"Thời Cẩn, nhà họ Tần ở Trung Nam Khương Cửu Sênh ngẩng đầu, mi mắt như tranh vẽ Cô khẽ mỉm cười, đó là người tình trong mộng của cô, cưỡi mây đạp gió mà tới Hai chữ Thời Cẩn khiến mặt Lục Khải Sơn trắng bệch, ông ta nắm chặt tay, trong lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, trong mắt chỉ có hoảng sợ nhưng vẫn cố bình tĩnh: "Cậu bắt người nhà tôi làm gì Một tay Thời Cẩn nắm dây thừng, một tay nghịch con dao Anh đi tới trước mũi thuyền lạnh lùng nhìn: "Khương Cửu Sênh không phải người nhà họ Đằng, là nữ chủ nhân nhà họ Tần Trả lời xong anh dùng mũi d.a.o nâng cằm con gái nhà họ Lục, lưỡi d.a.o gần như sắp cứa vào da thịt trắng nõn ở cổ của cô ta Anh miễn cưỡng nâng mí mắt lên, nhìn lướt về phía Lục Khải Sơn: "Ông dám bắt cô ấy đi, ông nghĩ tôi c.h.ế.t rồi sao Dứt lời, anh c.h.é.m thẳng một dao "A a a.. Máu tươi nhuộm đỏ cả lưỡi d.a.o khiến cô con gái nhà họ Lục hét khàn cả cổ nhưng vẫn không dám động đậy, một bước cũng không dám động Lưỡi d.a.o kia vẫn đặt ngang cổ họng cô ta, chỉ cần bàn tay xinh đẹp đó dùng sức một chút thôi thì hồn cô ta cũng về Tây Thiên luôn Lục Khải Sơn hét lớn từ phía đối diện: "Dừng tay Ông ta bỏ s.ú.n.g xuống, giơ tay lên: "Đừng làm hại con gái tôi, tôi thả người, tôi thả người Lúc này con d.a.o trong tay Thời Cẩn mới rời khỏi cổ người phụ nữ đó Lục Khải Sơn vẫn thấy sợ hãi, gió lạnh thổi qua mới biết lưng ông ta đã ướt đẫm mồ hôi Ông ta vội vàng ra lệnh: "Thả cô ta ra Đầu dây trói Khương Cửu Sênh bị người cởi ra Cô đứng trên boong tàu, từ đầu đến cuối ánh mắt cô vẫn chưa từng chuyển sang chỗ khác, trong con ngươi chỉ tràn đầy hình bóng một người duy nhất là Thời Cẩn thôi Anh bước về phía cô, giọng nói cẩn thận mà hơi run rẩy: "Sênh Sênh, đến chỗ anh nào [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô gật đầu định xuống thuyền, nhưng vừa đạp lên chân cầu thang thì đột nhiên có ánh lửa bùng lên Một tiếng nổ vang trời, không khí tràn ngập mùi thuốc nổ Là bom Tiếng nổ vang lên gần như phá huỷ toàn bộ đuôi thuyền, nước sông cũng như cuồn cuộn lên Lục Khải Sơn quay phắt đầu lại, nhất thời cũng không biết là chuyện gì xảy ra: "Có chuyện gì vậy Có một thuỷ thủ chạy từ phía đuôi thuyền lên, run rẩy nói: "Ông, ông Lục, trên thuyền.. trên thuyền có bom Nhìn đuôi thuyền gần như đã bị thiêu cháy hoàn toàn, khói cuộn dày đặc, Lục Khải Sơn cười lạnh nói: "Đằng Tiêu Vân, ông được lắm Một tên trúng ba đích, ông ta muốn hốt cả ổ à Mười phút trước Ông quản gia già của nhà họ Đằng vội vã chạy từ bên ngoài tới: "Ông chủ Đằng Tiêu Vân cầm bút lông viết lên bức tranh thuỷ mặc vài chữ, cũng không ngẩng đầu: "Thế nào rồi "Cậu Sáu nhà họ Tần, Lục Khải Sơn, và cả cô gái kia đều đã ở trên thuyền Bút lông trong tay Đằng Tiêu Vân dừng lại, trên mặt giấy loang vài giọt mực, ông ta đặt bút lông lên giá bút rồi ngẩng đầu ra lệnh: "Sắp xếp người bên dưới động thủ đi Ông quản gia già có hơi băn khoăn: "Ông chủ, vậy phải nói với cậu Hai như thế nào đây Có thể nhìn thấy rõ, cậu Hai rất quan tâm đến người kia Đằng Tiêu Vân ngồi xuống, tự mình rót một ly trà, ung dung nói: "Hàng bị đàn em bên dưới nuốt riêng, Lục Khải Sơn không lấy được đồ nên định gϊếŧ con tin Thời Cẩn và ông ta đấu với nhau đôi bên cùng thiệt hại Trong nhà họ Lục có nội gian, hắn thừa lúc hỗn loạn gϊếŧ Lục Khải Sơn rồi ngồi làm ngư ông đắc lợi Xem ra những chứng cứ thật thật giả giả trong chuyện này cũng đều chuẩn bị đủ, chỉ chờ cậu Hai điều tra mà thôi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Quả nhiên gừng càng già càng cay Ông quản gia già có hơi không hiểu: "Ông chủ, vì sao ông lại muốn gϊếŧ Khương Cửu Sênh Về mặt lý thuyết, gϊếŧ Khương Cửu Sênh thực sự không dễ Gϊếŧ cô cũng đồng nghĩa với việc không thể giữ lại Thời Cẩn, nếu không bị Thời Cẩn quay ngược lại trả thù thì rất phiền phức Đằng Tiêu Vân uống trà, cụp mí xuống che đi đôi mắt quắc thước: "Cô ta đã từng xuống căn phòng dưới tầng hầm Căn phòng kia là cấm địa của nhà họ Đằng Ông quản gia già vô cùng kinh ngạc: "Sao cô ta biết mật mã Chỗ kia nếu không có mật mã thì tuyệt đối không vào được "Đến cái này Đằng Minh cũng nói với cô ta thì sao tôi có thể giữ cô ta lại được Tình cảm của người trẻ tuổi có thể làm dấy lên gió tanh mưa máu Nhà họ Tần không phải cũng là một ví dụ đẫm m.á.u sao Làm sao ông ta có thể để nhà họ Đằng đạp lên vết xe đổ đó được Nghe ông ta nói vậy, ông quản gia già im lặng một lúc, khó nén được sự lo lắng: "Lần này cậu Hai thật sự đã yêu thật rồi, nếu người không còn nữa, không biết cậu ấy sẽ làm ra chuyện gì Đừng nhìn Đằng Minh có vẻ nho nhã mà lầm Từ trong xương của anh ta cũng là một con dã thú, cắn được rồi nếu không giữ lại một miếng thịt thì nhất định sẽ không nhả ra Đằng Tiêu Vân dùng nắp trà gạt lá trà trong chén, giống như một vị cao tăng đang ngồi thiền, trong lòng đều có tính toán hết: "Nó sẽ trả thù Nhưng người đầu tiên chính là nhà họ Lục Vừa đẹp, ông ta sớm đã muốn sát nhập nhà họ Lục vào bản đồ của nhà họ Đằng rồi Xem ra, vẫn là mưu này ẩn trong bẫy kia Ông quản gia già vẫn lo lắng: "Ông chủ, ông có muốn nghĩ lại một lần nữa không Ông sợ nếu làm quá tuyệt tình sẽ khiến tình cảm cha con bị sứt mẻ, không thể hàn gắn nữa Đằng Tiêu Vân đã có chút không vui, thái độ rất kiên quyết: "Ra tay đi Ài Ông quản gia già than thở mà không có tiếng động, xoay người dặn dò người ở cửa: "Có thể bắt đầu rồi Vừa mới ra lệnh xong thì điện thoại kêu lên Nghe xong ông quản gia già lại quay về phòng sách: "Ông chủ, điện thoại của ông Đằng Tiêu Vân đang mài mực: "Ai gọi tới vậy "Cậu Sáu nhà họ Tần Ông ta dừng tay lại, đặt điện thoại lên tai Giọng Thời Cẩn lạnh lẽo không có hơi ấm: "Lập tức dừng tay Anh nói rất nhanh, cũng không hoảng không vội: "Nếu không con trai ông sẽ bị nổ tan xương nát thịt Ram Bên kia điện thoại là tiếng nổ đinh tai nhức óc Đằng Tiêu Vân sững sờ một lại rồi hoảng hốt vội nói: "Dừng lại trước đã Người trước cửa đang điều khiển kíp nổ từ xa dừng lại, tiếng nổ trong điện thoại cũng dừng lại Không biết Thời Cẩn muốn giở trò gì, Đằng Tiêu Vân nghi hoặc mà cảnh giác dò hỏi: "Đây là kế hoãn binh của cậu à Giọng của Thời Cẩn như bị tiếng gió biển thổi bạt đi xa, nghe có hơi văng vẳng: "Camera giám sát, ông có đang xem không Không ngờ cậu ta lại biết Đằng Tiêu Vân mở camera an ninh lên, trong video, Thời Cẩn đang cầm điện thoại vẫy tay với ống kính một cái rồi lại đặt lại bên tai, ung dung thong thả nói: "Ông nên điều tra trước xem con trai ông đang ở đâu đi đã Cậu ta không chỉ biết camera giám sát và bom, mà còn biết Đằng Minh bị nhà họ Đằng ngăn cản nữa Đằng Tiêu Vân có hơi bất an, lập tức nhìn sang ông quản gia già Ông ta hiểu ý đi ra ngoài tra xét, chỉ trong chốc lát đã trở lại, vẻ mặt hốt hoảng: "Ông chủ, cậu chủ bị người ta bắt đi rồi Giỏi lắm, cậu Sáu nhà họ Tần Đằng Tiêu Vân lạnh mặt, nâng giọng chất vấn: "Cậu đưa Đằng Minh đi đâu rồi Trong video, Thời Cẩn kéo sợi dây trên tay, bốn người nhà họ Lục ở phía trước, người bị kéo ra cuối cùng chính là Đằng Minh Ông quản gia già hoàn toàn hiểu rõ, b.o.m này không thể kích nổ được nữa Đằng Tiêu Vân ném nghiên mực xuống: "Bị phát hiện từ lúc nào Giọng anh hơi bay bay, có chút tự do mà cũng có chút thâm trầm: "Lúc Sênh Sênh nhà tôi bị bắt đi Có thể bắt người dưới mí mắt của Đằng Minh chỉ có Đằng Tiêu Vân Lục Khải Sơn không có năng lực đó mà Đằng Minh cũng không phải người vô dụng Đằng Tiêu Vân siết chặt tay: "Tôi vẫn còn đánh giá thấp cậu rồi Thời Cẩn của nhà họ Tần ở Trung Nam quả nhiên là một con sói ăn thịt không chịu nhả xương "Muốn con trai ông an toàn đầy đủ chân tay trở về thì kêu người của ông cút xa một chút Vừa dứt lời, Thời Cẩn cũng cúp điện thoại luôn Đằng Tiêu Vân hít một hơi thật sâu, con ngươi đỏ tươi: "Rút lui hết đi Bến tàu Chương Giang, gió thổi trên mặt sông tạo thành gợn sóng lăn tăn xô dạt vào bờ Thời Cẩn đi tới bên cạnh Khương Cửu Sênh rồi cởi trói cho cô Ngón tay anh đặt lên vết lằn bị dây siết đỏ ửng kia, khe khẽ vuốt ve: "Không sao rồi Cô rút tay ra ôm lấy cổ anh, đôi mắt cô bị gió thổi đỏ ửng: "Thời Cẩn, em rất nhớ anh Anh cũng nhớ cô, nhớ đến mức muốn gϊếŧ người phóng hoa Anh gục đầu lên vai cô, hít một hơi thật sâu, có cảm giác như trở về từ cõi c.h.ế.t vậy Anh sống lại rồi.. "Sênh Sênh ơi "Dạ Anh cắn một cái lên cổ cô, còn cô thì vỗ nhẹ lưng anh an ủi "Cậu Sáu Giọng Tần Trung có gì đó không đúng: "Người nhà họ Lục xử lý thế nào bây giờ Thời Cẩn vẫn ôm chặt Khương Cửu Sênh, không kịp nghĩ kỹ đã buột miệng nói ra: "Gϊếŧ Cả Khương Cửu Sênh và Tần Trung đều sững sờ Lục Khải Sơn nghe thấy vậy thì gấp đến đỏ mắt: "Thời Cẩn, cậu dám Cằm Thời Cẩn đặt ở hõm vai Khương Cửu Sênh Anh không ngẩng đầu, đến mí mắt cũng không buồn nhấc lên Một tay anh ôm lấy eo cô, quay sang một bên, một tay khác tránh sau lưng cô, ném con d.a.o trong tay mình ra Động tác nhẹ bẫng như không, cắm thẳng vào đùi Lục Khải Sơn không lệch chút nào Ông ta cứng đơ người một lúc mới kịp phản ứng lại "AAA.. Ông ta ngồi xuống đất kêu đứt ruột đứt gan, chỉ trong chớp mắt, m.á.u đã chảy loang trên boong tàu, con d.a.o kia vẫn cắm thẳng ở đó Gió thổi qua khiến mùi m.á.u tanh nồng nặc như tan ra trong không khí Mỗi khi ngửi thấy mùi này, Thời Cẩn sẽ muốn huỷ diệt mọi thứ, mắt cũng đỏ lên, trong xương tủy đang gào thét đòi được phát tiết Anh buông Khương Cửu Sênh ra rồi đi tới Cô vội kéo anh lại, lắc đầu nhìn vào mắt anh: "Thời Cẩn, đừng gϊếŧ người Gϊếŧ người là phạm pháp Máu có thể khiến anh phát điên Nhưng cô có thể khiến anh nghe lời Thời Cẩn thu bước chân lại, quay về bên cô, tiếp tục ôm cô, cả khuôn mặt đều áp vào cổ cô Anh không muốn cô nhìn thấy dáng vẻ đằng đằng sát khí của mình Anh cố gắng nhẫn nhịn, giọng nói khàn khàn như hít phải khói, bực bội khó chịu phun ra ba chữ: "Báo cảnh sát Muốn gϊếŧ người Nhưng không được Phải nghe lời Sênh Sênh, nhất định phải nghe Tần Trung thở phào một hơi, chỉ vào Đằng Minh hỏi Thời Cẩn: "Vậy còn anh ta thì sao Thời Cẩn nhìn anh ta, ánh mắt đông lại thành băng Dù vậy nhưng từ đầu đến cuối Đằng Minh vẫn nhìn Khương Cửu Sênh không chớp mắt, đến cả một cái liếc mắt cũng không thèm cho Thời Cẩn