Bảo Nhi đang ngồi ở trên đồng cỏ ôm bình sữa uống sữa, cô bé cũng đã xuất thế nhiều năm rồi, nhưng vẫn không khác lúc mới sinh ra lào bao, cơ hồ không có thay đổi gì
Hàn Sâm không biết là do cô bé chưa trưởng thành, hay là cô bé chậm lớn, nhưng mà chuyện đó cũng không đáng kể, cho dù Bảo Nhi cả đời đều không trưởng thành, Hàn Sâm cũng có thể nuôi cô bé
Nguyên bản Hàn Sâm có ý định ở chỗ này chờ đến lúc trời tối, nếu như đến lúc đó còn không gặp được hai vị trưởng bối của Tuyết gia kia, hắn liền trực tiếp sử dụng Dạ Chi Áo Choàng lẻn vào Hà Tâm Đảo Huyết Hà Tí Hộ Sở nhìn một cái
Thế nhưng mà mới đợi chưa đến một giờ, liền thấy trên mặt sông đằng xa có một chiếc thuyền lớn xuôi dòng đi thẳng xuống dưới
Hàn Sâm đứng dậy ngưng mắt nhìn, bởi vì khoảng cách quá xa, chỉ có thể nhìn thấy đó là một chiếc thuyền buồm trắng lớn, chập trùng lên xuống ở trong Huyết Hà, theo nước sông nhanh chóng lao nhanh xuống hạ du
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chờ cho thuyền lớn kia tới gần hơn một chút, sắc mặt Hàn Sâm lại kịch biến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thân của chiếc thuyền lớn kia vậy mà hoàn toàn từ xương trắng ghép thành, ngay cả khung ba cột buồm lớn kia đều là do xương trắng chế tạo, bên trên dán lên da của một loại sinh vật nào đó, máu tươi dầm dề giống như là mới vừa bị lột xuống
Nếu như chỉ là thế thì cũng không đến mức khiến cho Hàn Sâm biến sắc, hắn đã thấy rất nhiều thứ làm cho người ta sợ hãi, tử thi thì càng là vô số kể, như thế nào lại bị chiếc thuyền xương trắng cỏn con này hù dọa được
Chính thức làm cho Hàn Sâm biến sắc chính là ở đầu thuyền, mũi nhọn ở đầu thuyền dựng thẳng một cái giá thập tự bằng xương trắng, ở phía trên xương trắng đằng kia, một nhân loại đang bị đóng đinh lên
Đúng, chính là nhân loại bị đóng đinh ở phía trên, nhân loại kia râu tóc bạc trắng, rõ ràng cho thấy là một người rất lớn tuổi, nhưng mà thân thể của ông ta lại bị đóng đinh ở trên thập tự giá xương trắng phía đầu thuyền, một cái gai xương trực tiếp đâm xuyên qua máu thịt cùng xương cốt của ông ta, ép sát ông ta lên trên kệ bằng xương ở phía sau
Trên hai cánh tay giang ra cùng hai đùi khép lại đều bị đóng lên từng dãy gai xương, theo thân thuyền chập trùng ở trong lòng sông, gai xương đâm thủng qua miệng vết thương không ngừng chảy máu
Biểu lộ của ông lão kia cực kỳ thống khổ, nhưng lại không dám giãy dụa, càng giãy dụa thì càng thống khổ, mà thân thuyền lay động, lại khiến cho miệng vết thương không có cách nào khép lại
Máu tươi ròng ròng chảy xuống, theo đầu thuyền chảy xuống, thoạt nhìn giống như là ác quỷ bị hành hình ở trong địa ngục
