Hàn Sâm ôm Bảo Nhi đi trong trung tâm, ở trong Tí Hộ Sở một thời gian dài, khó có lúc được hưởng thụ tiện lợi của văn minh hiện đại
Bảo Nhi cầm một cây kem, vui vẻ liếm láp, có vẻ vô cùng hưởng thụ, Hàn Sâm cũng cầm một cây, hai cha con đều vô cùng vui vẻ
- Cô giáo Khúc
Lan Khê tỷ
Hàn Sâm đang ôm Bảo Nhi đi dạo tới khu bán đồ dùng trong phòng cho trẻ em, thế mà lại gặp được hai người quen
Một cô gái phi thường có khí chất, không nhìn ra được số tuổi, nhưng khí chất rất thục nữ, đúng là Khúc Vãn Ca, trước kia là giáo viên của Hàn Nghiên ở học viện Thánh Hoa
Một người khác so sánh với Khúc Vãn Ca cũng không kém, hai người đứng chung một chỗ, rõ ràng là một đôi hoa tỷ muội, chính là Khúc Lan Khê khi Hàn Sâm vừa mới tấn chức tới không gian thứ ba Tí Hộ Sở đã kết bạn
- Hàn Sâm
Hai người đều kinh ngạc nhìn Hàn Sâm rồi kêu lên
Sau này Hàn Sâm đã nói cho Khúc Lan Khê tên thật của mình, chỉ là khiến hắn có chút ngoài ý muốn, Khúc Lan Khê lại ở cùng Khúc Vãn Ca, thoạt nhìn còn có vẻ rất quen
- Quan hệ của hai người cũng không tệ nhỉ
Hàn Sâm đánh giá hai người, có chút không dám xác định
- Đâu chỉ không tệ, Lan Khê là chị ruột của tôi, không nghĩ tới cậu cũng quen
Khúc Vãn Ca vừa cười vừa nói
- Sao có thể không biết được, khi tôi mới vừa tới không gian thứ ba Tí Hộ Sở, Lan Khê tỷ đã giúp tôi không ít, không ngờ hai người lại là chị em
Hàn Sâm cười nói
Đôi má Khúc Lan Khê lập tức thoáng đỏ lên:
- Đừng nghe hắn nói mò, đều là có Hàn Sâm trợ giúp, chị và Sở Minh mới có thể thoát khỏi khống chế của Dị Linh, trở lại Tí Hộ Sở nhân loại
Khúc Vãn Ca lập tức trợn to mắt nhìn Hàn Sâm:
- Không đúng, không phải chị đã nói ngươi giúp đỡ chị tên là Tam Mộc sao
- Sâm không phải là Tam Mộc sao
Hàn Sâm cười nói
- Thì ra là thế, chúng tôi phải cẩn thận cám ơn cậu rồi, buổi tối hôm nay đến nhà của chúng tôi ăn cơm đi, cha mẹ tôi đã sớm muốn cám ơn ân nhân Tam Mộc đã cứu chị tôi trở về rồi, bọn họ nhìn thấy cậu nhất định sẽ rất vui
Khúc Văn Ca vừa cười vừa nói
- Không phải thế chứ
Hàn Sâm không biết Khúc Văn Ca có phải là đang khách khí hay không, cho nên hắn cũng không dám lập tức đồng ý
- Nên làm mà, tôi cũng muốn mời cậu ăn bữa cơm, chỉ là cậu vẫn luôn không có thời gian, nếu như hôm nay không bận rộn, chúng ta cùng đi ăn bữa cơm đi
Khúc Lan Khê cũng nói
- Vậy được, tôi đây sẽ không khách khí
Hàn Sâm và Khúc Lan Khê cũng coi như là cùng chung hoạn nạn, từng có giao tình sinh tử, không có nhiều khách sáo như vậy
- Đây là con gái cậu sao
