Thứ 40 chương Hắn thỉnh thoảng sẽ nhớ tới Thì Dạng
“Ân, ta bây giờ trở về.” Thì Dạng đáp lời, “Ta cúp máy trước.” Rồi sau đó liền cúp điện thoại
***
Âm thanh “ục ục” báo bận rộn truyền tới, Phó Cảnh Xuyên mới chậm rãi buông điện thoại, mắt nhìn giao diện di động
Điện thoại đã tự động trở về giao diện khóa màn hình
Phó Cảnh Xuyên mở khóa, ở trong trang ghi chép cuộc gọi vừa rồi, dãy số vừa gọi ra vẫn còn đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dãy số này đã nằm trong danh bạ của Phó Cảnh Xuyên suốt tám năm
Cất giữ số điện thoại từ cái tuổi còn thuộc về thanh xuân, đến lúc gặp lại Thì Dạng, hắn gần như chưa bao giờ gọi ra dãy số này, mặc dù dãy số này hắn đã thuộc lòng, không cần lưu trong danh bạ
Phó Cảnh Xuyên không hiểu vì sao suốt những năm đó hắn chưa từng gọi dãy số này một lần nào, hắn thỉnh thoảng sẽ nhớ tới Thì Dạng, nhớ tới cô gái an tĩnh đứng trên bục giảng, dùng giọng nói mềm mại đặc trưng của nàng, thong dong đơn giản giới thiệu về mình: “Mọi người tốt, ta gọi Thì Dạng.” Mỗi lần nhớ tới, hắn đều sẽ không nhịn được mở dãy số này ra, nhưng hắn chưa từng gọi thông qua
Hắn không nói rõ được tâm trạng lúc đó là gì, mỗi lần ngón tay muốn ấn xuống, Phó Cảnh Xuyên luôn nhớ tới buổi họp lớp tốt nghiệp, chủ nhiệm lớp áy náy thông báo với mọi người rằng Thì Dạng có việc không đến được, nàng hy vọng mọi người chơi vui vẻ
Lúc ấy đột nhiên nổi lên cảm giác thất lạc và tức giận, năm đó Thì Dạng đã không từ mà biệt
Mặt khác, sau sự thất lạc và tức giận đó, lại nổi lên cảm giác phức tạp rằng Thì Dạng không phải Thẩm Dư
Trong cái tâm trạng lẫn lộn giữa tức giận, thất vọng và phức tạp đó, mỗi lần đối mặt với dãy số điện thoại nàng, hắn một lần cũng không gọi thông qua
Phó Cảnh Xuyên thậm chí từng nghĩ, Thì Dạng đã sớm đổi số điện thoại này
Không ngờ nàng vẫn giữ
Chỉ là hắn đối với số điện thoại của nàng quen thuộc đến mức thuộc lòng, còn đối với số điện thoại suốt tám năm không thay đổi của hắn, Thì Dạng dường như lại không quen thuộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ đến giọng nói khách khí lễ phép trong điện thoại vừa rồi của nàng: “Alo, ngươi tốt?”, ánh mắt đen của Phó Cảnh Xuyên lại nhạt đi
Nếu hắn không nhớ nhầm, đây đã không phải lần đầu tiên nàng trả lời hắn bằng câu: “Alo, ngươi tốt?”, nàng là thật sự không biết đầu dây bên kia là ai
***
Thân ảnh Thì Dạng xuất hiện ở chỗ rẽ cầu thang tòa nhà dạy học, đang an tĩnh ngước mắt tìm kiếm
Trước cửa tòa nhà Học vụ đỗ không ít xe, nàng nhất thời không tìm thấy xe của Phó Cảnh Xuyên
Phó Cảnh Xuyên đã thấy được thân ảnh nàng tìm kiếm, người ngồi ở ghế lái không động đậy, chỉ bất động nhìn nàng
Thì Dạng lướt mắt qua nhưng không chú ý tới xe của Phó Cảnh Xuyên, xoay người muốn đi về hướng khác thì Phó Cảnh Xuyên đột nhiên ấn còi
Thì Dạng theo tiếng nhìn lại, thấy được Phó Cảnh Xuyên trong xe, nàng đi về phía hắn
“Xin lỗi, ta mới không chú ý tới xe của ngươi.” Kéo cửa xe lên xe, Thì Dạng ôn tồn xin lỗi, là sự khách khí lễ phép có phần xa cách
Phó Cảnh Xuyên mơ hồ nhớ rằng, Thì Dạng dường như luôn là như vậy, lúc là đồng môn cũng vậy, lúc trùng phùng cũng vậy, cho dù là hai năm kết hôn, nàng cũng không biểu hiện sự nhiệt thành thân mật, dường như bất luận lúc nào đều khách khí như thế
Phó Cảnh Xuyên lần đầu tiên phát hiện, hắn kỳ thật cũng không thích sự khách khí như vậy
Thậm chí là chán ghét sự khách khí như vậy
Hắn nhịn không được quay đầu nhìn nàng một cái
“...” Thì Dạng bị nhìn có chút không hiểu, “Sao thế?”
“Không có gì.” Vẫn là giọng nói nhàn nhạt, Phó Cảnh Xuyên đã đánh tay lái nửa vòng, xe nhanh chóng trượt ra khỏi vị trí đỗ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thì Dạng quen với vẻ đạm mạc xa cách của hắn, hơi ngồi thẳng một chút, ánh mắt nhìn về phía trước, cũng không lên tiếng nữa
Phó Cảnh Xuyên hơi nghiêng đầu nhìn nàng một cái, khuôn mặt dịu dàng của nàng rơi vào ánh chiều tà, mái tóc bị gió cuốn lên tạo thành một độ cong nhỏ bên má, trông thật trầm tĩnh và ôn nhu
“Ở trường học còn thích ứng không?” Phó Cảnh Xuyên hỏi
Thì Dạng có chút ngoài ý muốn nhìn hắn một cái, nàng nhớ rõ Phó Cảnh Xuyên không phải người thích nói chuyện phiếm, nhưng vẫn nhẹ nhàng gật đầu: “Ân, vẫn ổn.”
Phó Cảnh Xuyên: “Hôm nay khóa học nhiều sao?”
“Cũng không phải.” Thì Dạng không tiện trực tiếp nói với hắn rằng nàng chỉ đơn thuần không muốn trở về, “Hôm nay trường học có buổi thông báo tuyển dụng của một công ty kiến trúc, thấy không tệ, nên ta đi xem một chút.”
Phó Cảnh Xuyên quay đầu nhìn nàng: “Ngươi định tìm việc?”