Hàn Sâm nhìn thấy thế trong mắt nổi lên ngọn lửa, mặc dù biết là có rất nhiều nhân loại ở bên trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở đều đang phải chịu khổ, nhưng mà chân chính chứng kiến cảnh tượng như vậy, lại vẫn khiến lồng ngực của hắn giống như sắp nổ tung, rồi lại có đồ vật gì đó chắn ở bên trong, khiến cho hắn không có cách nào phát tiết phẫn nộ trong lòng ra, khó chịu cơ hồ muốn ói ra máu
Mặc dù là hàm răng cắn rung động khanh khách, nhưng Hàn Sâm cũng không tiến lên giải cứu ông lão kia
Hiện tại nếu cứu ông ta từ trên thuyền ra, đó không phải là cứu ông ta, mà là lấy mạng của ông ta
Không giải trừ khế ước ký kết với Dị Linh, sau khi phá hủy chiếc thuyền xương trắng, chờ đợi ông lão kia chỉ có một con đường chết
Ông lão kia cũng nhìn thấy Hàn Sâm đứng ở bên bờ sông, thuyền xương trắng vậy mà hướng về phía Hàn Sâm bên này, khiến cho Hàn Sâm hơi có chút kinh ngạc, thoạt nhìn thì có vẻ là ông lão kia có thể khống chế chiếc thuyền xương trắng
Thuyền xương trắng đã đến bên cạnh bờ, ông lão bị đóng đinh ở đầu thuyền lộ ra vẻ vừa vui sướng vừa thống khổ:
- Người trẻ tuổi, cậu là từ Tí Hộ Sở khác tới đây sao
- Đúng thế
Hàn Sâm gật đầu nói
Ông lão lập tức vui mừng, lại hỏi:
- Cậu là người tự do sao
Có thể trở lại Liên Minh hay không
Hàn Sâm một lần nữa gật đầu:
- Tôi là người tự do, có thể quay trở lại Liên Minh, ngài xưng hô như thế nào
Nhìn thấy ông lão nhân, Hàn Sâm mới hiểu được hai chữ tự do này nặng bao nhiêu, nặng đến mức đủ để đè sập lưng người
Lão nhân rên rỉ một tiếng, mới nói tiếp:
- Tôi họ Tuyết tên Vu Thành, có thể phiền toái tiểu ca cậu một chuyện hay không, giúp tôi mang một tin tức quay trở lại Tuyết gia trong Liên Minh
- Mời ngài nói
Hàn Sâm nói ra
- Nhờ cậu giúp tôi chuyển lời cho người Tuyết gia, bảo bọn họ mau chóng nghĩ biện pháp tới
Tuyết Vu Thành giống như đang cố nén thống khổ trên người nói ra
Hàn Sâm đang định nói cái gì, Tuyết Vu Thành lại nói tiếp:
- Cậu trở về nói cho bọn họ biết, Tuyết Thần bị vây khốn ở bên trong Huyết Hà Tí Hộ Sở, không có cách nào rời khỏi Tí Hộ Sở, bảo bọn họ nghĩ biện pháp đi vào tìm Tuyết Thần, đồ vật của Tuyết gia ở trên người y
Hàn Sâm nghe vậy thấy nao nao, hắn vốn cho rằng Tuyết Vu Thành muốn để cho người Tuyết Gia đến cứu bọn họ, hiện tại xem ra cũng không có chuyện như vậy, bọn họ tựa hồ có một vật rất quan trọng đối với Tuyết gia, muốn giao cho người của Tuyết gia, cho nên mới mong người Tuyết gia mau chóng tới đây
- Ngài đây là như thế nào vậy
Hàn Sâm chỉ vào Tuyết Vu Thành hỏi
Khuôn mặt của Tuyết Vu Thành lộ ra vẻ đắng chát:
- Chiếc thuyền xương trắng này tuy có năng lực tuần sông, có thể ở dưới tình trạng không có sinh cơ đi lại ở trong Huyết Hà, nhưng lại không có năng lực phân biệt, cần phải có người khống chế mới có thể tuần sông, tôi chính là người khống chế thuyền xương trắng tuần sông
- Thuyền này chỉ có thể khống chế như vậy
Hàn Sâm cau mày nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuyết Vu Thành thở dài:
