Ầm
Hàn Sâm sử dụng thân pháp Động Huyền, đáng lẽ hắn còn cho rằng bản thân có thể né được một đao của giáo quan, thế nhưng kết quả lại bị đánh trúng một đòn mạnh, cơ thể rơi xuống như sao băng, đập vỡ phế tích đổ nát thành một cái hố lớn
“Sao lại không né được chứ?” Hàn Sâm thầm nghi ngờ, rõ ràng hắn nhìn thấy mình né được một đao kia rồi mới phải
“Đừng nhìn đao của hắn, nhìn mắt hắn đi.” Ngao Dạ nói với Hàn Sâm
“Nhìn mắt của hắn
Nhìn mắt hắn làm gì?” Hàn Sâm không hiểu ý của Ngao Dạ là gì, nhưng bây giờ không phải là lúc để Hàn Sâm nghĩ nhiều như thế, đao của giáo quan sắp chém về phía hắn tới nơi rồi
Mặc dù Hàn Sâm rất muốn nghe lời của Ngao Dạ rằng đừng nhìn vào đao của giáo quan, nhưng điều này là không thể, đối phương cầm đao chém ngươi, sao ngươi có thể không nhìn đao của hắn cơ chứ
Nếu không nhìn thì chẳng phải là sẽ bị đâm chết luôn sao
Bịch
Hàn Sâm lại bị chém bay ra ngoài
Cho dù hắn có được sự bảo vệ của áo giáp từ găng tay thì vẫn bị chém rồi phụt máu, ngũ tạng trong lồng ngực giống như sắp vỡ ra, cảm giác khó chịu muốn chết, tuy rằng áo giáp không bị chém nứt ra, thế nhưng cũng bị chém thành ra một vết khá nông
“Đừng nhìn đao của hắn, nhìn mắt hắn ấy.” Vết thương của Ngao Dạ rất nặng, ngồi ở phía xa hét to với Hàn Sâm lần nữa
“Người anh em à, ngươi phải nói rõ ra chứ, sao không nhìn đao mà đi nhìn mắt hắn, ta đây thật sự không làm được!” Hàn Sâm buồn bực hét lên một tiếng
Thấy giáo quan chém ngang trời, Hàn Sâm lại sử dụng thân pháp Động Huyền và Dịch Thiên Thuật lần nữa, muốn tránh đao của giáo quan
Nhưng bỉ kịch vẫn cứ tiếp diễn, Ngao Dạ chỉ học được một phần kỹ xảo của Hàn Sâm mà đã có thể tránh được nhiều đòn tấn công của giáo quan như vậy, bây giờ đến lượt Hàn Sâm đã tự ra mặt, dưới tình huống khoác lên mình áo giáp do găng tay biến thành, sức mạnh và tốc độ nhanh hơn Ngao Dạ, vậy mà Hàn Sâm lại không tài nào tránh khỏi sự tấn công của giáo quan, tiếp tục bị chém văng ra ngoài
Áo giáp từ chiếc găng tay kia rất mạnh, thế nhưng Tây Hoàng Đao và Nam Hoàng Dực cũng chẳng kém cạnh, chúng tấn công liên tiếp khiến cơ thể Hàn Sâm bị thương không nhẹ
“Đôi tay là con mắt của trái tim, mà con mắt là nơi khởi đầu của đôi tay
Ngươi phải nhìn thấu đôi mắt của hắn thì mới có thể nhìn rõ cây đao trong tay hắn, đây là bí kĩ của giáo quan
Nếu như ngươi không thể hiểu được ánh mắt của hắn, vậy thì chỉ có đường chết, ngay cả một đao cũng không thể chặn lại.” Ngao Dạ vừa xử lí vết thương của mình vừa nói
“Cái quái gì vậy
Nghe chẳng hiểu câu nào hết.” Hàn Sâm hét lớn
Giáo quan bổ thẳng một đao về phía Hàn Sâm, cùng lúc đó cũng mở miệng lạnh lùng nói: “Dạ, ngươi quá ngây thơ, lúc trước ta dạy ngươi ‘Tâm Nhãn Thuật trong vòng ba tháng, thế nên ngươi mới miễn cưỡng mới có thể nhìn thông suốt nhãn thần, cho dù bây giờ ngươi có nói hết cho hắn thì ngươi cho rằng hắn có thể hiểu sao?”
“Không thử một chút thì sao biết không được.” Ngao Dạ cười gượng nói, bảo Hàn Sâm nhìn thấu ánh mắt của giáo quan trong khoảng thời gian ngắn như vậy thì quả thật là điều không thể
Nhưng bây giờ không còn sự lựa chọn nào khác, nếu như Hàn Sâm không nhìn thấu, vậy thì chỉ có đường chết mà thôi
Hàn Sâm phát hiện mình không ngăn cản hay né tránh đao của giáo quan được, hắn chỉ có thể mở to hai mắt kiên trì nhìn chằm chằm vào hai mắt của giáo quan đến cùng, cố gắng không nhìn vào đao của hắn
Quả thật đôi mắt của giáo quan rất đẹp, lông mày nhỏ nhắn, mắt phượng, được xem là ánh mắt của mỹ nam tử, nhưng mà Hàn Sâm lại thấy không có gì đáng để nhìn
Hơn nữa Hàn Sâm còn thê thảm hơn lúc nấy, ít nhất vừa rồi hắn còn có thể lựa chọn cách chịu đòn như thế nào, bây giờ thì cây đao kia chém lên người lúc nào cũng không biết
Ầm
Hàn Sâm ngã vào trong đống đổ nát của một tòa nhà, sau khi bò ra khỏi đó, không nhịn được mà kêu lên: “Người anh em à, không phải ngươi đang đùa ta đấy chứ
Ta nhìn mắt hắn có tác dụng quái gì đâu?”
