Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1936: Phật Bích




Hàn Sâm đang đi lại không mục đích trên đường thì tâm thần chợt động, ánh mắt nhìn về phía trước
Chỉ nhìn thấy một phật nữ xinh đẹp như tranh đứng trong đám người trên phố dài đang cười gật đầu với Hàn Sâm
“Phật nữ Bất Ngữ?” Hàn Sâm có chút kinh ngạc
“Nếu như Hàn cư sĩ có nhu cầu, Bất Ngữ có thể đưa ngươi đi tham qua danh lam thắng cảnh của Phật quốc.” Phật nữ Bất Ngữ đi tới trước mặt Hàn Sâm, có chút bày lý nói
“Vậy thì làm phiền rồi.” Hàn Sâm cũng không khách khí
Muốn tránh được tai mắt của Phật tộc ở Phật quốc gần như là chuyện không thể
Đằng nào Hàn Sâm cũng không có việc gì làm, không nói đến phật nữ còn sẵn lòng làm hướng dẫn viên du lịch, Hàn Sâm cũng không tiện từ chối
Dù sao thì phật nữ Bất Ngữ cũng là một đại mỹ nhân, nhìn vẫn rất đẹp mắt
“Thế thì mời Hàn cư sĩ đi theo Bất Ngữ đến đây, hy vọng Bất Ngữ sẽ không làm ngươi thất vọng.” Phật nữ Bất Ngữ mỉm cười dẫn Hàn Sâm đi dọc theo con phố dài
Hàn Sâm cảm thấy có chút kỳ quái, sinh vật các tộc trong thành phố này nhiều như vậy mà lại không có một người nào nhận ra phật nữ Bất Ngữ, cũng không có ánh mắt khác thường nào nhìn về phía này làm cho hắn có chút nghỉ hoặc
Giống như nhìn ra được nghỉ vấn trong lòng Hàn Sâm, phật nữ Bất Ngữ vừa đi vừa mỉm cười, nói: “Phật tộc không ham hư vinh, Bất Ngữ cũng rất ít khi dùng mặt thật của mình đi lại bên ngoài.”
“Thì ra là thế.” Hàn Sâm khẽ gật đầu, cũng không khách khí, ngược lại còn hỏi: “Không biết gần đây có nơi nào thú vị, không bằng phật nữ giới thiệu cho ta một vài nơi đi.”
“Hàn cư sĩ gọi ta là Bất Ngữ là được rồi.” Phật nữ Bất Ngữ dừng một chút, lại nói tiếp: “Danh lam thắng cảnh bình thường sợ rằng không không lọt được vào nhãn pháo của Hàn cư sĩ cách đây hơn bốn trăm dặm có một nơi là Hoan Hỉ Phật Bích, là bực ảnh lưu niệm một vị Phật Vương Bán Thần Hóa của Phật tộc ta
Có lẽ thứ đó đáng giá để Hàn cư sĩ nhìn qua.”