- Nếu như đổi thành một Dị Linh có thực lực mạnh mẽ, tự nhiên có thể trực tiếp khống chế thuyền xương trắng, hoặc là chủ nhân của thuyền xương trắng cho quyền hạn, cũng có thể nhẹ nhõm khống chế thuyền này, mà tôi chỉ là một nhân loại yếu đuối, không có khả năng cũng không có cách nào đạt được tín nhiệm của Đế Linh kia, chỉ làm như thế này mới có thể khống chế con thuyền này, dùng máu tươi làm vật dẫn, mới có thể để cho nó tiến lên
Nếu như không nghĩ đến làm công tác tuần sông này sẽ có cơ hội truyền lại một ít tin tức trở về Tuyết gia, tôi cũng sẽ tình nguyện chảy hết máu tươi mà chết, cũng sẽ không chịu sỉ nhục như vậy
Hàn Sâm nghe xong trong lòng càng thêm phẫn nộ, Đế Linh kia đã không tin Tuyết Vu Thành, nhưng lại muốn để cho ông ta lái thuyền tuần sông, thống khổ như vậy ở trên thân người, quả nhiên là sống không bằng chết
Đã sớm biết nhân mạng ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở còn không bằng con chó, nhưng mà Hàn Sâm vẫn cảm thấy một nỗi tức giận ngăn ở trong lồng ngực khiến hắn khó chịu
- Tiểu ca, làm phiền cậu nhất định phải chuyển lời đến Tuyết gia, Tuyết gia tất có thâm tạ
Ở đây quá nguy hiểm, cậu vẫn nên đi mau đi, đừng để dị sinh vật bên ngoài Huyết Hà phát hiện
Tuyết Vu Thành nói xong liền chuẩn bị muốn lái thuyền rời đi tiếp tục tuần sông
- Ngài chậm đã, có thể nói cho tôi biết bên trong Huyết Hà Tí Hộ Sở có bao nhiêu Đế Linh cùng sinh vật siêu cấp thần huyết hay không, thực lực của bọn chúng như thế nào
Hàn Sâm liền vội vàng hỏi, đây mới là vấn đề chủ yếu hắn muốn biết
Tuyết Vu Thành nói ra:
- Đế Linh ở bên trong Huyết Hà Tí Hộ Sở chỉ có hai vị, một vị là Huyết Hà Đế Quân, một vị khác là mấy tháng gần đây mới tới không lâu, tên là Quỷ Dạ Xoa
Đế Linh chỉ có hai người này, sinh vật siêu cấp thần huyết có bảy con, đều là nhân vật khủng bố vô cùng lợi hại, cậu nói cho người nhà họ Tuyết, vạn lần không được dùng vũ lực, bảo bọn họ nghĩ biện pháp tiến vào Huyết Hà Tí Hộ Sở, tìm Tuyết Thần lấy đi đồ đạc là được
Hàn Sâm lại nghe tới ngẩn người, Quỷ Dạ Xoa vậy mà lại ở chỗ này, lần trước lúc Hương Âm tấn chức đánh một trận xong, liền chưa từng gặp lại y
- Đúng là trùng hợp, nợ cũ nợ mới cùng tính một lượt cho rõ ràng, không biết Linh Hồn Chi Thạch của Quỷ Dạ Xoa có ở bên trong Huyết Hà Tí Hộ Sở hay không, nếu ở đây thì thật là tốt quá, trực tiếp giết chết y
Trong lòng Hàn Sâm nảy sinh ác độc
- Huyết Hà Đại Đế cùng bảy con sinh vật siêu cấp thần huyết kia có năng lực dạng gì
Hàn Sâm lại hỏi một câu
Tuyết Vu Thành lại lắc đầu nói:
- Nhân loại chúng ta không thể địch nổi, biết cũng vô dụng, cậu chỉ cần nói cho đám bọn họ biết, bốn chữ không thể địch lại cũng đã đủ rồi
Dứt lời, Tuyết Vu Thành liền khống chế thuyền xương trắng hướng về hạ du mà đi, theo thân thuyền chập trùng lên xuống, loáng thoáng còn có thể nghe được Tuyết Vu Thành phát ra tiếng rên thống khổ