Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1914: Động Huyền Kinh thăng cấp




Con rết mở to miệng đang chuẩn bị muốn nuốt chửng con tiểu Xích Hà Điêu, nhưng lại đột nhiên dừng một chút, mắt trên người đều nhìn về phía bên ngoài
Lộp cộp
Lộp cộp
Lộp cộp
Chỉ thấy thân thể Hàn Sâm giống như người máy đang từng bước từng bước chậm rãi đi về phía bên này
Con rết phát ra một tiếng kêu kì lạ, thân thể chợt cong lại, hình thành một nửa vòng cung, từng con mắt trên lưng bắn ra ánh sáng màu lục, chồng chất bao trùm về phía cơ thể Hàn Sâm
Ánh sáng màu lục đan xen rơi lên trên người Hàn Sâm, giống như đèn pha chiếu vào hắn
Thân hình Hàn Sâm dừng một chút, nhưng lần này không hề bị cố định, chỉ là dừng lại không đến một giây lại tiếp tục chậm rãi bước ra một bước
Con rết dị chủng lại liên tục kêu lên kì quái, ánh sáng màu lục trong mắt không kiêng dè bạo phát, từng đạo ánh sáng màu lục rơi lên trên người Hàn Sâm, muốn cố định hắn lại lần nữa
Trong ánh sáng màu lục, Hàn Sâm từng bước đi về phiá con rết dị chủng, không những không bị cố định, ngược lại càng đi càng nhanh, động tác cũng càng ngày càng mượt mà
Nếu như nhìn kĩ sẽ phát hiện ánh sáng lục chiếu rọi lên trên người Hàn Sâm hiện tại không trực tiếp chiếu lên trên người hắn, dường như có một màn chắn vô hình ngăn cản ánh sáng lục ở nơi cách cơ thể hắn ngoài ba mươi phân
Hơn nữa khoảng cách này vẫn còn đang mở rộng, giống như lồng ánh sáng trong suốt ngăn chở cả ánh sáng lục lẫn rặng mây đỏ ở bên ngoài
Con rết rít lên bắn ra ánh sáng lục, chùm sáng đụng vào trên lá chắn vô hình, lặng lẽ biến mất, bất luận bao nhiêu đạo ánh sáng lục bắn lên phía trên đều không có tác dụng
Ánh mắt Hàn Sâm bình tĩnh nhìn con rết, vẫn như cũ đi từng bước đến, lá chắn vô hình bên ngoài thân càng ngày càng lớn, cuối cùng bao trùm hết cả cơ thể của con rết dị chủng ở bên trong
Dường như con rết dị chủng đã cảm nhận được nguy hiểm, càng thêm điên cuồng vặn vẹo thân thể, ánh sáng lục của con mắt giống như bảo thạch trên lưng không ngừng chớp động
Trong màn chắn vô hình kia, lực lượng của nó vẫn có thể bạo phát ra như cũ, chỉ là từng luồng sáng lục dường như bị khúc xạ, chớp động dọc theo đường vòng cung trong lá chắn, không có một tia sáng nào có thể rơi lên trên người Hàn Sâm
Bàn tay Hàn Sâm khế động, Quỷ Nha đao chợt loé qua, lập tức bổ thân thể của con rét dị chủng thành hai nửa
“Giết chết Tà Mục Long dị chủng cấp Tử Tước, phát hiện gen dị chủng”
Hàn Sâm cảm thấy có hơi đáng tiếc, sức mạnh kì dị bậc này lại không thể thu được thú hồn của nó, có điều Động Huyền Kinh đã thăng cấp Tử Tước, vui sướng đã hòa tan tất thảy
“Chít chít!” Bảy con tiểu Xích Hà Điêu phát ra tiếng kêu, chỉ thấy bảo khí trên người bọn nó chớp lóe, cái đuôi đứt ra khỏi rễ cây thực vật, rơi xuống từ phía trên thực vật
Sau khi bảy con tiểu Xích Hà Điêu rơi xuống hết, thực vật kia lập tức khô héo nhanh chóng, trong nháy mắt đã trở thành một đống tro tàn
Dường như bảy con tiểu Xích Hà Điêu rất nhút nhát, sau khi rơi xuống đất đã muốn chạy trốn khắp nơi
‘Tâm niệm Hàn Sâm chợt động, Động Huyền Khí Tràng vô hình bao phủ lấy, nhất thời bao trùm bảy con tiểu Xích Hà Điêu ở bên trong, sau đó bảy con tiểu Xích Hà Điêu đó giống như ruồi mất đầu, tán loạn trong Động Huyền Khí Tràng, nhưng đều không thể trốn thoát được
“Kì lạ, sao mấy con này cấp bậc lại thấp như vậy, vậy mà chỉ là dị chủng cấp Nam Tước?” Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy có hơi cổ quái, chúng có thể sinh ra ở nơi như thế này, lại hút nhiều hồng hà vân vụ như vậy, sao có thể chỉ là dị chủng cấp Nam Tước chứ
Duỗi tay một cái, bảy con tiểu Xích Hà Điêu lập tức bay đến, trôi nổi ở trước mặt hắn, vùng vây làm sao cũng không trốn thoát được
Hàn Sâm duỗi tay bắt lấy một con quan sát kĩ, toàn thân da lông màu xích kim, thân thể béo mập to như nắm tay, mắt vô cùng lớn, chiếm một phần ba khuôn mặt, hai má phồng giống như hai quá bóng, đuôi cũng gần giống như đuôi con sóc, vừa lớn vừa bông xù
