Hàng nghìn hoa sứa bay vào trong hốc cây, hốc cây kia giống như động không đáy vậy, cũng không có dấu hiệu không chứa được, ánh sáng bên trong càng ngày càng mãnh liệt
Hàn Sâm có thể cảm giác được sinh cơ trong hốc cây càng ngày càng khủng bố, ánh mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào hốc cây kia, nhưng đáng tiếc sinh cơ quá mạnh, ngay cả Động Huyền Khí cũng không xuyên thấu vào được, căn bản không nhìn thấy tình huống trong hốc cây là thế nào
Hương Âm lại không để ý đến biến hóa bên trong hốc cây, cô vẫn thoải mái ngồi trên nhánh cây, nhẹ nhàng đung đưa đôi chân trắng nõn, thuận miệng nói với Hàn Sâm:
- Có muốn tôi dạy cậu cách thổi huân không
- Muốn
Hàn Sâm hơi ngẩn ra, đưa huân trong tay cho Hương Âm
Lúc này có lẽ chính là thời khắc sống còn của Hương Âm, không thể tưởng được tâm tình cô vẫn nhàn nhã như vậy
Hương Âm nhận lấy cốt huân, đặt ở bên miệng, ngón tay thon dài ngọc ngà phân biệt đặt trên những lỗ tròn đó, môi son khẽ mở, lập tức chỉ nghe thấy một âm thanh du dương từ bên trong cốt huân truyền ra
Trước kia Hàn Sâm chưa từng thấy nhạc khí kiểu này, chỉ cảm thấy tiếng nhạc của cốt huân vừa thấp vừa u oán, có cảm giác như tố như khóc, giống như cùng một cô gái xinh đẹp ở sơn cốc u tĩnh nói lời tâm tình
Tiếng huân như có như không, nhưng có thể xuyên thẳng vào đáy lòng người nghe
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếng huân hơi giống như tiếng tiêu, nhưng lại có chút khác biệt, Hàn Sâm cũng không nói rõ được, cũng không biết là do cốt huân này tốt, hay là do kỹ xảo của Hương Âm cao minh, chỉ cảm thấy cô thổi cực kỳ động lòng người, rất dễ khiến người ta tĩnh tâm lắng nghe, mang đến một vẻ đẹp như lá rụng mùa thu
Ngón tay ngọc của Hương Âm khi thì nâng lên, một đám âm phù dùng mắt thường có thể thấy từ trong lỗ thủng bay ra, mỗi âm phù hóa thành một Tinh Linh vây quanh Hương Âm bay múa, khiến Hương Âm càng giống như một Phi Thiên Tiên Tử, ngay cả Hàn Sâm đều có chút ngây dại
Những dị sinh vật đó bởi vì trái Địa Mẫu Thụ sắp chín nên có chút xao động, sau khi nghe được tiếng huân, chúng cũng dần dần yên tĩnh trở lại, tụa như nghe tới nhập thần, không còn táo bạo như trước
Cũng may Hàn Sâm xem như có kiến thức rộng, cũng chỉ ngẩn người trong một chớp mắt như vậy, sau đó lập tức khôi phục lại tâm thần, dùng Động Huyền Khí quan sát cách Hương Âm vận hành khí tức ở khoảng cách gần
Hương Âm thổi huân có cách vận hành khí tức đặc biệt của cô khi thổi huân, nếu người khác thổi sẽ không có khả năng có hiệu quả như vậy, cũng không có ý cảnh như thế
Động Huyền Khí vừa ra, Hương Âm cũng đã phát hiện, cô chính là sinh vật siêu cấp thần huyết trong trạng thái bạo tẩu đã mở ra mười đạo khóa gen, không phải sinh vật siêu cấp thần huyết bình thường có thể so sánh, lúc này Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí mới mở ra năm đạo khóa gen tự nhiên không thể giấu được cô
Nhưng Hương Âm lại không để ý đến Động Huyền Khí đang quan sát mình, cũng không phá đi, cô vốn muốn dạy Hàn Sâm thổi huân, nên cô vẫn tự mình thổi huân
Trong lòng Hàn Sâm kinh hỉ, sinh vật siêu cấp thần huyết cường đại như vậy, Hàn Sâm vốn không mong có thể quan sát được cách vận hành khí tức của cô, chỉ muốn lợi dụng Động Huyền Khí cảm ứng rõ ràng hơn khí tức cô cùng phương pháp thổi huân mà thôi
Không ngờ Hương Âm lại hoàn toàn không đề phòng, để hắn có thể thấy rõ ràng cách Hương Âm vận hành khí tức khi thổi huân
Cách Hương Âm vận hành khí tức cực kỳ tinh diệu, là một loại vận hành khí tức thâm ảo nhất mà Hàn Sâm đã gặp được, chỉ dùng Động Huyền Khí để ghi nhớ đã khiến Hàn Sâm có cảm giác phải cố hết sức
Hương Âm thổi xong một khúc, không gian dưới mặt đất đã hoàn toàn yên tĩnh, những dị sinh vật đó đều lẳng lặng đứng yên ở đó, nhìn Hương Âm trên nhánh cây
