Chương 55: 「 Thì Dạng, ngươi thật sự là con ruột của bọn hắn sao
」
Thì Dạng khẽ gật đầu: 「 Ân
」 Nàng kỳ thực cũng không lạnh, chiếc mũ len đang đội trên đầu còn lưu lại hơi ấm dịu dàng của hắn
Nàng luôn không có sức kháng cự với Phó Cảnh Xuyên, nhất là một Phó Cảnh Xuyên ôn nhu và quan tâm như vậy
Phó Cảnh Xuyên không nhận ra sự dao động trong lòng nàng, hắn đưa tay giúp nàng che chắn lỗ tai, nhìn nàng: 「 Vừa rồi ở trong nhà, ngươi cũng không ăn được bao nhiêu, chi bằng ta mời ngươi ra ngoài ăn thêm chút nữa nhé
」
Thì Dạng do dự nhìn hắn một cái, rồi khẽ gật đầu
Sau quảng trường có một con phố quà vặt chợ đêm, có không ít quán ăn kiểu Trung Hoa
Mặc dù đang ở giai đoạn mang thai đầu, nhưng Phó Cảnh Xuyên cũng không quá nghiêm ngặt trong việc hạn chế thức ăn của Thì Dạng, nàng có thể ăn gì và không thể ăn gì
Ngược lại là Thì Dạng tự mình khắc chế một chút, không dám ăn uống lung tung, chỉ gọi một phần hoành thánh
Nơi ăn cơm chỉ là một cái bàn nhỏ kê ngay trước cửa quán
Mùi vị trong tiệm khá nặng, Thì Dạng ở giai đoạn này không thể ngửi được mùi dầu khói quá nồng nặc
Phó Cảnh Xuyên cũng gọi một phần hoành thánh, ngồi đối diện nàng
Đây là lần đầu tiên hai người cùng nhau ăn cơm ở ngoài như vậy, mang lại cảm giác có chút xuề xòa, phóng khoáng
Cảm giác này đối với Thì Dạng rất mới lạ, nhất là khi Phó Cảnh Xuyên đối diện còn mặc đồ tây, trông có vẻ không hợp chút nào với khung cảnh ăn uống đơn giản, sơ sài này
Thì Dạng cứ nghĩ Phó Cảnh Xuyên sẽ không quen, lại thấy hắn cầm đôi đũa dùng một lần mở ra rồi bắt đầu ăn ngay
Thì Dạng không khỏi nhìn hắn chằm chằm
Phó Cảnh Xuyên dành thời gian nhìn nàng một cái: 「 Thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
」
Thì Dạng lắc lắc đầu: 「 Không có gì
」 Nàng lại bổ sung: 「 Chỉ là không nghĩ đến ngươi cũng sẽ ăn cơm ở cái tiệm nhỏ như vậy
」
Phó Cảnh Xuyên nhìn nàng một cái: 「 Trước kia lúc còn ở đại học, sau cổng trường có một con phố ăn uống, toàn là những cửa hàng kiểu này, thỉnh thoảng ta cũng hay đi
」
Thì Dạng có chút bất ngờ: 「 Ta cứ nghĩ cuộc sống của ngươi sẽ tương đối chú trọng, quy củ
」
「 Giảng cứu là chuyện sau khi đi làm mới bắt đầu
」 Phó Cảnh Xuyên dùng đũa nhẹ nhàng khuấy trong chén, nhìn về phía nàng: 「 Thời học sinh sẽ tùy ý một chút, mấy năm nay tiếp quản công ty, công việc bận rộn, còn phải chăm lo hình ảnh thương hiệu công ty, cho nên những tiệm ăn nhỏ này ngược lại không đi qua nữa
」
Nói rồi hắn lại hỏi nàng: 「 Ngươi trước kia từng đến nơi này bao giờ chưa
」
「 Đương nhiên rồi
Thời học sinh có vài quán ăn vặt ngon, bình thường đều là ăn lề đường, kinh tế lại thiết thực, mà còn ngon nữa
」 Thì Dạng vừa nói vừa không nhịn được cười: 「 Trường đại học của ta cũng có một con phố ăn uống ở sau cổng, trước kia cũng thỉnh thoảng cùng Lâm San San đi qua, còn rất hoài niệm
」
Phó Cảnh Xuyên cũng cười cười, hắn cũng hoài niệm
Khi đó những quán ăn này đều là những cặp tình nhân sinh viên, nhìn bọn hắn xong, hắn thường xuyên nhớ đến Thì Dạng, nhớ nàng đang học ở trường đại học nào, bây giờ đang làm gì, có phải hay không đang hẹn hò, nghĩ tới nghĩ lui làm tâm trạng ăn cơm cũng trùng xuống
Hắn biết Thì Dạng học ở trường đại học nào
Mặc dù Thì Dạng sau khi thi đại học xong liền chọn cách không chào từ biệt mà rời đi, nhưng dù sao nàng cũng là thủ khoa, được một trường đại học trọng điểm tuyển thẳng, trên bảng danh dự của trường cấp ba, tên nàng nằm ở vị trí cao, rất sát với tên hắn
Hai người thậm chí ở cùng một thành phố, cùng một khu đại học, hai trường học giữa thỉnh thoảng còn tổ chức hoạt động liên nghị
Trong mảnh đất lớn bằng lòng bàn tay, bọn họ lại chưa bao giờ gặp nhau
Phó Cảnh Xuyên đã đến trường học của Thì Dạng, không chỉ một lần, nhưng từ đầu đến cuối không hề gặp được nàng
「 Trước kia ta từng đi qua trường học của các ngươi
」 Phó Cảnh Xuyên nói
Thì Dạng có chút bất ngờ: 「 A
」
Đôi đũa trong tay Phó Cảnh Xuyên nhẹ nhàng khuấy động hoành thánh trong chén, hắn nghiêng đầu nhìn nàng: 「 Sau khi mới vào đại học vẫn còn thong thả, thỉnh thoảng sẽ đi trường học của các ngươi đi dạo một chút
」
Phó Cảnh Xuyên kỳ thật chính mình cũng không rõ ràng, khi đó qua trường học của Thì Dạng, có phải hay không tồn tại cái tâm tư nhỏ bé là muốn ngẫu nhiên gặp Thì Dạng, mặc dù chưa bao giờ được như ý
Thì Dạng cười cười: "Nếu như khi đó biết ngươi đến, ta đã mời ngươi ăn cơm rồi
Phó Cảnh Xuyên cũng cười cười, không tiếp lời
Hắn không cho rằng Thì Dạng biết hắn đã từng đến sẽ thực sự mời hắn ăn cơm, với tính tình của nàng, e là dù có gặp trên đường, cũng chỉ là khách khí chào hỏi một tiếng rồi lướt qua
Thì Dạng cũng biết chính mình nói không có tính thuyết phục
Trước kia thời học sinh chính là Phó Cảnh Xuyên chiếu cố nàng, niềm vui sướng kia của nàng dành cho hắn giấu kỹ lưỡng từng li từng tí, đối mặt Phó Cảnh Xuyên luôn vừa kính vừa sợ lại vừa thuận theo, trước mặt hắn cũng cẩn thận từng chút, dù là thật sự gặp được, nàng kinh hỉ thì kinh hỉ, nhưng đại khái cũng không làm được chuyện chủ động ước hẹn với hắn
Phó Cảnh Xuyên cũng không vạch trần nàng, chỉ là cho nàng thêm một chút tương dấm, đẩy lên trước mặt nàng: 「 Ăn cơm trước đi
」
Thì Dạng nhẹ nhàng gật đầu, cũng không biết là lần đầu tiên cùng Phó Cảnh Xuyên nói chuyện để nàng tâm tình có chút thả lỏng, vẫn là Phó Cảnh Xuyên đột nhiên bày ra bộ mặt không có cảm giác khoảng cách kia để nàng thư thái, hoặc là hoành thánh và tương liệu đều ngon, Thì Dạng buổi chiều không thế nào có khẩu vị lại bất ngờ thấy ngon miệng
Nàng một hơi đã ăn hết sạch hoành thánh
Phó Cảnh Xuyên là lặng lẽ nhìn nàng ăn xong, kỳ thật hắn không thế nào đói, chỉ là thấy Thì Dạng không ăn uống gì, không yên lòng mới đi theo nàng đi chuyến này
Việc này trong cuộc đời trước kia của hắn là gần như không thể nào xảy ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tản bộ cũng tốt, ăn khuya cũng tốt, với hắn mà nói đều là cực kỳ lãng phí thời gian
