Thân hình của Hàn Sâm nhanh chóng lùi về phía sau, Hắc Nhai rít lên một tiếng, ngọn lửa trên người hắn phun trào giống như một con thú dữ viễn cổ đánh về phía Hàn Sâm, trong miệng còn hét lớn: “Phôi Đao… Phôi Đao của ta…”
Chỉ trong nháy mắt phòng họp đã bị sức mạnh trên người Hắc Nhai làm cho nổ tan tành, lực lượng của cấp Công Tước khủng khiếp không thể nào tưởng tượng nổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất nhiều người cũng đã nghe thấy tiếng động chạy về phía này, Hàn Sâm quát to: “Đừng có tới đây, chạy được bao xa thì chạy đi.”
Hàn Sâm ôm lấy Phôi Đao xoay người bỏ chạy, Giày Tuyệt Nha Thố đã xuất hiện ở dưới chân hắn, lao ra khỏi căn cứ bằng tốc độ bão táp
Hắc Nhai giống như một con dã thú đói khát, liều mạng đuổi theo Hàn Sâm, một cây đại chùy khủng bố được hắn triệu hồi ra, một nhát búa nên xuống, hỏa diễm khủng khiếp hóa thành những con thú lửa xung kích, khiến mặt đất nổ tung thành một cái hố lớn, từng dãy nhà đá cũng đều bị nổ nát bấy
May mà tốc độ của Giày Tuyệt Nha Thố cũng không thua gì Hắc Nhai, Hàn Sâm đã vượt ra khỏi gen nhưng cũng không thoát khỏi Hắc Nhai cấp Công Tước
Hắc Nhai giống như điên như dại, nắm lấy đại chùy không ngừng tấn công Hàn Sâm, hận không thể đánh Hàn Sâm thành thịt vụn rồi sau đó cướp Phôi Đao đi
“Tên khốn Đế Thuân kia
Đúng là hèn hạ, vô sỉ, đê tiện!” Hàn Sâm đã nhìn ra được thần chí của Hắc Nhai đang hỗn loạn, kim sắc hỏa diễm càng bùng cháy mãnh liệt hơn, ra tay hoàn toàn không chút kiêng dè nào cả
May mà hắn có Giày Tuyệt Nha Thố, nếu không thì đã bị Hắc Nhai nện cho thành thịt vụn từ lâu rồi
“Linh, liên lạc với Nữ Hoàng giúp ta.” Hàn Sâm vừa chạy vừa la to về phía căn cứ, sau đó hắn dồn toàn bộ sức lực chạy vào trong núi để tránh cho căn cứ bị Hắc Nhai phá hủy
Hàn Sâm không thoát được Hắc Nhai, đành phải dùng Động Huyền thân pháp né tránh đòn tấn công của Hắc Nhai, hắn vừa tránh vừa dẫn Hắc Nhai về bên phía sơn cốc Hồng Hà
Hàn Sâm chắc chắn bản thân mình không phải là đối thủ của Hắc Nhai, chỉ có thể đợi Isa tới cứu, nhưng mà ai biết được phải mất bao lâu nữa Isa mới tới được chỗ này, hắn đành phải nghĩ cách ổn định Hắc Nhai trước đã, kéo dài một chút thời gian tránh cho không cẩn thận nhận lấy một búa thì đó cũng không phải chuyện đùa đâu
Một đòn của cấp Công Tước tùy tiện đánh lên người hắn là có thể đập cho hắn thịt nát xương tan rồi
Lúc Hàn Sâm dẫn Hắc Nhai chạy về phía sơn cốc Hồng Hà thì Linh đã liên lạc được với Isa, may mà đúng lúc Isa có thời gian nên nhận được truyền tin của Linh
“Cái gì
Sao lại xảy ra chuyện này
Hắc Nhai mà cũng dám làm thế sao?” Sau khi Isa nghe Linh kể lại mọi chuyện xong, nàng nhíu chặt mày, dường như không tin nổi Hắc Nhai sẽ làm ra chuyện như vậy
