Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1778: Nơi chôn thây ba ngàn tù nhân




“Ngày xưa núi Mạc Tây từng có ba ngàn tù nhân đào quặng, đến chết cũng không thể thoát khỏi.” Khổng Phi vẫn chưa trả lời công tước Huy Hoàng, đây chỉ là một câu nói bâng quơ
Chẳng qua khi công tước Huy Hoàng nghe xong những lời này thì lại biến sắc, lớn tiếng hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai2”
Khổng Phi vẫn không trả lời công tước Huy Hoàng, chỉ tự mình nói: “Ba ngàn tù nhân kia cả đời không thể ra khỏi mỏ quặng, sinh tại mỏ quặng chết tại mỏ quặng, mỗi người sau khi chết để lại một chiếc lông trắng, ba nghìn sợi lông trắng hóa thành một chiếc áo lông vũ.”
“Không thể nào… Những kẻ tạp chủng phản bội kia đều đã chết cùng với năm tháng vô tận từ lâu rồi… Rốt cuộc ngươi là ai…” Ánh mắt công tước Huy Hoàng tựa như đao muốn xé toạc thân thể của Khổng Phi ra để nhìn rõ tâm can của hắn
Khổng Phi mỉm cười, cởi chiếc áo lông vũ ra, để lộ thân trên trần trụi của hắn
Chỉ thấy trên lưng hắn có hai vết sẹo kỳ lạ giống hệt như đáng lẽ chỗ đó phải là một đôi cánh dài, sau đó bị chặt đứt ngay khi còn đang sống sờ sờ
Công tước Huy Hoàng nhìn thấy vết sẹo trên lưng Khổng Phi thì lập tức biến sắc, trong mắt nổi lên sát khí vô biên: “Không ngờ rằng những kẻ phản bội này còn có cá lọt lưới, ngươi có thể may mắn sống sót tới tận bây giờ là phúc của trời đất, vậy mà ngươi lại không lẩn trốn để bảo vệ mình mà còn dám xuất hiện sát hại Vũ tộc của ta, tội càng thêm tội, đáng chết vạn lần!”
Nói xong câu này, công tước Huy Hoàng không để Khổng Phi có cơ hội nói tiếp, ánh kim quang trên cơ thể bùng nổ, hai cánh trên lưng hệt như hai vâng mặt trời chói lòa phát ra kim quang mãnh liệt chiếu rọi mặt đất, bốn phía núi sông đất đá đều bị nhuốm thành ánh vàng
Nước sông ngưng đọng, đất đá hóa vàng, dường như toàn bộ thế giới đều biến thành thế giới hoàng kim, mà công tước Huy Hoàng chính là trung tâm của thế giới hoàng kim đó
Trong lòng Hàn Sâm và Ngao Dạ cả kinh, thầm nghĩ đại sự không ổn,
loại năng lượng đó giống với sức mạnh công kích khủng bố, sợ là bọn họ khó có thể ngăn cản, muốn tránh cũng tránh không thoát, nếu thân thể bị nhiễm hoàng kim, vậy thì sẽ lập tức chết oan uổng
Nhưng ánh sáng vàng kia còn chưa rơi vào trên người bọn họ thì đã thấy bên trên những sợi lông trắng mà Khổng Phi đưa cho bọn họ phát ra quầng sáng tinh khiết lưu động giống như bọt nước bảo vệ cơ thể bọn họ, sự khủng bố của ánh sáng vàng kia khó có thể xâm nhập vào bên trong quầng sáng tinh khiết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khổng Phi đứng ở trên mặt đất, chiếc áo lông vũ bay trở lại trên tay một lần nữa, hắn không quan tâm tới ánh sáng vàng kia, khinh thường nhìn công tước Huy Hoàng rồi nói: “Ba nghìn tù nhân chỉ còn lại một mình ta, nhưng ba nghìn sợi lông trắng vẫn còn, hiện giờ Khổng Phi ta muốn thay bọn họ đòi lại công bằng từ Vũ tộc.”
“Tạp chủng phản đồ mà cũng xứng nói công đạo ư?” Công tước Huy Hoàng hừ lạnh một tiếng, hai vầng hào quang như đôi cánh sau lưng chấn động hóa thành gợn sóng màu vàng rung động lưu chuyển trong không khí
Cùng với dao động của đôi cánh, sau mỗi lần khép mở, khí thế trên người công tước Huy Hoàng mạnh mẽ tách ra, thân thể không tính là rất cao lớn kia càng lúc càng bành trướng thêm tựa như tượng thần có sức mạnh to lớn, đội trời đạp đất vượt ra khỏi đỉnh núi
Hàn Sâm và Khổng Phi ở trước mặt hắn giống như con kiến bình thường, trong lòng hơi có chút hoảng sợ
Bên trong tổ điện của Vũ tộc, bảy vị vương giả và và rất nhiều công hầu đều đang theo dõi hình ảnh của núi Mạc Tây thông qua vệ tinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc nhìn thấy vết sẹo trên lưng Khổng Phi thì cũng biến sắc hệt như công tước Huy Hoàng
Giờ đây Đế Thiên Vương đứng đầu Vũ tộc nhíu mày nói: “Không phải ba ngàn Quỷ Vũ bị trấn áp vĩnh viễn tại núi Mạc Tây trước đây đều đã hóa thành cát bụi rồi ư, tại sao vẫn còn một kẻ sống sót?”
