Mặc dù tầng mây chỉ là hơi tan ra đã hợp lại, nhưng Hàn Sâm vẫn nhìn thấy rõ ràng, gốc cây màu tím kia không phải là sống ở trong bùn đất trên đỉnh núi hoặc là trong đá núi, mà là sinh trưởng ở trên người một con sinh vật cực lớn hệt như hồng hoang dị thú
Mới chỉ nhìn thoáng qua, cảnh tượng kinh khủng kia đã khắc sâu vào trong óc Hàn Sâm, gốc cây cắm rễ ở bên trong máu thịt của sinh vật cực lớn, giống như là dựa vào thân thể dị sinh vật cung cấp chất dinh dưỡng mà sống, tình cảnh như vậy trước kia Hàn Sâm cũng đã từng thấy qua
Giàn dây hồ lô sinh ra Bảo Nhi chính là quấn lấy xương cốt của một con dị thú, thoạt nhìn rất giống với gốc cây màu tím này
Nhưng mà gốc cây sinh ra Bảo Nhi đã bị khô héo, hơn nữa nhìn tựa hồ cũng có vẻ không phải là một kiểu với gốc cây màu tím này, huống hồ vừa rồi Hàn Sâm quét mắt qua một cái, cũng không thấy bên trên gốc cây màu tím kia sinh ra hồ lô
- Gốc cây màu tím này sẽ không phải là thân thích của Bảo Nhi đấy chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa rồi Hàn Sâm chỉ nhìn thoáng qua, cũng không dám khẳng định bên trên không có hồ lô, hơn nữa cho dù là không có hồ lô, cũng có khả năng là còn chưa mọc ra
Bảo Nhi cố chấp muốn đi theo Ngư Vương xông lên đỉnh núi như vậy, bên trong nhất định có liên hệ gì đó, nếu không Bảo Nhi làm sao lại để ý như vậy
Lúc Hàn Sâm đang suy tư, Ngư Vương gắng gượng vượt qua nỗi khổ bị vạn luồng ánh sáng màu tím cạo thể, kéo lấy thân thể đẫm máu điên cuồng bay lên, dĩ nhiên đã xông vào bên trong tầng mây kia
Cái đuôi giống như kim hà vẫy một cái khiến cho tầng mây vỡ ra tứ tán, lộ ra một mảnh trời quang đãng, vọt tới phía gốc cây màu tím trên đỉnh núi
Ánh sáng tím ở phía trên gốc cây lại tỏa ra, chỉ là lúc này đây đã hóa thành lưỡi đao ánh sáng rơi xuống, phía trên gốc cây bay ra từng đoàn từng đoàn bóng đen, đó là từng con ong màu tím lớn cỡ nắm tay, giống như là đám mây màu tím che trời bao phủ tới Ngư Vương
Bảo Nhi vẫn một mực ngồi ở trên lưng Ngư Vương không có động tĩnh rốt cục đã động, vỗ tay một cái lên trên tiểu hồ lô, lập tức phát ra lực hút vô cùng mạnh mẽ, hút tới bầy ong màu tím đầy trời, trong chốc lát đã hút toàn bộ bầy ong màu tím vào trong tiểu hồ lô, ngay cả một con đều không để lại
Bành
Thân thể Ngư Vương đã rơi lên trên đỉnh núi, rơi vào bên cạnh gốc cây màu tím, một lần nữa mượn lực bay lên đánh về phía gốc cây màu tím, trong mắt tràn đầy cuồng nhiệt và vẻ bức thiết
Hàn Sâm nhìn bộ dáng của Ngư Vương, tựa hồ là muốn gặm ăn gốc cây màu tím, nhưng mà Ngư Vương còn chưa đụng phải gốc cây màu tím, đã thấy con dị thú bị gốc cây màu tím ký sinh kia thoáng cái đứng lên, đầu lâu húc lên trên người Ngư Vương, lập tức húc Ngư Vương bay ra ngoài, trên người Ngư Vương bị xé nứt ra một vết thương đáng sợ, máu tươi chảy ra như suối
Rống
Dị thú phát ra tiếng gầm giận dữ, mang theo gốc cây màu tím trên người lần nữa đánh tới cá đèn lồng bay Vương, trên khuôn mặt thú có ánh sáng màu tím lưu chuyển, hào quang vạn trượng
Ánh sáng màu xích kim trong cơ thể Phi Ngư Vương lại lóe lên, toàn thân vàng son lộng lẫy, cùng dị thú kia chiến thành một đoàn
Ánh sáng màu tím cùng vàng rực ở trên trời giao thoa lưu chuyển, xoắn nát biển mây ngàn dặm, hóa thành mưa to rơi xuống
Hàn Sâm vỗ cánh bay lên, ngược mưa phá tan đám mây, đứng ở xa xa trên bầu trời quan sát đại chiến kinh thiên động địa kia, một cá một thú đều là tồn tại cực kỳ kinh khủng, mặc dù là hóa thân Siêu Cấp Đế Linh, Hàn Sâm cũng không có lòng tin địch lại bất kỳ một con nào trong đó
Hàn Sâm quan sát hồi lâu, phát hiện ra con dị thú kia khác với con cự thú sinh ra gốc cây Bảo Nhi quấn quanh lúc trước, mặc dù con cự thú lúc trước kia đã chỉ còn lại có xương cốt, nhưng mà xem xét liền biết, không phải là cùng một loại sinh vật với con dị thú này
Con dị thú này có xương như hùng dương, đầu có hai sừng, đuôi giống như liêm đao, mặc dù máu thịt uể oải, nhưng mà từ hình thể lại có thể nhìn rõ ràng, xương cốt của nó hoàn toàn khác với con cự thú ở bên trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở
