Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1042: Mắt Phượng




Thất ca có chút đau khổ, ánh mắt rơi vào vị trí chiếc đèn mà Hàn Sâm lựa chọn, trong nội tâm yên lặng tính toán, sắc mặt lập tức đại biến
- Chiếc đèn thứ tư, đây chẳng phải là đèn tử trong sinh sao, vốn là đèn hướng sinh, như thế lại trở thành tử đăng, đường này đại hung thập tử vô sinh

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Thất ca biến sắc, bấm ngón tay suy tính, lập tức chạy hướng về phía dãy đèn đầu Hoàng bên kia, lấy chén đèn đầu Hoàng thứ bảy, nhanh chóng vọt vào trong thông đạo
Hai người tiến vào thông đạo cũng chỉ cách nhau không quá 10 giây, nhưng khi thất ca cầm đèn đầu Hoàng tiến vào thông đạo, đã không nhìn thấy Hàn Sâm đâu nữa
Ngọn đèn của đèn đầu Hoàng ở trong thông đạo bóng tối này cũng chỉ có thể soi sáng trong đường kính một mét mà thôi, khoảng cách xa hơn, ngọn đèn kia dường như bị bóng tối nuốt chửng vậy, không nhìn thấy chút ánh sáng nào
Thất ca cầm đèn vội vàng đi về trước, hy vọng có thể đuổi theo Hàn Sâm, vừa đi vừa gọi tên Hàn Sâm, nhưng lại hoàn toàn không có ai trả lời, cũng không nghe được có bất kỳ tiếng vang nào
Trái lại bốn phía lại vang lên mấy tiếng kỳ dị, giống như có vô số yêu ma quỷ quái ở trong bóng tối nhìn thất ca, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng quỷ khóc thê lương
Thất ca cắn răng tiếp tục đi lên phía trước, y biết mình chọn đèn may mắn, hơn nửa chỉ có cầm đèn này, y mới có thể tìm được Hàn Sâm
Đèn âm thứ bảy là đèn hồi hồn, người bước vào Hoàng Tuyền Lộ, ngọn đèn duy nhất có thể nhìn đường cũng chỉ có ngọn đèn này, nhưng người cầm đèn này đi vào Hoàng Tuyền Lộ, gần như đã chắc chắn phải chết
Chết trên đường đốt đèn hồi hồn, đó không phải chỉ tương đương với dê lọt vào đàn hổ, mà con dê kia còn tự mình gác lên trên lửa, giống như sợ những con cọp kia sẽ không tới ăn nó vậy
Nhưng bây giờ thất ca lại không nghĩ được nhiều hơn nữa rồi, thầm nghĩ mau chóng gọi Hàn Sâm trở về, đường này hắn vạn lần không thể đi
Đi không bao xa, đột nhiên thấy lửa trên đèn đầu Hoàng vậy mà biến thành màu đen, sau đó trong thông đạo lập tức sáng lên, dường như trong thông đạo đều bốc cháy hắc diễm vậy, ở trong bóng tối còn có vô số hắc diễm ngưng tụ thành quái vật dữ tợn, đều đang nhìn chằm chặp vào thất ca
Một giây sau, những quái vật do hắc diễm ngưng tụ đó, từng con giống như ác quỷ đánh tới
Thất ca lập tức biến sắc, trên người ngưng tụ ra thần quang màu tím, nhưng ở trong thông đạo này, lực lượng của y bị áp chế rất mạnh, thần quang màu tím cũng không quá ba thước
Một kiếm chém xuống một ác quỷ hắc diễm, thần quang màu tím lại bị hắc diễm kia áp chế, trường kiếm thú hồn cũng bị ác quỷ tóm lấy, bốn phía lập tức có vô số quái vật hắc diễm đánh tới
Trong lòng thất ca vô cùng đau khổ, biết là lần này mình chết chắc rồi, chỉ hy vọng Hàn Sâm thấy được ngọn đèn của y có thể kịp thời quay đầu lại
Vô số quái vật hắc diễm ở bốn phía đã đánh tới, trực tiếp cắn thủng thần quang màu tím của y, mắt thấy chúng muốn cắn xuống đầu y, cánh tay và thân thể, nhưng đột nhiên lại có một huyết diễm như núi lửa bộc phát phun ra, trực tiếp đốt cháy những quái vật kia khiến chúng phải kêu lên thảm thiết
Thông đạo vốn bị hắc diễm bao phủ, lúc này lại bị huyết diễm thay thế, những quái vật hắc diễm nọ cũng bị huyết diễm đốt thành tro bụi
Chỉ thấy một người ở phía trước cầm theo một chén đèn dầu đi tới, huyết diễm trên đèn giống như bó đuốc điên cuồng thiêu đốt, giống như một huyết điểu muốn giương cánh bay lên, chiếu sáng bốn phía
- Hàn Sâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thất ca trợn mắt hốc mồm nhìn người nọ, không phải Hàn Sâm thì là ai
- Thất ca, không phải đã nói chờ tôi trở về sao
Sao tôi vừa mới tiến vào, anh cũng đã tiến vào theo rồi
Hàn Sâm cười hỏi
- Tôi