“Ngươi nhất định phải học được cách nhìn thấu ánh mắt hắn, nếu không chỉ có đường chết thôi.” Ngao Dạ nói cực kỳ chắc chắn
Hàn Sâm lại phải lao tới tái chiến, từng vết đao xen kẽ trên áo giáp của hắn
Vốn dĩ đó là một chiếc áo giáp vô cùng đẹp đẽ, chưa được bao lâu đã bị phá đến mức hơi sứt mẻ
Mà nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì e rằng áo giáp chưa dùng được bao lâu đã bị phá vỡ rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cơ thể Hàn Sâm chịu đựng chấn động rất lớn, không ngừng hộc máu, vết thương còn nghiêm trọng hơn áo giáp
“Giáo quan, cứu ta!” Giọng nói của Yak vang lên từ đằng kia, chỉ thấy vết thương của Yak chẳng chịt, bị chém đứt mất một cánh tay, đang chật vật chạy trốn
Giáo quan do dự một chút, nhìn Hàn Sâm rồi lại vội vàng lao tới phía Hàn Sâm
Trong mắt của giáo quan, găng tay Bắc Hoàng quan trọng hơn Yak nhiều
Mặc dù Kỷ Yên Nhiên có đôi giày thủy tinh trên người, nhưng rõ ràng nàng chỉ dựa vào sức mạnh của giày thủy tinh để chiến đấu chứ không giống như việc Hàn Sâm điều khiển võ trang Tinh Hoàng để chiến đấu, gần như không có mối đe dọa nào đối với giáo quan, chỉ cần giải quyết được Hàn Sâm thì giết chết Kỷ Yên Nhiên cực kì dễ dàng
“AI” Yak kêu thảm thiết một tiếng, bị Bảo Nhi đấm một quyền vào đầu, chết đến mức không thể chết được nữa
Có điều áo giáp trên người Bảo Nhi đồng thời cũng vỡ vụn, đó không phải là bị đánh nát, mà là sức mạnh của nàng thực sự không chống đỡ nổi sự tiêu hao
Mặc dù đã ăn rất nhiều kỳ trân dị quả, nhưng năng lượng lại không đủ để nàng hoàn toàn biến đổi
Kỷ Yên Nhiên ôm lấy Bảo Nhi với áo giáp vỡ tan tành và cơ thể bước vào trạng thái suy yếu, hai chân nàng vẫn tự động chiến đấu với Zac và Zaku
Tuy rằng vẫn chiếm được thế thượng phong, thế nhưng khó mà có thể giải quyết bọn họ nhanh chóng
Số người đến đây của tổ chức Thần, bây giờ chỉ còn lại Zac, Zaku và giáo quan
Kim Mao Hống và Tiểu Thiên Sứ muốn tới giúp Hàn Sâm, nhưng lại bị Hàn Sâm lớn tiếng quát bảo dừng lại, bảo bọn chúng đi giúp Kỷ Yên Nhiên
Tuy rằng sức mạnh của bọn chúng khá tốt, có điều họ vẫn chưa trưởng thành, hơn nữa vẫn chưa ngưng kết lại chiến giáp gen bản mệnh của mình, sức mạnh kém hơn nhiều so với giáo quan, qua đây trợ giúp thì chỉ sợ một đao là bị giáo quan giết
“Không được…Không được…Vẫn không được…” Hàn Sâm cố gắng nhìn đi nhìn lại vào mắt của giáo quan, thế nhưng hoàn toàn không có tác dụng gì, hắn hoàn toàn không biết việc nhìn ánh mắt giáo quan có ích lợi gì hay không
Hắn có thể dựa vào ánh mắt của đối thủ mà phán đoán đối thủ muốn tấn công vị trí nào, với Hàn Sâm mà nói thì việc này cũng không phải là chuyện khó khăn gì cả, nhưng giáo quan không hành động như thế
Dường như ánh mắt giáo quan không hề lưỡng lự, cho dù nhìn về phía thân thể của Hàn Sâm, tất cả nhưng đao tấn công của hắn không cùng một vị trí khiến Hàn Sâm thấy rất khó hiểu
Dường như sở trường phán đoán tâm lý mà hắn giỏi nhất hoàn toàn vô dụng đối với giáo quan
Bùm
Cuối cùng chiếc áo giáp trước ngực của Hàn Sâm cũng không chống đỡ được, bị Tây Hoàng Đao chém nứt, giống như chém toạc cả máu thịt và xương cốt trước ngực hắn
Hàn Sâm ngã lên đất, vật lộn một lúc, suýt chút nữa là không đứng được dậy, vết thương của hắn đã vô cùng nghiêm trọng, nếu như không có áo giáp găng tay chống đỡ cho hắn thì lúc nãy hắn đã sắp không có sức chiến đấu rồi
Ánh mắt của giáo quan nóng như lửa, Tây Hoàng Đao trong tay không chút do dự mà đâm xuống một nhát, muốn trực tiếp kết thúc mạng sống của Hàn Sâm, rồi cướp lấy găng tay Bắc Hoàng
Hàn Sâm nghiến răng giãy dụa đứng lên, muốn triệu hồi tháp Thiên Mệnh ra để che chắn một chút
Đột nhiên, một luồng sức mạnh khủng khiếp xông lên tận trời hệt như một tia sáng chói mắt rơi xuống người Hàn Sâm
Hết chương 1703