Ánh sáng trong hốc cây cũng dần dần thu lại, tất cả hoa sứa đều đã biến mất không thấy gì nữa, có lẽ toàn bộ đều xông vào hốc cây, trong hốc cây kia chỉ còn lại một tia sáng đang lóe lên, tựa như ánh sáng hắt hiu từ một ngọn đèn
Hương Âm vuốt ve cốt huân trong tay, sau đó giao nó cho Hàn Sâm:
- Tôi chỉ có thể dạy cậu tới đây, về sau nhớ luyện tập nhiều, ít nhất cũng phải có thể thổi hơn mấy khúc đơn giản mới được
- Tôi nhất định sẽ luyện thật giỏi tập
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm nhận lấy cốt huân rồi nói
Nhưng đáng tiếc Hàn Sâm chỉ hứng thú với lực lượng âm hệ kỳ dị từ cốt huân thổi ra, chứ không phải âm luật chi đạo
Hương Âm tự nhiên cũng nhìn ra Hàn Sâm thực sự không phải người tri âm, nhưng cô cũng không để ý, chỉ là cười nói với Hàn Sâm:
- Cậu lùi về đi, thời gian của tôi đến rồi
Nói xong, Hương Âm đứng trên nhánh cây, dọc theo nhánh cây đi tới hốc cây kia
Hàn Sâm không biết Hương Âm tấn chức Bán Thần sẽ đưa tới sức mạnh khủng bố cỡ nào, nên không dám dừng lại ở nơi này, chỉ dặn một câu tỷ tỷ cẩn thận, sau đó cầm cốt huân lui về chỗ Nữ Hoàng và khủng long màu xanh da trời, cùng bọn họ nhìn Hương Âm đi vào hốc cây
Hương Âm đi đến trước hốc cây, vươn ngọc thủ vào trong hốc cây kia tìm kiếm, hai tay từ bên trong chậm rãi lấy ra một vật
Hàn Sâm nhìn rõ ràng, vật kia dường như chính là ánh sáng trong hốc cây, bị Hương Âm nâng trên tay, giống như một khối nước liên tục lay động, nhưng lại không tản ra
Hương Âm cúi người tới trước quả đông lạnh trong suốt kia, đôi môi đỏ mọng giống như hôn lên phía trên, một chất lỏng trong suốt bị cô hút vào trong bụng
Khi Địa Mẫu Quả bị Hương Âm nuốt vào, hương khí trên người cô càng ngày càng nồng, đã lấn át mùi thơm của Địa Mẫu Thụ, thậm chí là đã ngưng tụ thành hương khí mắt trần có thể thấy, từ trên người Hương Âm tản ra, khiến cô như Tiên Tử giữa đám mây
Hương khí càng ngày càng nồng, tựa như mây mù lượn lờ ở không gian dưới đất, khiến không gian dưới mặt đất biến thành một chốn tiên cảnh, khắp nơi đều là hương vân vờn quanh
Hàn Sâm ngửi ngửi sương mù, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, giống như chớp mắt đã trẻ ra vài tuổi, biết rõ mùi thơm này là đồ tốt, hắn lại hít sâu vài hơi, muốn hút thêm một ít
Các loại dị sinh vật như ẩn như hiện trong hương vân, dường như đều đang hút những hương khí đó, gương mặt đều lộ vẻ say mê
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà hương khí trên người Hương Âm đã hóa thành một đám mây mù tràn ra trong hư không, giống như kéo chiếc màn sân khấu trong một cõi hư vô, ở trên không trung lại xuất hiện một cửa đá vô cùng hùng vĩ
Cửa đá nhìn vô cùng cổ xưa, ở trên cũng không khắc bất kỳ chữ hay ấn ký gì, nhưng đem đến một cảm giác trang trọng cùng thần thánh khó nói, khiến cho những người đứng trước nó không khỏi tự cảm thấy bản thân nhỏ bé
Ngoại trừ Hương Âm, rất nhiều dị sinh vật trong không gian dưới mặt đất khi nhìn thấy cửa đá kia đều nằm rạp trên mặt đất, không dám nhìn tới cửa đá, mà ngay cả Nham Thử Vương, Huyết Thiềm Thừ Vương cũng không ngoại lệ
- Cửa lớn đến không gian thứ tư Tí Hộ Sở
Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn cửa đá trong hư vô, lại hơi kinh ngạc
Khi hắn ở không gian thứ hai Tí Hộ Sở, cũng đã nhìn thấy dị sinh vật tấn chức, giống như Thánh Tê, lại như tiểu yêu tinh, bọn nó đều được Dị Linh trong Tí Hộ Sở xuất hiện dẫn đi
Hàn Sâm vốn cho rằng cửa đá này là cửa vào không gian thứ tư Tí Hộ Sở, sẽ có Dị Linh tới đón Hương Âm, nhưng ai ngờ cửa đá kia cũng không mở ra, chỉ yên lặng trôi nổi tại trong hư vô
Hương Âm đạp trên mây mù, thật sự giống như tiên nữ, bay về cửa đá, trên mặt hiện lên vẻ quyết tuyệt