Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1501: Phòng điều khiển chính




Cũng may là Độc Giác Tiên sở hữu tinh đồ rộng lớn, còn chỉ tiết hơn cả tinh đồ hoàn chỉnh nhất của Liên Minh
Kỷ Yên Nhiên mở tinh đồ ra rồi tiến hành định vị, nàng phát hiện ra rằng bọn họ đang ở một tinh vực căn cỗi được Liên Minh đặt tên là Platon
Nếu muốn đến tinh vực có nhân loại sinh sống thì cũng không xa lắm, với tốc độ phi hành của Độc Giác Tiên thì cùng lắm chỉ mất đến nửa ngày
Lúc này Hàn Sâm mới yên tâm, hắn nhìn Kỷ Yên Nhiên đang điều khiển Độc Giác Tiên rồi nói: “Rốt cuộc Tân Lưu Xã là tổ chức như nào đây
Trước đó ngươi đã từng nghe nói đến chưa?”
Kỷ Yên Nhiên lắc đầu nói: “Ta cũng chưa từng nghe nói tới, nhưng mà nếu có thực lực như vậy, có thể điều động đến năm cường giả cấp Bán Thần ngay tức khắc, còn có cả nhân loại có cả Tu La, đó tuyệt đối không thể là một tổ chức vô danh được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chắc là cha sẽ biết gì đó, chúng ta quay về hỏi hắn là biết.”
Phi hành khí Độc Giác Tiên phi hành trong tinh vực hoang vu cẵn cỗi, xung quanh đều là những tinh vực chưa được con người khai phá, đến cả bóng cả một trạm không gian cũng chẳng thấy đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi chế độ điều khiển tự động được thiết lập, Hàn Sâm, Kỷ Yên Nhiên, Tiểu Hoa và Bảo Nhi cũng chơi với nhau, nói chung cũng không nhàm chán lắm
Độc Giác Tiên phi hành khoảng một giờ hơn, đúng lúc Hàn Sâm — người đang chơi với Tiểu Hoa, đột nhiên nghe thấy một thứ âm thanh vang lên hệt như giọng của trí não Độc Giác Tiên
“Phát hiện phòng điều khiển chính, có hạ cánh hay không?”
“Phòng điều khiển chính
Phòng điều khiển chính gì?” Hàn Sâm kinh ngạc nhìn về phía màn hình của Độc Giác Tiên, chỉ thấy một tinh cầu khổng lồ giống như được cấu tạo ở kim cương xuất hiện ở bên trái Độc Giác Tiên
Lúc này, tinh cầu lớn hệt như viên kim cương ấy đang tiến tới dọc theo quỹ đạo với tốc độ rất nhanh, tốc độ ấy còn nhanh hơn cả chiến hạm tiên tiến nhất của Liên Minh rất nhiều
“Kia là tinh cầu của Tinh tộc hả?” Hàn Sâm tỏ vẻ kinh ngạc, hắn nhìn tinh đồ, trên mặt tinh đồ không hề phát hiện ra sự tồn tại của tinh cầu như viên kim cương này
Nói cũng phải thôi, ban đầu tinh cầu này không hề ở đây, không biết nó lưu chuyển từ chỗ nào tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Trông có vẻ giống lắm.” Dù gì Kỷ Yên Nhiên cũng từng là hạm trưởng của tàu thám hiểm Tinh tộc, nàng biết khá rõ về khía cạnh này
“Có hạ cánh hay không?” Phía bên trong Độc Giác Tiên lại vang lên một âm thanh hệt như của trí não
“Trên đó có nguy hiểm gì không?” Hàn Sâm thử hỏi một câu
“Phòng điều khiển chính không hề có dấu hiệu của sự sống, hệ số nguy hiểm bằng không” Độc Giác Tiên trả lời
Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên thương lượng với nhau một lúc, khó khăn lắm mới bắt gặp được một di tích của Tinh tộc, lại còn không có nguy hiểm gì, chỉ bằng cứ lên đó xem thử xem sao, có lẽ còn lấy được một số sản phẩm công nghệ của Tinh tộc ấy chứ
Tốc độ của tinh cầu như viên kim cương ấy vô cùng nhanh, nếu như bây giờ không lên trên đó xem thử thì e rằng sau này cũng không thể nào tìm được nó nữa đâu
Hàn Sâm hạ lệnh để Độc Giác Tiên hạ cánh, nhưng Độc Giác Tiên không hề lập tức hành động, dường như nó phải phát tín hiệu với tinh cầu đó trước đã, sau một lúc mới bay qua
“Đã kết nối thành công với phòng điều khiển chính, đang trong quá trình hạ cánh.”