Lớn lên thật đáng yêu
Khúc Vãn Ca nhìn Bảo Nhi trong ngực Hàn Sâm
- Bảo Nhi là thú hồn sủng vật hình người, nhưng tôi coi bé như con gái nuôi
Hàn Sâm nói, không nói như vậy, thật sự khó mà giải thích thân phận của Bảo Nhi
Nếu như để người ta biết Bảo Nhi là dị sinh vật, lại có thể truyền tống ra Liên Minh, chỉ sợ sẽ nhân loại sẽ vô cùng khủng hoảng
Dù sao nếu như những dị sinh vật cường đại đó trong Tí Hộ Sở có thể tiến vào Liên Minh, thế giới loài người sẽ tràn đầy nguy cơ
Hàn Sâm sợ Bảo Nhi bị chính phủ Liên Minh cưỡng chế mang đi làm thí nghiệm, cho nên thân phận của Bảo Nhi, Hàn Sâm không thể để cho bất luận kẻ nào biết rõ, chỉ nói bé là sủng vật thú hồn
- Thế thì thật là hiếm thấy
Khúc Vãn Ca và Khúc Lan Khê đều kinh ngạc nhìn về phía Bảo Nhi
Bảo Nhi lại duỗi ra bàn tay nhỏ bé mập mạp, cong mắt lại rồi non nớt nói:
- Dì xinh đẹp
Bảo Nhi
ôm một cái
Khúc Vãn Ca và Khúc Lan Khê thấy Bảo Nhi đáng yêu như thế, đều vô cùng ưa thích, cũng sẽ không để ý thân phận thú hồn sủng vật của bé, cả hai người đều tranh nhau muốn ôm Bảo Nhi, còn mua cho Bảo Nhi không ít thứ
Hàn Sâm biết Bảo Nhi không phải đứa bé đơn thuần, tuy Bảo Nhi còn giữ dáng vẻ trẻ con, nhưng có đôi khi bé cũng rất xấu bụng đấy
Lúc trước ngay cả Sát Na Nữ Đế đều bị bé đùa giỡn xoay mòng mòng, nhắc tới đơn thuần, chỉ sợ Sát Na Nữ Đế đều sẽ không đồng ý
Quả nhiên, dưới miệng nhỏ của Bảo Nhi, hai người phụ nữ đều không ngừng mua thật nhiều đồ cho Bảo Nhi, trong đó có rất nhiều đồ ăn mà Hàn Sâm không cho phép bé ăn
Cũng không phải Hàn Sâm sợ dùng tiền, chủ yếu là có ăn những thực phẩm rác rưởi đó cũng không có tác dụng gì với Bảo Nhi, chỉ thuần túy là lãng phí tiền
Được rồi, Hàn Sâm chính là sợ dùng tiền, cái bụng kia của Bảo Nhi chính là một cái động không đáy, bao nhiêu đồ ăn cũng không thấy động tĩnh, cho nên sau khi Hàn Sâm mua mấy lần, đã lập tức buông tha ý nghĩ kia, hạn chế số lượng ăn uống của Bảo Nhi
Khúc Vãn Ca và Khúc Lan Khê lại sa vào niềm vui khi đút cho Bảo Nhi ăn
- Bình thường cậu ngược đãi Bảo Nhi đến mức nào vậy
Đều không cho bé ăn cơm no à
Nhìn cậu để Bảo Nhi đói thành bộ dáng gì này
Khúc Vãn Ca một bên cho Bảo Nhi ăn, một bên trừng mắt liếc Hàn Sâm, tinh thần trọng nghĩa của lão sư lập tức tăng cao
Hàn Sâm nhún vai không giải thích, nghĩ thầm:
- Cứ để cô nuôi thêm mấy ngày, cô sẽ biết sự lợi hại của nó