Nhưng nhìn Thì Dạng ăn đến tâm mãn ý túc, Phó Cảnh Xuyên mơ hồ cũng có một loại thỏa mãn cảm giác
Hắn không hề hối hận vì đã dành thời gian đi chuyến này với Thì Dạng
Thấy Thì Dạng buông xuống cái bát đã uống hết sạch canh, Phó Cảnh Xuyên rút một tờ giấy ăn nghiêng người cho nàng lau khóe môi
Lúc giấy ăn chạm lên mặt, hành động của Thì Dạng rõ ràng cứng đờ, hiển nhiên còn chưa quá quen với sự thân mật này
Phó Cảnh Xuyên trước kia không phải chưa từng lau miệng cho nàng, nhưng khi đó là trong lúc hôn nhân còn tồn tại, có thể là có quan hệ vợ chồng bảo vệ, nàng dù cũng sẽ có chút không quen, nhưng sẽ không biểu hiện ra kháng cự quá lớn
Bây giờ quan hệ hai người một lần nữa quay về với người xa lạ, cảm giác biên giới của nàng cũng xuất hiện theo, bởi vậy đối với hành động đột nhiên lau miệng của hắn, nàng cứng lại, rồi sau đó lấy qua giấy ăn trong tay hắn
「 Để ta tự làm là được
」 Phó Cảnh Xuyên tùy ý nàng rút đi giấy ăn, lặng lẽ nhìn nàng không nói chuyện, có chút hoài niệm bộ dáng nàng không đề phòng khi đang trò chuyện vừa rồi
Thì Dạng lau xong miệng mới nhận ra mình vô tình đã biểu hiện ra cảm giác biên giới, nàng không được tự nhiên cười cười, từ từ cuộn tờ giấy ăn đã dùng thành một đoàn nhỏ
Phó Cảnh Xuyên nhìn tờ giấy trắng nhỏ được nàng vô thức cuộn lại trên ngón tay, mắt nhìn, nhìn về phía nàng: 「 Buổi chiều đã xảy ra chuyện gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
」
Thì Dạng sững sờ, rồi sau đó nhớ tới hắn nói chính là chuyện nàng khóc lớn lúc hắn gọi nàng ăn cơm
Đại khái là trong lòng đối với sự áy náy nhàn nhạt vì vô tình biểu hiện ra cảm giác biên giới, Thì Dạng mím môi, ngượng ngùng cười với hắn: 「 Kỳ thật cũng không có gì, chính là gọi điện thoại về nhà, cùng người trong nhà có chút không thoải mái
」
Phó Cảnh Xuyên lập tức liên tưởng đến khoản tiền nàng gọi điện thoại trả về cho hắn trước khi lên máy bay: 「 Có liên quan đến khoản tiền kia của ngươi trả lại ta không
」
Thì Dạng cũng không bất ngờ với việc hắn có thể đoán ra, nhẹ nhàng gật gật đầu: 「 Coi như là vậy đi, bọn hắn chính là thỉnh thoảng sẽ có chút cố chấp vào việc nhỏ nhặt, rồi sẽ qua thôi, ngươi đừng để ý đến bọn hắn
」
Phó Cảnh Xuyên nhìn nàng: 「 Trước kia bọn hắn tìm ta, đều là ngươi ngăn lại
」
Thì Dạng không gật đầu cũng không lắc đầu, chỉ là ngượng ngùng cười cười: 「 Trước kia bọn hắn muốn biết cũng gây thêm cho ngươi không ít quấy rầy đi
」
「 Không sao
Đều là chuyện nhỏ
」 Phó Cảnh Xuyên nhìn nàng nói: 「 Ngược lại là ngươi, các ngươi không phải người một nhà sao
Sao bọn hắn còn đối xử với ngươi như thế
」
「 Đại khái là.....
」 Thì Dạng nghĩ nghĩ: 「 Mẹ ta có chút trọng nam khinh nữ đi
」
Phó Cảnh Xuyên cười cười, không tiếp lời, chỉ là nhìn nàng, chậm rãi lên tiếng: 「 Thì Dạng, ngươi thật sự là con ruột của bọn hắn sao
」