Cùng với việc Độc Giác Tiên bay về phía tinh cầu kim cương kia, vậy mà tinh cầu ấy lại mở ra một lối vào hệt như cảng không gian, giúp cho Độc Giác Tiên hạ cánh thành công ở trong đó
“Nơi này thật sự không có nguy hiểm gì sao?” Hàn Sâm lại thử hỏi thêm một câu nữa
Độc Giác Tiên trả lời: “Hiện tại phòng điều khiển chính đang ở chế độ vận hành tự động, không hề có bất kỳ dấu hiệu của sự sống nào tồn tại
Chỉ cần không vi phạm các quy định về an toàn của phong điều khiển chính thì hệ số nguy hiểm sẽ bằng không.”
“Quy tắc an toàn của phòng điều khiển chính là gì vậy?” Hàn Sâm thắc mắc hỏi
Màn hình của Độc Giác Tiên lập tức hiển thị rất nhiều tư liệu, mà tất cả đều đã được dịch sang chữ viết của Liên Minh, Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên có thể thấy rõ ràng và dễ hiểu
Bọn họ không hề lập tức điều khiển Độc Giác Tiên đi khám phá di tích Tinh tộc này
Sau khi bọn họ đều nghiêm túc xem hết quy tắc an toàn mới yên tâm lại, hạ lệnh cho Độc Giác Tiên tiếp tục tiến về phía trước
Cả tinh cầu này chính là một hệ thống máy móc tinh thể cực kỳ lớn, trình độ tinh vi và tiên tiến đã vượt xa Liên Minh
Trước mặt tinh cầu này, chiến hạm cấp Hằng Tinh cũng chỉ như món đồ chơi của một đứa trẻ con mà thôi
Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên đều phải kinh ngạc thốt lên trước tất cả những gì mà bọn họ nhìn thấy khi ngồi trên Độc Giác Tiên tham quan hết phòng điều khiển chính này
Nhưng mà tất cả nơi này đều là máy móc tạo thành một phòng điều khiến chính, dựa theo quy tắc an toàn, bọn họ không thể chạm vào một vào thứ, nếu không thì sẽ phải chịu phạt từ hệ thống
Tuy rằng bây giờ Hàn Sâm đã là Bán Thần, nhưng hắn cũng không dám bất cẩn khi đối mặt với mấy thứ của Tinh tộc chút nào
Hiện tại Tinh tộc được biết đến như một nền văn minh phát triển nhất vũ trụ, bọn họ để lại rất nhiều công nghệ, đến cả nhân loại và Tu La tộc ngày nay cũng chưa thể nghiên cứu và hiểu được
Mà một số công nghệ đã được Tinh tộc nghiên cứu ra đã có tác động sâu sắc đến nhân loại và Tu La tộc
“Đã đến phòng nghỉ ngơi, có vào hay không?” Độc Giác Tiên đến trước một cánh cửa tinh thể, giọng nói của nó lại vang lên
“Vào xem thử đi.” Hàn Sâm đã chán ngấy với vô số máy móc tinh thể kia từ lâu rồi, dù gì hắn cũng chẳng phải là một nhà khoa học, mấy thứ đó có tiên tiến đến đâu thì xem lâu cũng sẽ thấy nhàm chán thôi
Nhưng mà phòng nghỉ ngơi tinh thể lại khiến Hàn Sâm rất tò mò
Đó là nơi mà Tinh tộc nghỉ ngơi, Hàn Sâm cũng muốn biết bình thường đám người Tinh tộc ngủ nghỉ và giải trí như thế nào