“Bẩm báo ngô chủ, quả thật ba ngàn Quỷ Vũ đều đã hóa thành cát bụi, tuyệt đối không có sai sót, điều này khi ấy đã được tộc chủ đích thân xác nhận, không có khả năng còn có kẻ sống sót, trừ khi…” Tế Ca Vương nói đến đây thì dừng lại, không tiếp tục nữa
“Trừ khi cái gì?” Đế Thiên Vương lạnh giọng hỏi
“Trừ khi ba ngàn Quỷ Vũ ở bên trong mỏ vàng đó đã sinh ra hậu duệ, đứa con kia không ở trong số ba ngàn Quỷ Vũ đã chết, đương nhiên chúng ta không thể biết được
Thế nhưng ở nơi như mỏ vàng đó, bọn chúng còn chẳng tài nào sống nổi, làm gì có chuyện sinh ra hậu duệ tiếp nối chứ
Hơn nữa nếu bọn chúng có thể sinh ra hậu duệ, vậy thì chúng làm cách nào để trốn qua tai mắt của người canh gác, làm sao có thể sống sót mà trốn khỏi mỏ vàng được
Đúng là không tài nào giải thích rõ được.” Tế Ca Vương lắc đầu nói
“Nếu người đã xuất hiện, bây giờ truy xét thì cũng vô dụng, bất kể hắn tới đây như thế nào thì đều buộc phải chết.” Gương mặt Thánh Chú Vương không biểu cảm gì hệt như Phật Đà ung dung nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất cả vương giả và quý tộc đều tán thành, tâm mắt không khỏi tiếp tục nhìn về phía hình ảnh
Công tước Huy Hoàng như thần như phật đánh một chưởng về phía Khổng Phi, bàn tay hoàng kim to lớn gần như che khuất cả bầu trời giống như cung điện hoàng kim của không trung đang sụp xuống, muốn thổi bay cả thế giới vào vực sâu không đáy
Vẻ mặt Khổng Phi bất động, đưa tay rút một sợi lông trắng ra, đưa tay vẽ lên bầu trời
Một mũi tên màu trắng bén nhọn nghịch thiên bay vút lên chín tầng mây, trong phút chốc cắt ngang bàn tay khổng lồ che kín bầu trời kia, theo lực ép xuống của bàn tay, vết cắt nhỏ kia rách ra ngày một lớn, bàn tay đột ngột đứt làm hai nửa, máu tươi màu vàng như mưa trút xuống
“AI” Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp trời đất
Sau khi cắt đứt bàn tay kia, tia mỏng ấy không hề dừng lại mà tiếp tục cắt lấy phần cánh tay nối liền với bàn tay, sau đó lại tiến tới chém làm đôi thân thể hoàng kim như thần như phật của công tước Huy Hoàng
Mà tại nơi xuất hiện vết chém ấy, hai nửa người bỗng nhiên đổ rầm xuống đất
Mặt đất chấn động, máu chảy như sông, bốn phía núi sông đều bị ánh hoàng kim của dòng máu tươi kia thấm nhuộm, chỉ có sợi lông trắng vân sạch sẽ hệt như trước đó như chưa từng dính lấy một chút máu tanh nào
Trong lòng Hàn Sâm và Ngao Dạ đều nhịn không được mà tán thưởng, công tước cường đại như vậy mà nói chém là chém, chỉ sợ Khổng Phi đã đạt tới trình độ vương giả
Vương giả và rất nhiều quý tộc bên trong thần điện Vũ tộc đều khiếp sợ, Tế Ca Vương sa sầm mặt mày nói: “Không ngờ tạp chủng Quỷ Vũ kia đã thăng cấp thành vương.”
“Xin tộc chủ cho phép ta xuất chiến, đi giết chết tên tạp chủng kia.” Một vương giả bước ra khỏi hàng, sát khi gần như ngưng tụ thành thực chất
“Trấn áp kẻ rác rưởi như hắn cần dùng đến cả lôi đình, ta xuất chiến cùng với ngươi.” Thánh Chú Vương cũng đứng ra nhìn về phía Đế Thiên Vương chờ lệnh
Đế Thiên Vương còn chưa kịp trả lời thì đã thấy Khổng Phi ở núi Mạc Tây lại lắc sợi lông trắng trong tay, núi Mạc Tây cao tới nghìn trượng bị một sợi lông chém làm đôi, từ giữa tách ra thành hai nửa
Ở bên dưới nghìn trượng núi cao, chỉ thấy từng phần mộ nhỏ sừng sững
Hơn mấy nghìn phần mộ kia không bia không tên, chỉ sợ không ai biết rõ bên dưới lại chôn cất nhiều sinh linh như thế
Khổng Phi chậm rãi đi tới phía trước những ngôi mộ không bia không †ên kia, trong lúc Hàn Sâm cho rằng hắn muốn tế bái người bên trong mộ thì lại thấy Khổng Phi cầm lấy chiếc áo lông vũ rồi vung lên
Chiếc áo lông vũ này nổ tung trên không, từng sợi từng sợi lông chim tách ra, bay về hướng những ngôi mộ cô đơn kia
Những bộ hài cốt này đã thối rữa từ rất lâu, hoặc thậm chí đã sắp hóa thành cát bụi, phần còn lại chỉ có mấy khúc xương khô bị đứt đoạn
Thế mà giờ đây, trên từng bộ hài cốt ấy, hai sợi lông vũ bỗng khẽ khàng đáp xuống
“Ba ngàn năm tuyệt vọng chờ đợi, ba ngàn năm ai oán cùng không cam lòng, ba ngàn năm khuất nhục cùng ô danh, hôm nay Khổng Phi †a đã đòi lại từng cái một cho các ngươi, mở mắt nhìn đi, từ nay về sau, các ngươi không cần chờ đợi, không cần oán hận, cũng không cần quẩn quanh ở nơi này nữa”
Hết chương 1778

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.