“Đúng là cấp Nam Tước, kì lạ thật” Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí Tràng bao phủ bảy con tiểu Xích Hà Điêu, đi đến trước thi thể của con rết dị chủng, phân giải thi thể nó ra, móc hết những con mắt giống như ngọc lục bảo ra
Dị chủng kinh tởm giống như vậy nhưng mắt gen dị hoá lại cực kì đẹp đẽ, chỉ to bằng trứng bồ câu, tản ra ánh sáng màu xanh biếc, giống như bảo châu phỉ thuý
Móc hết tất cả mắt ra xong, sau đó chuẩn bị rời khỏi nơi này lại nhìn thấy bảy con Xích Hà Điêu kia đang ngồi xổm trên người con rết dị chủng ăn tươi nuốt sống
Thân thể của bọn nó quả thật quá nhỏ, mới ăn không bao nhiêu đã căng tròn cái bụng nhỏ bé, móng vuốt đều đã sắp không chạm vào được mặt đất nữa rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
‘Tâm niệm Hàn Sâm vừa động, bảy con Xích Hà Điêu đều bay đến, rơi vào trong bao của Hàn Sâm
Đi ra sơn động, Hàn Sâm phóng thích ra Đồng Huyền Khí Tràng, trong phạm vi mười mét những quầng mây đỏ kia cũng không ngăn cản được bảy giác quan của Hàn Sâm, tất cả đều nhìn thấy rõ ràng
Có Động Huyền Khí Tràng, Hàn Sâm ở trong sơn cốc Hồng Hà đã có năng lực tìm kiếm, nhưng mà tìm kiếm toàn bộ sơn cốc một lượt, vẫn không phát hiện vị trí của nguồn suối như cũ
“Xem ra chỉ có đợi khi Xích Hà Địa Tuyền dâng trào mới tìm thấy chỗ nguồn suối.” Hàn Sâm suy tư chốc lát, đi về phía cửa sơn cốc, định xem thử trong những dị chủng kia liệu còn có con nào khá mạnh không
Nhưng mà mới vừa đi đến cửa của sơn cốc Hồng Hà đã nhìn thấy Tà Tình Đế bị vây ở trong đám dị chủng, đang điên cuồng chiến đấu với dị chủng
“Tình ca, sao ngươi lại đến đây?” Hàn Sâm đi ra sơn cốc, có hơi kinh ngạc hỏi
“Tộc Rebet đã phái rất nhiều Tử Tước đến đây, nói là trong tộc quyết định, Xích Hà Địa Tuyền phải do tất cả mọi người cùng nhau chia sẻ, Cố Khuynh Thành đã nhìn văn kiện bọn họ mang đến rồi, đúng thật là không sai, Vương Vũ Hàng đang mang theo bọn họ lượn vòng ở trong núi đấy, ta đến thông báo cho ngươi một tiếng trước.” Tà Tình Đế vừa chiến đấu với những dị chủng kia vừa nói
“Sao bọn họ biết nơi này có Xích Hà Địa Tuyên?” Hàn Sâm khẽ nhíu mày
Biết được có Xích Hà Địa Tuyền chỉ có mấy người Tà Tình Đế và Isa, đám Tà Tình Đế đương nhiên đều tin tưởng được, nếu như nhân vật giống như Isa đã từng nói để hắn hấp thu Xích Hà Địa Tuyền thì có lẽ cũng không thể nói mà không giữ lời lắm
“Đừng đánh nữa, chúng ta đi xem thử xem thế nào.” Hàn Sâm cùng với Tà Tình Đế xông ra đám dị chủng, những dị chủng ham muốn Xích Hà Địa Tuyền kia không chịu rời khỏi sơn cốc quá xa, cũng không đuổi theo bọn họ
Tà Tình Đế đưa một phần văn kiện qua, Hàn Sâm nhận lấy nhìn một chút, gật đầu nói: “Đúng thật là văn kiện mà viện trưởng lão phát xuống, có lẽ sẽ không có sai được đâu.”
Hàn Sâm không xem cũng biết, có lẽ là thật sự, bằng không không có lời hứa của Isa, những Tử Tước như bọn họ sao có thể sẽ có gan đến nơi này
“Hiện tại bọn họ đang ở đâu?” Hàn Sâm hỏi
“Bọn họ vừa đến đã ồn ào muốn để bọn ta dẫn bọn họ đi đến vị trí của Xích Hà Địa Tuyền, bởi vì số người quá nhiều, Cố Khuynh Thành sợ bọn họ quấy rối trong căn cứ, đả thương những đứa nhỏ và phụ nữ kia, cho nên đã để Vương Vũ Hằng mang theo bọn họ đi vào núi lượn vòng rồi.” Tà Tình Đế lại nói tiếp: “Có cần kêu Vương Vũ Hàng giải quyết bọn họ không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dẫn bọn họ đi đến nơi có một vài dị chủng cao cấp, đảm bảo bọn họ đều có đi không có về.”
“Mệnh lệnh viện trưởng lão truyền xuống lại có bảy vị Vương Giả bao gồm Isa trong đó kí tên, không dẫn bọn họ đi đến Xích Hà Địa Tuyền thì sau này sẽ rất phiên phức, hơn nữa ta cũng không dễ ăn nói với Isa bên kia.” Hàn Sâm nhìn kĩ văn kiện một chút, cười nói: “Bọn họ muốn đến thì cứ để bọn họ đến là được.”
Hết chương 1914

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.