Biết cô xấu hổ rồi, Thời Cẩn còn cố tình trêu cô: "Anh sẽ tìm một bác sĩ thật giỏi, sẽ không để lại di chứng gì Sau đó, anh lại ra vẻ nghiêm túc, khẽ khàng nói mấy lời.. đầy mặn mòi vào tai cô Thời Cẩn này ấy mà, trước mặt cô, cái gì cũng nói được Nhất là lúc ở trên giường Da mặt Khương Cửu Sênh mỏng, vùi mặt vào trong chăn lí nhí: "Đừng nói nữa Thảo luận về chuyện đàn ông buộc ga rô với bác sĩ đúng là một chuyện không sáng suốt chút nào Thời Cẩn lôi cô ra khỏi chăn, cười hôn lên mặt cô: "Ừ ừ, chờ đến sau này em sẽ biết thôi Khương Cửu Sênh không tiếp tục nói về chủ đề này nữa Vừa qua giao thừa, bên ngoài pháo hoa đang nở rộ, tiếng nói cười ồn ào náo nhiệt Cô không buồn ngủ, tư tưởng lại bị Thời Cẩn lái lệch đi Cô bối rối một lúc, cuối cùng vẫn hỏi ra miệng: "Bác sĩ Thời này, anh đã từng xem phim người lớn bao giờ chưa Thời Cẩn đáp rất tự nhiên: "Anh xem rồi Anh nói bằng giọng điệu vừa nghiêm túc vừa dịu dàng: "Lúc còn học y ở Đại học Yales, Từ Thanh Bách đã từng bật, anh xem mấy phút Ông anh họ bác sĩ kia đúng là không dạy được cái gì tốt mà Khương Cửu Sênh không khỏi tò mò: "Có cảm giác gì Cô thực sự không thể tưởng tượng được dáng vẻ khi xem phim người lớn của một người nghiêm túc đường hoàng đạo mạo như Thời Cẩn Liệu anh có như một quý ông, ngồi nghiêm túc mặt không biến sắc không Hay xem xong lại nói xin lỗi, tôi đã mạo phạm rồi Khả năng tưởng tượng của cô khiến chính cô cũng phải bật cười Thời Cẩn đáp: "Anh nhìn cơ thể người không mặc quần áo cũng có khác gì nhìn t.h.i t.h.ể đâu Khương Cửu Sênh cạn lời Thi thể à.. Cô lại không khỏi để cho trí tưởng tượng bay xa "Thế nên, đối với anh, mấy loại phim đó.. Thời Cẩn nghĩ một chút, tìm cách so sánh sát thực nhất để giải thích cho cô: "Em có thể hiểu nó như phim kinh dị vậy Cô không hiểu, hỏi lại: "Sao lại là phim kinh dị Ngoài cửa sổ, tiếng pháo hoa vang lên bùm một tiếng, màu sắc rực rỡ ánh vào trong mắt Thời Cẩn Mặt anh bình thản như nước: "Cưỡng bức t.h.i t.h.ể thì có kinh dị không Khương Cửu Sênh không còn gì để nói Cô không đón lời nổi nữa, vì sao họ lại đi trò chuyện về chủ đề này chứ Thời Cẩn ôm cô lại sát mình hơn một chút, khẽ khàng vỗ lưng cô Giọng nói vừa dịu dàng vừa yêu chiều: "Em đừng nghĩ lung tung nữa, anh chỉ cứng lên được với em thôi Sao anh có thể dùng giọng điệu như vậy để nói một câu trắng trợn như thế chứ Khương Cửu Sênh vùi đầu vào trong lòng anh Cô thực sự không suy nghĩ lung tung mà, chỉ vì pháo hoa bên ngoài kia sáng quá, tiếng nổ vang quá, nên cô không ngủ được đó thôi.. Bùm bùm bùm.. Tiếng pháo hoa nổ không ngừng càng rõ rệt hơn trong đêm khuya Sáng sớm mùng một Tết, Khương Cửu Sênh nhận được điện thoại báo tin vui của Tạ Mộ Chu