Đánh giá: 8.2/10
từ 6616
lượt
Kiếp trước, cô bị người ta đẩy xuống sông, bị ép gả cho một gã đàn ông cầm thú đội lốt người. Sau khi cưới, tên cặn bã đó nhờ thế lực của cha cô mà quay trở lại thành phố. Hai người sống suốt hai mươi năm trong một cuộc hôn nhân không tình cảm cô không muốn để hắn chạm vào mình, vì trong lòng cô luôn cất giữ một vết chu sa không thể nói ra.
Sau này, cha cô bệnh mất, mẹ cũng lần lượt ra đi. Cô bị tên chồng cặn bã giày vò đến chẳng còn ra hình người. Cuối cùng, cô mới biết, hóa ra cha cô không phải chết vì bệnh, mà là bị gã đầu độc bằng thuốc độc mãn tính.
Cô chết trong vòng tay của Trương Thời Dã. Khi sắp rời khỏi thế gian, cô vuốt ve khuôn mặt anh, khẽ nói: “Giá như năm đó người cứu em là anh thì tốt biết mấy.” Trương Thời Dã khóc không thành tiếng, chỉ có thể liên tục thì thầm: “Xin lỗi, là anh đến muộn rồi...”
Linh hồn cô vẫn luôn đi theo Trương Thời Dã, tận mắt chứng kiến anh báo thù cho mình, gϊếŧ sạch tất cả những kẻ từng hại cô. Cuối cùng, anh tự sát trước mộ phần của cô.
Cô trọng sinh, mang theo không gian trở về năm 1974. Lần này, cô sẽ không yếu đuối như kiếp trước nữa. Cô muốn báo thù, trả ơn, và quan trọng nhất đi tìm lại vết chu sa của đời mình.