Mua xong đồ đạc, Khúc Vãn Ca lái máy phi hành chở Hàn Sâm và Bảo Nhi cùng tới nhà bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cha mẹ của Khúc Vãn Ca và Khúc Lan Khê đều nhiệt tình chiêu đãi Hàn Sâm, bọn họ vô cùng cảm kích Hàn Sâm đã mang Khúc Lan Khê về Tí Hộ Sở nhân loại, lại để Khúc Lan Khê có thể trở về gặp bọn họ, bọn họ vốn đã tuyệt vọng rồi, cho rằng cuộc đời này sẽ không được gặp lại Khúc Lan Khê nữa
Hàn Sâm và hai vị lão nhân ngồi trong phòng khách nói chuyện, Khúc Lan Khê ôm Bảo Nhi đi tới phòng của mình chơi
- Bảo Nhi, nhìn cái quần này có đẹp không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khúc Lan Khê đặt Bảo Nhi lên giường, cầm một cái váy ướm thử lên trên người
- Không đẹp, nhìn quá già rồi
Bảo Nhi híp mắt nói ra
Khúc Lan Khê lập tức ngẩn người, tuy Bảo Nhi vẫn có dáng vẻ là đứa bé đáng yêu, trong miệng nhỏ còn ngậm núm vú cao su, nhưng lời nói cũng không thiên chân khả ái như khi ở trước mặt Hàn Sâm
- Tuổi của dì đã lớn như vậy, lại thích mặc quần áo già như thế, như thế dì sẽ không gả ra được đâu
Bảo Nhi ngồi trên giường miệng ngậm núm vú cao su, hếch miệng nhỏ nhắn nghiêm trang nói
Khúc Lan Khê lập tức cảm thấy phiền muộn, cô đã luân lạc tới mức bị một đưa bé sủng vật ghét bỏ
Bảo Nhi nghiêng đầu, mắt to cao thấp đánh giá Khúc Lan Khê, bàn tay nhỏ bé mập mạp sờ cằm, nói:
- Như vậy đi, con xem dì cũng rất khó gả đi, con có một lão ba, nếu dì không chê, vậy tạm thời cho dì mượn làm lão công đấy, nhưng dì phải mua đồ ăn ngon cho con mới được nha
Khúc Lan Khê trợn to mắt nhìn Bảo Nhi
Vẻ mặt Bảo Nhi thành thật, duỗi ra bàn tay nhỏ bé vừa đêm ngón tay vừa nói:
- Cha con là hàng hiếm đấy
ít nhất phải đổi 100
không
200 cây kem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi Hàn Sâm mang theo Bảo Nhi rời đi, ánh mắt của Khúc Lan Khê và Khúc Vãn Ca nhìn hắn đều là lạ, hơn nữa không nói chuyện với hắn nữa, hai người như vậy khiến Hàn Sâm có chút buồn bực, không biết là đã xảy ra chuyện gì
Còn Bảo Nhi trước khi đi, Khúc Lan Khê và Khúc Văn Ca đều cho bé rất nhiều lễ vật, trong đó rất nhiều đều là đồ ăn, khiến Bảo Nhi rất vui vẻ
- Bảo Nhi, có phải con đã đắc tội với hai dì ấy không
Trên đường trở về, Hàn Sâm hỏi Bảo Nhi
- Bảo Nhi rất ngoan mà
Bảo Nhi vừa nhét quả đông lạnh vào trong miệng nhỏ, vừa phồng mồm trợn má nói ra
Hàn Sâm nghĩ không ra nguyên cớ gì, cũng không nghĩ nhiều, trong nhà nghỉ ngơi hai ngày, Hàn Sâm còn chưa đi vào Tí Hộ Sở, lại đột nhiên nhận được tin tức của Lâm Vi Vi, nói là có nhân loại đến Kiếm Lô Tí Hộ Sở, hơn nữa còn mang đến tin tức vô cùng trọng yếu, bảo hắn mau chóng đến cộng đồng giả lập gặp người nọ một lần