Giọng thầy Tạ rất hưng phấn: "Sênh Sênh à, thầy được lên chức ông rồi Khương Cửu Sênh nhất thời chưa phản ứng gì được Thầy Tạ vẫn hí hửng nói tiếp: "Bánh Trôi nhà chúng ta sinh rồi Trong giọng của ông mang theo vẻ dương dương đắc ý, kiêu ngạo và tự hào lạ thường Tâm trạng của Khương Cửu Sênh cũng tốt hẳn lên, cô hỏi thầy Tạ: "Sinh được mấy đứa ạ Thầy Tạ nói: "Được hai đứa Rồi ông lại tự hào nói tiếp: "Sinh đôi một trai một gái đấy nhé Nhìn đi nhìn đi, Bánh Trôi nhà ông siêu thế cơ mà, sinh đứa đầu lòng đã được một đôi trai gái rồi Khương Cửu Sênh chợt nhớ đến một chuyện: "Ba của hai nhóc cún là giống gì ạ Cho đến giờ, việc Bác Mỹ bị tên nào cắm sừng vẫn là một dấu hỏi lớn Thầy Tạ đáp: "Là chó Collie Chuyện này không quan trọng, quan trọng là: "Nhưng Bánh Trôi nhà thầy siêu lắm nhé, hai đứa nhóc sinh ra đều giống Husky cả Thầy Tạ còn cố nhấn mạnh: "Hai con cún con giống hệt với Bánh Trôi hồi bé ấy Lớn tuổi rồi, con ch.ó trong nhà sinh con cũng khiến ông có cảm giác y như được bế cháu vậy Hiện giờ thầy Tạ đang vui như muốn bay cả lên, trong lòng chỉ có cảm giác cuối cùng mình cũng được lên chức ông Ông không hy vọng gì được ở Đãng Đãng nữa, may mà còn có Bánh Trôi lo việc "nối dõi tông đường" [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nghĩ tới đây, thầy Tạ lại nói: "Thầy cũng nghĩ xong tên cho chúng nó rồi, một đứa đặt là Tạ Bảo Đức, một đứa là Tạ Bảo Nghi Chỉ nghe cái tên thôi, không cần nói cũng biết, chắc chắn thầy Tạ đã nghĩ cả đêm mới có, còn là chọn tên theo tiêu chuẩn cháu trai cháu gái ấy chứ Thầy Tạ không kìm chế được cảm giác tự hào, kiêu ngạo như muốn bay thẳng ra khỏi địa cầu: "Sênh Sênh à, con cảm thấy thế nào Khương Cửu Sênh nói: "Hay lắm ạ Sau khi cúp điện thoại, cô nói với Thời Cẩn: "Thời Cẩn, anh đưa Bác Mỹ đến nhà thầy đi, Bánh Trôi sinh rồi Thời Cẩn đang pha sữa cho cô: "Ừ Khương Cửu Sênh cũng bị lây cảm xúc của thầy Tạ, không nhịn được lại nói thêm: "Sinh một đôi Long Phượng đấy anh ạ Thời Cẩn chẳng có cảm xúc gì: "Ừ Cô lại không kìm được: "Em cũng muốn sinh đôi Long Phượng Thời Cẩn ngây người Câu nói của cô khiến anh giật thót, tay run lên, bột sữa văng cả ra ngoài Một đứa đã đủ lắm rồi, tuyệt đối đừng có hai đứa nhé Mùng bốn tháng Giêng, con trai của Tưởng Bình Bá về nước Hoắc Nhất Ninh thu xếp cho ông cụ Từ và Tưởng Bình Bá gặp nhau một lần, ông cụ còn mang vài bức ảnh đến trại tạm giam Tưởng Bình Bá vào đây chưa bao lâu nhưng đã gầy rộc cả đi, hai bên tóc mai bạc trắng, mắt không dám nhìn ông cụ Cách tấm kính thủy tinh của phòng giam là lớp hàng rào sắt Một người ở trong, một người ở ngoài Già rồi, đã trải qua biết bao thế sự xoay vần, ông cụ thở dài thườn thượt, mãi mới lên