Thất ca nói một chữ, lại khó có thể nói thêm nữa, chỉ vào đèn đầu Phượng trong tay Hàn Sâm rồi hỏi:
- Cậu tu luyện là Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật hệ hỏa sao
Không biết là loại nào
Hàn Sâm khẽ gật đầu, sau đó đáp:
- Tôi tu luyện là Bất Tử Hỏa
Thất ca bấm ngón tay tính toán, sau đó nói:
- Vậy thì khó trách, là tôi quá lo lắng rồi
Hàn Sâm biết vì thất ca lo lắng cho hắn nên mới đi vào, không khỏi có chút cảm động:
- Thất ca, cám ơn
Thất ca lắc đầu cười khổ:
- Tôi cũng không hề làm gì, trái lại còn để cậu cứu ngược lại
Nơi này không an toàn, chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói sau
Hàn Sâm gật đầu, dẫn đường ở phía trước, mang theo thất ca cùng tiến lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đưới huyết diễm sáng chói kia, bốn phía xung quanh sáng ngời, nhưng cũng chỉ có thể nhìn thấy một chút ở gần đó mà thôi, ở xa hơn vẫn là một vùng tăm tối
Trong bóng tối kia không ngừng truyền đến đủ tiếng kêu quỷ dị, giống như có vô số yêu ma quỷ quái trong bóng tối đang nhòm ngó bọn hắn, nhưng lại không có thứ gì dám tiến vào phạm vi huyết diễm chiếu sáng
Hàn Sâm vừa đi vừa cười nói:
- Đèn đầu phượn này đúng là một bảo bối, có thể tăng cường sức mạnh hỏa hệ rất lớn, lúc trở về, mấy cái đèn đầu Phượng còn lại và đèn đầu Hoàng kia đều phải mang đi
Thất ca cười khổ nói:
- Đèn này không phải sức mạnh hỏa hệ bình thường có thể khu động, phải là tử hỏa cùng đốt mới có thể khu động nó, cậu có Bất Tử Hỏa là tử hỏa, theo lý có lẽ sử dụng tử đăng mới có hiệu quả, thế mà ngay cả sinh đăng cậu cũng có thể khu động, đúng là có chút kỳ quái
Hàn Sâm cười cười không nói, trên Bất Tử Điểu Chi Viêm còn kèm theo có Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, đó cũng không đơn giản là Bất Tử Hỏa, có lẽ chính vì thế nên hắn mới có thể nhóm lửa
Hai người không ngừng đi về phía trước, cũng không biết đã đi bao lâu rồi, ở trong bóng tối này, dường như ngay cả thời gian trôi qua đều rất khó cảm nhận được
Đi tới phía trước, phía trước xuất hiện một vầng sáng, hai người lập tức vui vẻ, nhanh chóng đi về phía ánh sáng kia, quả nhiên đã đi ra khỏi thông đạo
Thế nhưng sau khi đi ra, hai người lại trợn tròn mắt
Hình như bọn hắn đã đi ra khỏi Phượng Hoàng Tí Hộ Sở, giống như từ trong một hang núi đi ra, bầu trời trong xanh, một mặt trời màu vàng lơ lửng giữa không trung
Thế nhưng ở khắp nơi trên đầu đều là màu đen, dù là núi đá bùn đất, hay là cây cối hoa cỏ, tất cả đều là màu đen
Đây dĩ nhiên không phải màu sắc ban đầu của chúng, sở dĩ thoạt nhìn là màu đen, đó là bởi vì tất cả trên đất giống như đã bị đốt thành tro bụi vậy
Nhưng lại vô cùng quỷ dị, những cây cối hoa cỏ đã hóa thành than kia đều còn giữ nguyên dạng, ngay cả vân lá cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, nhìn không giống như bị lửa thiêu thành
Thật giống như


giống như tất cả đều mọi thứ bị hóa than trong nháy mắt, toàn bộ Thiên Địa giống như là một bức thủy mặc quỷ dị, ngoại trừ mặt trời trên cao, khắp nơi đều là một mảnh đen như mực
- Thất ca, chỗ này là chỗ nào
Chúng ta không phải muốn đi tới mắt phượng sao
Tại sao lại giống như đã rời khỏi Phượng Hoàng Tí Hộ Sở rồi vậy
Hàn Sâm nghi ngờ hỏi
Thất ca lấy la bàn ra, vừa quan sát bốn phía vừa bấm ngón tay tính toán, sau đó mừng lớn nói:
- Chúng ta không đi sai, cũng không phải đã đi ra khỏi Phượng Hoàng Tí Hộ Sở, mà nơi này chính là mắt phượng
- Nơi này chính là mắt phượng
Hàn Sâm giật mình mở to hai mắt nhìn
Thật sự rất khó tưởng tượng, một vùng rộng lớn như vậy, lại còn ở bên trong Phượng Hoàng Tí Hộ Sở, quả thật quá huyền bí rồi, mặc dù Hàn Sâm kiến thức rộng rãi, lúc này cũng có chút ngoài ý muốn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.