Nhưng thuộc hạ của Hàn Sâm cũng không thể lừa gạt nàng được, Isa trầm ngâm trong chốc lát, sau đó đứng thẳng dậy phá không mà đi, rất nhanh đã đặt chân đến tinh cầu Nhật Thực, hạ xuống phía trước căn cứ
“Hàn Sâm và Hắc Nhai đang ở đâu?” Isa nhíu mày hỏi
“Chủ nhân bị Hắc Nhai đuổi giết đã chạy trốn về phía bên kia.” Linh chỉ về phía sơn cốc Hồng Hà trả lời
Isa không dám trì hoãn nữa, thân hình của nàng lóe lên rồi biến mất không còn một chút dấu vết
lsa cũng hơi nóng ruột, nếu như lời Linh nói là sự thật, một Công Tước đuổi giết Hàn Sâm thì Hàn Sâm có thể kiên trì không bị giết chết trong bao lâu thật sự rất khó nói, có lẽ bây giờ đã bị Hắc Nhai đập thành thịt vụn rồi cũng nên
Ý niệm của Isa quét qua khắp núi non rồi, nhất thời cảm thấy thật kinh ngạc
Chỉ thấy Hàn Sâm ở bên ngoài một sơn cốc, đang ngồi nghỉ ngơi trên một tảng đá lớn ngâm nga một khúc ca
“Hắc Nhai đâu rồi?” Isa hạ xuống trước mặt Hàn Sâm, có chút nghi ngờ hỏi
“Ở bên trong sơn cốc kia.” Hàn Sâm chỉ vào bên trong sơn cốc Hồng Hà nói
Hắn đưa Hắc Nhai tiến vào bên trong sơn cốc Hồng Hà, Hắc Nhai bị mất phương hướng trong đó, hắn đã nhân cơ hội lần mò đi ra ngoài đợi Isa nhưng Hắc Nhai vẫn còn ở bên trong chưa ra được
Isa ngờ vực nhìn về phía sơn cốc Hồng Hà, sắc mặt của nàng hơi thay đổi: “Xích Hà Địa Tuyền!”
“Xích Hà Địa Tuyền, Nữ Hoàng đại nhân biết đây là cái gì sao?” Hàn Sâm nhìn về phía Isa hỏi
lsa cẩn thận quan sát rặng mây đỏ ở bên trong sơn cốc Hồng Hà, một lúc lâu sau nàng mới lên tiếng: “Quả nhiên là Xích Hà Địa Tuyền, đây không biết là phúc hay là họa với ngươi nữa.”
“Rốt cuộc Xích Hà Địa Tuyền là thứ gì vậy?” Hàn Sâm thoáng rùng mình, không nhịn được lại hỏi thêm lần nữa
Bọn họ tìm kiếm ở trong sơn cốc rất lâu mà cũng không tìm được bất cứ thứ gì, cũng không tìm được ngọn nguồn của rặng mây đỏ, mặc dù biết bên trong có đồ tốt nhưng không tìm được thì cũng chẳng có tác dụng gì
Bây giờ vừa mới nghe Isa nói như thế, thứ bên trong chưa chắc đã là bảo vật, còn có thể là một tai họa
Isa đang muốn nói gì đó nhưng lại thấy Hắc Nhai vung đại chùy lao vọt ra từ trong sơn cốc Hồng Hà, sau khi hắn nhìn thấy Hàn Sâm thì lập tức thét lên một tiếng vọt về phía Hàn Sâm, một nhát búa như sấm sét nên xuống
Isa khẽ nhíu mày, nàng cũng đã nhìn ra được Hắc Nhai có cái gì đó sai sai, nếu không thì không thể nào láo xược ở trước mắt nàng như vậy được
Ngọc thủ vung lên một cái, lập tức có một làn khói tím chém ra, cứ thế chém đại chùy trong tay Hắc Nhai thành bụi phấn
Hắc Nhai mở miệng phun ra một búng máu tươi, đại chùy của hắn là võ trang gen, bị Isa trực tiếp nghiền nát, thân thể cũng đã bị thương rất nặng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà Hắc Nhai vẫn cố gắng vùng vẫy muốn xông về phía Hàn Sâm, quả thực giống như bị ma nhập vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Isa lại xuất ra một chưởng, một làn khói tím rơi lên trên người Hắc Nhai, nhưng mà lần này cũng không trực tiếp giết Hắc Nhai mà chỉ đánh cho hắn hôn mê bất tỉnh