tiếng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] "Nếu tôi không nhờ tiểu Hoắc thu xếp cho tôi qua đây, có phải anh định cả một đời cũng không gặp tôi không Tưởng Bình Bá không ngẩng đầu lên nổi: "Tôi làm gì còn mặt mũi nào mà gặp ông nữa "Tôi biết cả rồi Ông cụ Từ thở dài nói: "Cũng không thể trách anh hết được Mạng của con trai bị người ta nắm trong tay, còn có thể làm gì được nữa Nói gì thì nói, nếu chuyện này mà đặt trên người ông, thì có lẽ chính ông cũng không biết mình sẽ làm những gì Tưởng Bình Bá không nói lời nào, vành mắt đỏ hồng, cảm giác tự trách mình chỉ tăng chứ không giảm Nhà họ Từ càng khoan dung với ông, thì ông càng không thể tha thứ cho chính mình Ông cụ Từ lấy bức ảnh ra, dán lên tấm kính cho ông ta xem, nói: "Con trai anh đã về nước an toàn rồi Tôi đã gặp nó, nhìn nó giống anh lắm Nó nói mấy hôm nữa sẽ tới thăm anh Tưởng Bình Bá nhìn bức ảnh kia, nghẹn ngào: "Cảm ơn bác sĩ Thời hộ tôi với "Chờ anh ra ngoài rồi anh tự cảm ơn đi Ông cụ Từ đẩy tấm ảnh qua khe hở dưới tấm kính và cha ông tại "Tôi đã hỏi luật sư rồi, anh phối hợp với cảnh sát để bắt tội phạm, cũng coi như có công, cùng lắm chỉ xử 3, 5 năm thôi Chờ anh ra ngoài rồi, lại lái xe cho tôi nhé Nước mắt của Tưởng Bình Bá lập tức trào ra: "Bộ trưởng.. Ông cụ Từ cũng không kìm được, hai mắt cay xè Con người ta sống cả một đời, ai mà không có những lúc khó xử không thể làm gì khác chứ Bớt thù hằn đi, rộng lòng một chút, chẳng có chuyện gì là không thể bước qua Sau khi Lâm An Chi xảy ra chuyện, Tưởng Bình Bá đã ngầm khai thẳng với Thời Cẩn Thời Cẩn đồng ý cứu người giúp ông ta, ông ta cũng đồng ý sẽ phối hợp với Thời Cẩn, ngầm chỉ ra kẻ buôn lậu cho Thời Cẩn biết Ông ta cũng tương kế tựu kế giả vờ nghe theo sự sắp đặt của Tô Phục Hiện giờ Tô Phục đã sa lưới, ông ta có thể chuyển thành nhân chứng, đứng ra để xác nhận Tô Phục buôn lậu và rửa tiền Ngoài ra, vẫn còn một nhân chứng nữa, chính là vị nhân viên phòng pháp chứng làm bẩn "chứng cứ" kia Tô Phục không biết phản ứng của vết m.á.u trên hiện trường vụ sát hại Tần Vân Phi kia là giả, nên đã mua chuộc nhân viên pháp chứng để phá hoại chứng cứ Lại thêm phần khẩu cung không đánh mà tự khai của Tô Phục đang nằm trong tay Khương Cửu Sênh, hoàn toàn đủ để rửa sạch tội danh cho Thời Cẩn Tô Phục vốn là tội phạm bỏ trốn, nhiều tội gộp lại, cô ta chẳng thể thoát nổi tử hình, chỉ chờ tòa án mở phiên tòa nữa thôi Mùng bảy tháng Giêng, phía cảnh sát điều tra ra nguồn hàng của lô văn vật
buôn lậu trong viện bảo tàng nhà họ Từ, đúng là đồ của nhà họ Tần, nhưng khi Tô Phục còn là bà Ba của nhà họ Tần, cô ta đã nuốt riêng lô văn vật đó Mùng chín tháng Giêng, bên phía Tô Phục đã có động tĩnh