“Vậy ngươi cũng gọi ta Hàn Sâm đi, cữ sĩ cư sĩ nghe có chút không được tự nhiên.” Hàn Sâm cũng cười nói
Phật nữ Bất Ngữ gật đầu đồng ý, vừa đi vừa giới thiệu về nguồn gốc của Hoan Hỉ Phật Bích
Ngoài những tiếng nói như châu ngọc còn có khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, tính ra thì trên đường đi cũng khôn bị nhàm chán
Cái gọi là Hoan Hỉ Phật Bích thật ra không phải là do Hoan Hỉ Phật Vương lưu lại mà là có một vị Phật đồ vẽ một bức họa vì Hoan Hỉ Phật Vương sau đó được khắc lên thạch bích
Sau này được hậu bối gọi là Hoan Hỉ Phật Bích
Hoan Hỉ Phật Vương thì tất nhiên không cần phải nói, là một vị Bán Thần Hóa vô cùng có danh tiếng trong Phật tộc nhưng cũng đã mất từ rất nhiều năm trước, chỉ có danh tiếng của Hoan Hỉ Phật Vương vẫn còn được lưu truyền trong Phật tộc, đến này vẫn được người biết đến
Vị Phật đồ vẽ bức họa cho Hoan Hỉ Phật Vương cũng không phải người bình thường mà là một nhân vật truyền kỳ
Nếu như nói trong tộc nào có nhiều ngoại tộc nhất thì không thể nghỉ ngờ chính là Phật tộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên cả Phật quốc, dân số Phật tộc chỉ chiếm không đến 1%, còn lại đều là ngoại tộc
Những hạng người thiên tài tung hoành ngang dọc trong đó không thiếu
Ngoại tộc nổi dánh trong Phật tộc rất nhiều, trong đó không thiếu vương giả
Vị vẽ bức họa Hoan Hỉ Phật Vương là một Công Tước ngoại tộc tên Tân La
Hắn vô cùng ngưỡng mộ Hoan Hỉ Phật Vương nên dù thế nào đi nữa thì hắn cũng hy vọng có thể được vẽ một Phật tượng cho Phật Vương
Trong đó còn có nhiều câu chuyện phức tạp hơn, Tân La Công Tước hặp Hoan Hỉ Phật Vương mười lần đều không được như nguyện
Đến tận lần thứ mười một, Hoan Hỉ Phật Vương mới cho phép hắn vẽ lại một bức họa lưu niệm, cũng vì thế mới để lại Hoan Hỉ Phật Bích được tán dương muôn đời
Sau khi vị Tân La Công Tước hoàn thành Hoan Hỉ Phật Bích lập tức bế quan tu luyện
Thời điểm xuất quan là ba năm sau và khi đó hắn đã là cấp Vương, về sau lại càng giống Hoan Hỉ Phật Vương, thành tựu là Bán Thần Hóa
Chuyện này là một đoạn giai thoại nổi danh ở Phật tộc, Tân La Vương cũng là một vị vương giả rất nổi tiếng trong Phật tộc
Nhưng cũng giống như Hoan Hỉ Phật Vương, đã sỡm bị chôn vùi trong dòng thời gian lịch sử đầy bụi bặm, những điều thế nhân biết chỉ còn lại một ít về Hoan Hỉ Phật Bích cùng với truyền thuyết về La Vương
Hàn Sâm nghe đến say sưa, đến khi nghe hết câu chuyện thì hai người cũng đã đến Hoan Hỉ Phật Bích ở Dục Thiên Nhai
Vốn Hàn Sâm cho rằng di tích thần thánh thế này sẽ được Phật tộc bảo vệ hết sức nghiêm ngặt mà lại không nghĩ tới xung quanh đến cả một hàng rào cũng không có
Bọn họ có thể trực tiếp đi tới trước Hoan Hỉ Phật Bích
Hoàn Hỉ Phật Bích được khắc trực tiếp lên một mặt sườn đồi trên vách núi đá cao hơn mười trượng, trong khí thế hào hung mang theo một chút cảm giác khác thường
Hàn Sâm đứng trên thềm đá phái xa quan sát Hoan Hỉ Phật Bích, không khỏi có chút nghi ngờ, hỏi: “Không phải nói là tượng của Hoan Hỉ Phật Vương sao
Tại sao trên Phật Bích lại có hai vị Phật Đà
Vị nào mới lầ Hoan Hỉ Phật Vương?”
