Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 63: - Tuyệt Đối Không Phải Người Lương Thiện




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Vũ cũng không định rời đi như vậy, mà là cùng Tần Tiểu Vũ quay trở lại trong tòa nhà trước đó, bởi vì lúc này vì cái chết của tang thi đầu to, những xác sống kia đã mất đi khống chế cho nên đã phân tán rời đi hết phân nửa
Không cần nói nhiều, hiện giờ Tần Vũ thực lực tăng mạnh, giết sạch toàn bộ số xác sống còn lại cũng không có quá nhiều bất ngờ, sau đó đã thu hoạch thêm được năm viên đá tiến hóa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng những viên đá tiến hóa này chỉ miễn cưỡng làm cho thể chất của Tần Vũ từ cấp mười lăm lên cấp mười sáu, mức độ tiến hóa của bản thân càng cao, muốn tiến hóa lần nữa thì cần phải có năng lượng gấp đôi, hiện tại Tần Vũ vẫn khá tốt, nếu trở thành tiến hóa giả cấp hai, thậm chí đá tiến hóa bình thường cũng sẽ hoàn toàn mất đi tác dụng
Con đường tiến hóa của loài người hết sức lận đận, tiến hóa giả cấp cao quá khó để được sinh ra, so với loài người thì tốc độ tiến hóa của tang thi, dị thú, dị tộc lại nhanh hơn rất nhiều, chẳng hạn như con thi long kia, tuyệt đối có thể áp đảo quân đội trăm người có trang bị đầy đủ, đây chẳng qua chỉ là một góc trong thành phố Thịnh Cảnh, những nơi khác trong thành phố chắc hẳn còn tồn tại những sinh vật còn lớn mạnh hơn cả thi long
Mà so với lục địa thì trong biển cả rộng lớn còn có những quái vật khủng bố khó lòng tưởng tượng ra, giống như Tần Vũ không phải là tiến hóa giả nhân loại hạng nhất hiện nay, xếp ở vị trí hàng đâu thì không có vấn đề, nhưng cho dù là hắn ở trước mặt những lãnh chúa, vương thú lớn mạnh kia thì cũng yếu ớt tựa như loài giun dế
Ở trong một ván cờ lớn như trái đất này, có lẽ loài người chính là phe yếu nhất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên nguyện vọng của Tần Vũ chỉ là trở thành cường giả đỉnh phong tiếp tục sống thật tốt, chứ không phải trở thành chúa cứu thế hay anh hùng gì đó, bởi vì những điều này không hiện thực, là một người trùng sinh, Tần Vũ hiểu rõ tận thế đời sau tàn khốc thế nào, cho nên hắn chưa từng nói những chuyện này với Tần Tiểu Vũ, vì hắn không muốn để lòng cô sinh ra tuyệt vọng
Trái lại Tần Vũ cũng không chối từ mà mỗi ngày đều vất vả dẫn theo Tần Tiểu Vũ cùng chiến đấu cũng là vì muốn rèn luyện cho cô, hắn cũng không muốn để Tần Tiểu Vũ phải cùng hắn vào sinh ra tử, nhưng hết thảy những điều hắn làm cũng đều là vì muốn tốt cho cô, chỉ có mạnh mẽ lên thì mới có thể sống lâu hơn trong tận thế càng lúc càng trở nên khắc nghiệt, điều khiến Tần Vũ vui mừng là Tần Tiểu Vũ cho tới bây giờ cũng không có oán trách lấy một câu nào, hơn nữa bất kỳ nguy hiểm nào cô cũng đều sẵn lòng cùng Tần Vũ đối mặt, đây cũng là điều Tần Vũ thích nhất ở cô
Sắc trời lúc này cũng đã tối hẳn, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ cũng không định mạo hiểm đêm khuya trở về khách sạn cùng đám người Bạch Thiên Hào, mà ở tạm lại trong tòa nhà này một đêm

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi hai người ăn một ít đồ ăn trong ba lô xong thì mới bắt đầu đi về hướng khách sạn
Tần Tiểu Vũ duỗi người:
“Sau khi trở về nhất định phải ngủ một giấc thật đã, tối hôm qua không ngủ yên giấc một chút nào.”
Cuộc sống gian khổ uống gió nằm sương chắc chắn không ấm áp và thoải mái như được nghỉ ngơi trong khách sạn, cho dù tận thế đã bắt dầu hơn nửa tháng, nhưng cuộc sống gian khổ thế này vẫn là lần đầu tiên đối với Tần Tiểu Vũ, còn về Tần Vũ đã có kinh nghiệm từ kiếp trước nên chút khổ này vẫn không là gì
Tần Vũ cạn lời liền nói:
“Ngươi còn ở đó oán trách sao
Ngươi đè chân ta tê rần này, ta cảm thấy ngươi nên giảm cân chút đi rồi đó.”
“Không đâu
Không đâu!”
Tần Tiểu Vũ ôm lấy cổ của Tần Vũ, sau đó nhún người nhảy lên bám người trên người hắn giống như con gấu túi vậy, trong miệng còn lẩm bẩm:
“Ta đè chết ngươi!”
“Đừng quậy nữa.”
Tần Vũ bất đắc dĩ chỉ đành cõng cô trên lưng, hắn phát hiện ra Tần Tiểu Vũ càng ngày càng bám người
Thế nhưng khi đi đến khách sạn nơi đám người Bạch Thiên Hào ẩn náu, hai người cũng ngừng nói cười đùa giỡn, Tần Tiểu Vũ cũng trèo từ trên lưng hắn xuống đất, sắc mặt cô có chút lo lắng nói:
“Là mùi máu tanh.”
Tần Vũ đương nhiên cũng ngửi thấy được, khứu giác của tiến hóa giả mạnh hơn người bình thường, một mùi máu tươi nồng nặc từ trong khách sạn nhẹ nhàng tỏa ra ngoài, hắn đã chộp được rõ ràng
“Xảy ra điều bất trắc rồi
Gặp phải dị thú hay là tang thi đây?”
Tần Vũ đương nhiên biết đám người Bạch Thiên Hào sợ rằng đã gặp phải điều bất trắc, trong lòng hắn không khỏi dâng lên lo lắng cho sự an nguy của họ
Trái tim và suy nghĩ của Tần Vũ rất cứng rắn kiên định nhưng cũng không phải lạnh lùng vô cảm, cách xử sự của hắn đối với người lạ cũng có nguyên tắc, chỉ cần là người không chọc đến hắn, hắn sẽ không chèn ép họ, thậm chí có thể còn cho họ một chút trợ giúp thích đáng, lần trước sở dĩ hắn quả quyết giết chết ba người đám tóc vàng cũng là do hắn chắc chắn ba người họ tuyệt đối cũng không phải người lương thiện nên mới làm như vậy, từ trong xương cốt Tần Vũ cũng không phải là một người lãnh huyết vô tình

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.