Độc Giác Tiên mở cửa, tiến vào rồi hạ cánh xuống
Hàn Sâm phát hiện bên trong này giống như một quảng trường, có rất nhiều tượng, đài phun nước, ghế dài và cả những thứ khác, chẳng qua những thứ này đều được tạo ra từ tinh thể mà thôi
Điều càng khiến người ta kinh ngạc hơn lại là nơi này có rất nhiều tượng, hơn nữa còn đều là dáng vẻ của nhân loại
“Lạ thật đấy, lúc Tinh tộc còn tồn tại, nhân loại hoàn toàn chưa được sinh ra, vậy tại sao nơi này lại có tượng nhân loại được chứ?” Kỷ Yên Nhiên tò mò hình mấy bức tượng kia
“Có lẽ trước đây vũ trụ cũng có một giống loài cùng loại nhân loại, giống như Tu La tộc ấy.” Hàn Sâm ngẫm nghĩ rồi nói
Bảo như bước ra khỏi Độc Giác Tiên, nhảy lên trên một chiếc ghế dài
Chiếc ghế ấy trông có vẻ như được làm bằng tinh thể, nhưng lại không ngờ rằng nó lại mềm mại và đàn hồi đến thế
Bảo Nhi nhảy lên trên đó cứ như đang chơi nhảy trên đệm lò xo vậy
Bởi vì trong phòng nghỉ này không hề có quy tắc an toàn, Hàn Sâm có thể yên tâm mà không cần sợ Bảo Nhi chạm phải thứ gì đó
Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên để Bảo Nhi tự chơi một mình, còn hai người đi vòng quanh đó
Ở đây có rất nhiều thứ mà Hàn Sâm không biết, hắn đều phải hỏi Độc Giác Tiên đang phi hành ở bên cạnh mình, sau khu nó quét qua xong thì sẽ giải đáp cho hắn từng câu một
Mọi thứ ở đây càng càng càng khiến Hàn Sâm phải cảm thấy kinh ngạc, bởi lẽ trang trí và vật phẩm ở nơi này đều là những món đồ phù hợp với thói quen sinh hoạt của nhân loại, tại sao phòng nghỉ của Tinh tộc lại như thế này nhỉ
“Lẽ nào thật ra Tinh tộc là một chủng tộc giống như nhân loại chúng ta ư?” Hàn Sâm không khỏi phỏng đoán
“Nhìn cách bày trí ở đây, hình như rất có khả năng là như vậy
Nếu như thật sự là như thế thì phát hiện này thật sự rất đáng kinh ngạc
Liên Minh đã nghiên cứu lâu như vậy rồi mà vẫn không thể đưa ra luận cứ nào về dáng vẻ của Tinh tộc, phỏng đoán thông thường đều nói rằng bọn chúng là sinh vật tinh thể, nếu như chúng thật sự là một giống loài gần với con người thì chuyện này khó mà tin nổi.” Kỷ Yên Nhiên nói với vẻ phần khích
Hai người vừa nói vừa đi quan sát xung quanh, đi tới đi lui, đột nhiên một thứ đồ thu hút ánh mắt của Hàn Sâm
Đó là một quyển sách giấy được đặt bên trên chiếc ghế tựa
Mà điều càng khó tin hơn là Hàn Sâm biết chữ viết trên mặt trang bìa của quyển sách ấy, đấy chẳng phải là chữ viết cổ đại của nhân loại hay sao
Hết chương 1501

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.