Trên vách núi đá có một tôn Phật Đà ngồi khoanh chân trên đài sen, khuôn mắt mỉm cười hiền từ
Tuy nhên vẫn còn tượng của một vị phật nữ vòng hai chân bên hông Phật Đà còn hai tay thì ôm lấy cổ Phật Đà, môi chạm vào môi Phật Đà
Phật nữ Bất Ngữ mỉm cười nói: “Không phải trong Thụy Bối Đặc tộc có †hần Tình Yêu sao
Hoan Hỉ Phật Vương là thần Tình Yêu của Phật tộc †a, Hoan Hỉ Phật Vương còn gọi là Minh Vương, phật nữ kia là Minh Phi
Hai vị đều là Bán Thần Hóa, nên đều có thể gọi là Hoan Hỉ Phật Vương
“Thì ra là thế.” Ngoài miệng Hàn Sâm nói như vậy nhưng trong lòng thầm nghĩ: “Đây không phải là song tu sao, ta còn tưởng Hoan Hỉ Phật Vương thế nào, thì ra là một lão sắc quỷ.”
“Sắc tức thị không, không tức thị sắc, sắc bất dị không, không bất dị sắc
Nơi sắc đến, cũng là nơi Phật hóa.” Vẻ mặt phật nữ Bất Ngữ ngiêm túc, nghiêm mặt nói với Hàn Sâm
“Ta không hiểu những thứ này, xem ra ta vô duyên với Phật pháp rồi
Hàn Sâm vừa cười vừa nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phật nữ Bất Ngữ cũng mỉm cười: “Hữu duyên hay vô duyên, ta không thể giải được, nhưng ngươi có thể nhìn Phật Bích này nhiều một chút, biết đâu sẽ ngộ ra điều gì đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tương truyền rằng năm đó khi Tân La Vương vẽ Hoan Hỉ Phật Bích đã lĩnh ngộ được Hoan Hỉ Đại Đạo và hòa Hoan Hỉ đạo vào bức tranh
Nếu có duyên có lẽ sẽ nhanh chóng lĩnh ngộ được đạo lý.”
Hàn Sâm cẩn thận quan sát Hoan Hỉ Phật Bích nhưng nhìn thế nào cũng không nhìn ra được đại đạo, không khỏi cười khổ nói: “Xem ra ta thật sự không có duyên với Phật, nhìn thế nào cũng không lĩnh ngộ được đạo lý trong đó.”
“Bất Ngữ ngược lại có một phương pháp có thể giúp ngươi thấy được đạo lý trong đó, chỉ cần Bất Ngữ ra tay giúp đỡ là được
Không biết ngươi có nguyện ý không?” Phật nữ Bất Ngữ nhìn Hàn Sâm bằng đôi mắt xinh đẹp, nói
“Ngươi chịu hỗ trợ ta, đương nhiên là cầu còn không được.” Hàn Sâm cười nói
“Được, vậy người nhìn vào mắt của ta, nhìn xem trong mắt ta có gì?” Phật nữ Bất Nữ cười tủm tỉm đối mặt với Hàn Sâm, đồi mắt như làn nước mùa thu dâng lên chút gợn sóng
Hàn Sâm nhìn vào đôi mắt của phật nữ Bất Ngữ chỉ cảm thấy ánh mắt kia thật sự xinh đẹp, trong ánh sáng lộ ra một vẻ phông tình khỏ tả, đôi mắt trong veo như nước làm người ta không nhịn được mà hãm sâu vào đó
Hàn Sâm cảm giác ánh mắt của mình giống như sắp bị hút vào đôi mắt của phật nữ Bất Ngữ
Trong đôi mắt sáng như gương kia, Hàn Sâm dường như thấy ảnh ngược của mình
Chỉ là hình ảnh này có chúy kỳ quái, vậy mà lại không có mảnh vải nào
Hắn trong đôi mắt như làn thu thủy của phật nữ cứ không mảnh vải che thân như vậy
Bùm
Hàn Sâm lập tức cảm giác trong đầu mình nổ bùm một tiếng, vô số suy nghĩ đen tối lan ra, trong đó có rất nhiều hình ảnh khiến người ta phải mặt đỏ tim đập
Đôi mắt như làn nước mùa thu của phật nữ Bất Ngữ nhìn Hàn Sâm,
khoe miếng nhếch lên một nụ cười kỳ dị
Hết chương 1936

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.