“Chuyện về Xích Hà Địa Tuyền không thể để cho người ngoài biết
được
Chờ sau khi quay về ta sẽ lại tới tìm ngươi nói kỹ càng hơn” Isa thận trọng dặn dò Hàn Sâm, nàng túm lấy Hắc Nhai đang hôn mê cứ thế phá không mà đi, trong nháy mắt đã biến mất không còn dấu vết
Hàn Sâm không thể làm gì khác đành phải về căn cứ chờ đợi trước đã, trải qua chuyện của Hắc Nhai, Hàn Sâm nhận ra mình cần phải cẩn thận hơn, cái tên Đế Thuân kia có thể lợi dụng Hắc Nhai tới hại hắn thì cũng có thể lợi dụng những người khác giống như vậy, chuyện này phải đề phòng mới được
“Dính dáng tới Thần đúng là chẳng có thứ gì tốt đẹp cả, những tên kia có thần thông to lớn nhưng hình như bọn họ không thể trực tiếp ra tay giết người, sao lại vậy nhỉ
Nếu như có thể hiểu được lý do ở trong đó thì nói không chừng sẽ có cơ hội giết chết Đế Thuân.”” Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ
Đến buổi tối, Hàn Sâm đang chuẩn bị quay về phòng nghỉ ngơi, vừa mới quay người lại thì lại nhìn thấy Isa không biết đã đứng ở sau lưng của hắn từ lúc nào, làm cho hắn sợ hết cả hồn
“Nữ Hoàng đại nhân, ngươi đến từ bao giờ vậy?” Hàn Sâm chớp mắt hỏi
Isa cười như không cười nhìn Hàn Sâm: “Bản Nữ Hoàng chỉ muốn nhìn ngươi thật kỹ, nếu không thì không nhận ra ngươi mất.”
“Nữ Hoàng đại nhân đang nói gì vậy, làm sao ngươi có thể không nhận ra đệ tử của mình được chứ?” Hàn Sâm cười nói
“Dưới sự đuổi giết của Công Tước Hắc Nhai, ngươi lại có thể trốn được xa như vậy mà chẳng mất một sợi tóc nào, chỉ sợ là một Hầu Tước cũng không làm được đến trình độ này.” Isa nheo mắt lại nhìn Hàn Sâm nói
“Nữ Hoàng đại nhân biết rõ mà, ta có một đôi giày có thể tăng tốc độ, những thứ khác thì chẳng ra sao chứ về phương diện tốc độ cũng không hề thua kém Công Tước.” Hàn Sâm nói xong thì thân hình cũng khẽ lay động, hắn sử dụng tốc độ của Giày Tuyệt Nha Thố lướt vụt qua ba mét
“Đúng là một bảo vật tốt, lại có thể làm cho một Nam Tước có tốc độ của Công Tước, dị bảo như vậy cũng thật hiếm thấy, đối với ngươi còn có tác dụng hơn cả thần khí.” Isa nhìn Giày Tuyệt Nha Thố trên chân Hàn Sâm nói
Trong lòng Hàn Sâm hơi thấp thỏm, hắn sợ Isa muốn xem Giày Tuyệt Nha Thố, cái này chính là thú hồn đó, làm sao hắn cho Isa xem được chứ, không phải là sinh vật ở Tí Hộ Sở thì không thể sử dụng được thú hồn
May mà Isa cũng không có ý định xem Giày Tuyệt Nha Thố, trong lòng nàng đang có một số suy nghĩ khác, chỉ nhìn thoáng qua rồi đổi chủ đề hỏi: “Ngươi có biết Xích Hà Địa Tuyền là cái gì không?”
Hết chương 1896