- Đến cùng Bảo Nhi có quan hệ gì với gốc cây này đây
Trong lòng Hàn Sâm khó hiểu, lúc này đã có thể thấy rõ ràng toàn cảnh gốc cây màu tím kia
Một gốc cây dây leo ký sinh ở trên người dị thú, cực kỳ quỷ dị khiến người kinh hãi, trên người dị thú kia sinh ra rất nhiều dây leo giống như xúc tua vậy
Hàn Sâm cũng không thấy các loại đồ đạc như trái cây ở phía trên, càng không nhìn thấy hồ lô
Cũng không biết là bởi vì bị gốc cây màu tím hút hết sinh cơ, hay là dị thú này vốn cũng không phải là đối thủ của Ngư Vương, nếu như chỉ là sức một mình dị thú chống lại Ngư Vương, chỉ sợ hiện tại đã rơi xuống hạ phong
Nhưng mà gốc cây màu tím trên người dị thú có từng sợi dây leo quất ra, quất cho Ngư Vương máu tươi vàng rực văng giàn giụa, Ngư Vương chiến đấu thắng dị thú kia, nhưng lại không phải là đối thủ của gốc cây màu tím kia
Thế nhưng mà Ngư Vương một chút ý tứ buông tha cũng không có, toàn thân đã da tróc thịt bong giống như huyết ngư nhưng vẫn liều mạng nhào tới, cũng không biết nó dốc sức liều mạng như vậy là vì cái gì
Mắt thấy sinh cơ của Ngư Vương càng ngày càng yếu, một sợi dây leo quấn quanh ở trên người nó, khiến cho Ngư Vương muốn di động đều khó mà làm được
Con dị thú kia xông lại, sừng trên đầu húc thân thể Ngư Vương vỡ ra, mang theo huyết nhục bay đầy trời rơi xuống núi, trực tiếp ngã vào trong hồ
Máu tươi lập tức nhuộm đỏ cả mảng lớn hồ nước, hình thành từng con sóng máu quay cuồng, lúc này đây Ngư Vương đã không thể lao tới giống như trước đó nữa, đã qua một hồi lâu, thân thể Ngư Vương mới chậm rãi nâng lên
Chỉ là hiện tại trên người Ngư Vương đã không còn vàng son lộng lẫy giống như lúc trước, ánh sáng màu vàng đỏ trong cơ thể chập chờn như ánh nến trong gió, thoạt nhìn tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ dập tắt
Phía trên thân thể to lớn giăng đầy vết thương, vẩy cá đã sớm bị lột bỏ sạch sẽ, khắp nơi đều là vết thương có thể nhìn thấy xương cá, bộ dạng máu thịt be bét kia khiến cho người ta không đành lòng nhìn thẳng
Ngư Vương giãy dụa bơi ở trong hồ, muốn lần nữa vung vây cá bay lên đỉnh núi, nhưng cuối cùng lại không còn khí lực nữa, chỉ nhảy lên chưa đến 10m liền đã rơi xuống, đập cho bọt nước sóng lớn quay cuồng
Bảo Nhi ngước nhìn đỉnh núi ở trong tầng mây, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ không cam lòng, nhưng mà tựa hồ lại có chỗ kiêng kỵ
Hàn Sâm thấy con Ngư Vương kia đã chỉ còn lại có nửa hơi, liền nhảy lên trên người Ngư Vương, xách Bảo Nhi từ trên lưng nó lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chiến đấu vừa rồi kịch liệt như vậy, Bảo Nhi ngồi ở trên người Ngư Vương vậy mà không hề có một chút tổn thương nào, cũng không biết là do Ngư Vương tận lực giữ gìn, hay là dị thú cùng gốc cây bên trên đỉnh núi kia cũng không muốn thương tổn cô bé
- Bảo Nhi, con rốt cục muốn làm gì thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm ôm Bảo Nhi hỏi, hắn thật sự quá hiếu kỳ, chỉ có Bảo Nhi mới có thể giải đáp nghi ngờ trong lòng hắn
Bảo Nhi nhìn lên đỉnh núi nói ra:
- Ba ba
Bảo Nhi
muốn
dây leo
- Con muốn gốc cây kia làm gì
Hàn Sâm cũng đã nghe rõ một chút
- Muốn
Bảo Nhi nghiêm túc nói ra
Hàn Sâm có chút im lặng, lại hỏi thêm vài câu, nhưng không hỏi ra nội dung chính gì, thoạt nhìn cũng không phải là Bảo Nhi không muốn nói cho hắn biết, chỉ sợ liền chính Bảo Nhi cũng không biết là nguyên nhân gì, cô bé cũng nói không rõ ràng được, chỉ nói là muốn
Thấy không hỏi ra cái gì, Hàn Sâm đành phải buông tha việc tiếp tục hỏi, rút Phượng Hoàng Thần Kiếm ra muốn chém giết Ngư Vương dưới chân, đây rất có thể là một con sinh vật siêu cấp thần huyết mở ra mười đạo khóa gen hoặc là bạo tẩu, giết tự nhiên là có chỗ tốt rất lớn
Hiện tại nó đã hấp hối rồi, cơ hồ là không có sức hoàn thủ, đúng là cơ hội tốt ngàn năm khó gặp
- Ba ba đừng giết nó
Bảo Nhi lại đột nhiên ngăn cản Hàn Sâm
- Vì sao
Hàn Sâm nghi hoặc nhìn Bảo Nhi, Bảo Nhi chưa từng làm những chuyện tương tự
Bảo Nhi nhìn lên đỉnh núi, khoa tay múa chân nói:
- Bảo Nhi
ba ba
không phải là đối thủ
về sau còn cần sự trợ giúp của nó