút buồn rầu: “A Hành, chuyện này chúng ta trước đó không phải đã thảo luận qua rồi sao
Ngươi là Mộc hệ đơn linh căn, thiên tư tốt, lại thích hợp tu tập y tu chi đạo
Ở lại Kiếm Tông ngược lại là sẽ làm chậm trễ ngươi
Qua hai năm chờ ngươi Trúc Cơ xong, ta sẽ dẫn ngươi bái nhập y tu môn hạ.” Cơ Hành Vân chỉ thiếu điều ôm chân Lan Việt, kiên định hô: “Ta không chịu, ta liền muốn ngài làm sư tôn của ta!” Nói rồi, hắn liền dùng ánh mắt tương đối bất thiện nhìn chằm chằm Thẩm Đại, dò xét tỉ mỉ
Hừ
Dáng dấp dễ nhìn thì giỏi lắm sao
Là nữ hài tử thì giỏi lắm sao
“Ngươi nhìn cái gì!” Cơ Hành Vân, đệ tử vị trí thứ ba của Thống Thất Lan, ngữ khí rất hung
Thẩm Đại chớp chớp mắt, chỉ vào Lan Việt: “Sư tôn, ta đây.” Cơ Hành Vân: “...” Nàng là đồ đệ của sư tôn, nàng quả thực giỏi giang lắm TAT
Có Tạ Vô Kỳ và Phương Ứng Hứa hai người ở bên cạnh như tả hữu hộ pháp che chở, Cơ Hành Vân chỉ có thể ở phía sau lén lút chua chát
Dưới ánh mắt soi mói của hai vị sư huynh, hắn không thể không theo vào bảo khố, chọn lựa rất nhiều đồ tốt cho Thẩm Đại trang trí động phủ của nàng
Chờ đến khi Tạ Vô Kỳ và Phương Ứng Hứa rời đi, Thẩm Đại nhìn căn phòng đẹp đẽ, tinh xảo này, lại có chút không dám tin đây chính là nơi mình ngày sau sẽ ở
Dưới chân giẫm lên thảm mềm mại sạch sẽ
Gấm đệm chăn xoã tung, mềm mại
Chóp mũi lượn lờ là mùi hương lò sưởi mà Tạ Vô Kỳ đốt cho nàng trước lúc rời đi
Thẩm Đại cẩn thận từng li từng tí cởi giày, gối lên trong chiếc chăn sạch sẽ mềm mại, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một loại bất an lo được lo mất
Nàng nhớ tới ngôi nhà của mình ở thế giới hiện đại, thời gian đã có chút xa xưa, ký ức của nàng có một chút mơ hồ, nhưng vẫn nhớ rõ trong căn phòng chỉ vỏn vẹn bốn mươi bình kia, chiếc giường xếp và bàn đọc sách nhỏ chen chúc ở góc phòng khách
Nàng cả một tuổi dậy thì, đều không có một gian phòng của riêng mình
Sau này bái nhập Tinh Khiết Lăng thập tam tông môn, nàng có động phủ của mình, mặc dù nàng thậm chí không biết nên trang hoàng gian phòng của mình như thế nào, nhưng có một nơi thuộc về mình, nàng đã đủ vui vẻ, cảm thấy không có nơi nào tốt hơn nơi này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà bây giờ, Lan Việt Tiên Tôn cùng hai vị sư huynh đã đưa nàng vào một thế ngoại đào nguyên mới
Thẩm Đại lúc này mới phát hiện, nàng cũng không hề biết thỏa mãn như mình vẫn tưởng
Chí ít hiện tại, nàng tuyệt đối không muốn quay đầu nhìn lại, thậm chí sợ sệt chính mình có một ngày làm sai điều gì, liền sẽ mất đi vừa mới có được tất cả những thứ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ tới đây, Thẩm Đại đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, không còn dám để mình nghỉ ngơi
Nàng ngồi xếp bằng, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, giống như mỗi ngày nàng làm ở thế giới này, nắm bắt mọi thời gian để tu luyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lãng Phong điện mặt trăng lặn mặt trời mọc, một ngày trôi qua
Lúc ánh nắng ban mai mờ mờ, Cơ Hành Vân còn buồn ngủ bước ra cửa phòng
Lãng Phong điện trừ đại sư huynh Phương Ứng Hứa cùng Nhị sư huynh Tạ Vô Kỳ ra, còn lại đều là mấy tiểu đậu đinh khoảng mười tuổi, tự nhiên tất cả đều do hắn quản lý
Hắn đang định đi xem hôm nay đến phiên tiểu đậu đinh nào quét lá rụng, đi ra ngoài nhìn chăm chú nhìn lên – “A, buổi sáng tốt lành.” Không biết khi nào đã rời giường, Thẩm Đại đang kéo tay áo, nắm cây chổi, lấy nàng làm trung tâm bốn phía, tất cả đều được quét dọn sạch sẽ đến mức mắt thường có thể thấy được
Cơ Hành Vân tại chỗ choáng váng: “Ngươi...” “Đan phòng trong chủ điện ta đều đã quét dọn xong, lá rụng phía ngoài ta cũng đã quét sạch sẽ, giá bác cổ trong nhà kho ta đại khái đã lướt qua, hiện giờ chỉ còn lại Tượng Thạch Kỳ Lân bên trắc phong là chưa lau...” Thẩm Đại đếm lại một lượt những việc mình đã làm, vốn muốn nói số còn lại này nàng thực sự có chút không làm hết được, nhưng không ngờ vừa nói xong, chỉ thấy Cơ Hành Vân đã đổi sắc mặt
“Cơ sư huynh
Ngươi, ngươi sao lại khóc?” “Oa a a a a ——” Phương Ứng Hứa vừa mới bước ra cửa phòng chuẩn bị đi đỉnh núi ngồi xuống tu luyện, liền bị Cơ Hành Vân đang khóc lớn một đường xông tới ôm lấy đùi, nước mắt nước mũi nhem nhuốc khắp người: “Đại sư huynh!!
Ngươi đến đây phân xử giúp ta đi!!
Sư muội mới đến khinh người quá đáng, nàng muốn cướp công việc của ta
Nàng muốn đuổi ta đi rồi!!!!” Thẩm Đại: “...?” Phương Ứng Hứa không chút do dự, một cước đá văng Cơ Hành Vân, giận dữ: “Cơ Hành Vân ngươi còn dám đem nước mũi xoa lên y phục của ta, ta giết ngươi!!!!” Sắc trời dần dần sáng tỏ, Lãng Phong điện trên dưới trong tiếng ồn ào này mà tỉnh lại
Thẩm Đại không rõ ràng nhìn xem màn náo kịch này, chỉ cảm thấy mình tựa hồ đã làm điều gì sai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.