“Kì lạ, tất cả Tiên Hồ đều có phản ứng nhưng chẳng hề đưa tặng một chút tiên khí nào, quái lạ thật đấy.” Giữa một toà lầu son gác tía, một người đàn ông Thiên tộc cau mày nhìn Hàn Sâm đi xuống khỏi Thiên Lộ, lộ ra vẻ trâm tư
Ở khắp nơi trong Trấn Thiên Cung đều có người lộ ra biểu cảm như vậy
Bọn họ chưa từng nhìn thấy Tiên Hồ có phản ứng như vậy bao giờ, chẳng ai biết nó có ý nghĩa thế nào
Nếu tư chất của Hàn Sâm tốt thì tại sao Tiên Hồ lại chẳng tặng cho hắn chút tiên khí nào; nếu không tốt, những nơi Hàn Sâm từng đi qua, mỗi một Tiên Hồ đều có phản ứng nhưng lại không xảy ra chuyện gì hết, thực sự khiến người ta không thể hiểu nổi
Trong lòng Hàn Sâm có chút phiền muộn, vốn tưởng rằng có thể mượn cơ hội này dẹp đường hồi phủ, ai dè Thiên Lộ có tiếng không có miếng, chẳng khác gì đi cầu lớn qua Trường Giang, cũng chỉ dài hơn một tí lại
còn lên dốc thôi
Vừa mới đi lên đảo chính của Trấn Thiên Cung, đã thấy Thiên Vũ Hạc cưỡi con chim lớn đáp xuống bên cạnh, Hàn Sâm bèn hỏi: “Hồ Lô Đằng kia chỉ biết lung lay một chút để doạ người thôi sao
Vậy thì phải nhát gan thế nào mới có thể doạ người rơi từ bên trên xuống?”
Vẻ mặt của Thiên Vũ Hạc rất kì quặc, đáp: “Hàn huynh thiên phú dị bẩm, đương là không sợ hãi
Khụ khụ, thời gian không sớm nữa, cung chủ đại nhân vẫn còn đang đợi ngươi, chúng ta mau đi thôi.”
Hàn Sâm cùng Thiên Vũ Hạc giãm lên bậc đá đi về phía trước, chỉ thấy trong mây mù bao phủ, khắp nơi đều là lầu son gác tía huyền bí cổ kính giống như đi vào trong tiên cảnh
Bậc thềm được ngọc thạch lát thành dẫn thẳng đến nơi cao, thấp thoáng có thể nhìn thấy nơi tận cùng thềm ngọc có một toà cung điện hùng vĩ, tấm biển trên cửa có khắc ba chữ lớn cứng cáp theo phong cách cổ xưa - “Trấn Thiên Cung”
Sau khi Hàn Sâm giãm lên thêm ngọc, đi lên từng bước một, mỗi bậc thang bước lên đều cảm giác như áp lực trên người nặng thêm một phần, không phải thêm ngọc này có gì huyền diệu mà là bản thân Trấn Thiên Cung phát ra uy áp khó mà diến tả
Người ở bên dưới có cảm giác kì lạ như bị trấn áp bởi sông núi
Hơn nữa đó không chỉ là cảm giác, trên người cũng cảm nhận được một luồng áp lực tồn tại, khoảng cách đến Trấn Thiên Cung càng gần, luồng áp lực kia cũng càng mạnh
Thiên Vũ Hạc đi bên cạnh Hàn Sâm, liên tục quan sát Hàn Sâm
‘Thềm ngọc dẫn tới Trấn Thiên Cung này được gọi là “Con đường Thông Thiên”, những Thiên tộc vốn sống trong Trấn Thiên Cung như họ không có cảm giác quá nhiều
Nhưng mà ngoại tộc đến đây, lần đầu tiên đi trên thềm ngọc, tất nhiên sẽ cảm nhận được áp lực đến từ Trấn Thiên Cung, nói một cách chính xác, áp lực này là đến từ ba chữ “Trấn Thiên Cung” trên tấm biển
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba chữ đó là do cung chủ đầu tiên của Trấn Thiên Cung khắc lên, bên trong ẩn chứa bí mật bất truyền của Trấn Thiên Cung - lực lượng “Thiên Ngoại Thiên”, trấn áp vạn vật chúng sinh, sinh vật ý chí kém cỏi
còn chưa lên được đến Trấn Thiên Cung đã bị ép không thể động đậy
Cho dù là người có ý chí vững vàng đi nữa, đi trên Con đường Thông Thiên này cũng giống như đi trên núi đao biển lửa, có thể đi vào Trấn Thiên Cung mà không mệt chết đã coi như rất lợi hại rồi
Thiên Vũ Hạc vẫn luôn quan sát Hàn Sâm, chủ yếu là đợi lúc hắn mệt lả đi sẽ ra tay giúp đỡ, đưa hắn vào trong Trấn Thiên Cung
Đây cũng là công việc chủ yếu hắn đi đón tiếp Hàn Sâm
Hàn Sâm là người mà cung chủ Trấn Thiên Cung lựa chọn, lại đã từng đi qua Thiên Lộ, đương nhiên không thể để hắn bị ép xuống Con đường Thông Thiên, đến lúc đó phải bò lên thì thật quá khó coi
Đi không bao lâu, Thiên Vũ Hạc đã thấy Hàn Sâm khẽ nhíu mày nhưng cũng không cảm thấy kì lạ, càng chú ý Hàn Sâm hơn, đợi hắn không chống đỡ nổi nữa thì ra tay tương trợ
Thủy Tổ đời thứ nhất của Trấn Thiên Cung mạnh mẽ đến nhường nào, dù chỉ khắc xuống ba chữ, cảnh ý ở bên trong đó cũng không phải sinh vật bình thường có thể chống đỡ nổi
Bình thường là cường giả cấp Công Tước trở lên mới có thể chịu được áp lực đi vào bên trong Trấn Thiên Cung, một Tử Tước như Hàn Sâm không đi vào được cũng không phải chuyện gì mất mặt
Nhưng chỉ có sinh vật đi trên thềm ngọc lần đầu mới cảm giác được áp lực đó, sau này đi lại sẽ không có cảm giác đó nữa, đây cũng là chỗ thần kì của Con đường Thông Thiên
Hàn Sâm chỉ khẽ nhíu mày, rồi tiếp tục bước lên thềm ngọc đi lên trên, tốc độ vẫn cứ không nhanh không chậm, cũng không hề tỏ vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt lại nhìn về phía ba chữ “Trấn Thiên Cung” trên tấm biển
Hàn Sâm có thể nhìn ra dược ý cảnh trong ba chữ đó, chỉ dựa vào ba chữ mà có thể toả ra uy áp thế này khiến Hàn Sâm thật sự kinh nể người đã khắc ra
Hàn Sâm không hề dùng ý chí của chính mình để đối kháng, hắn đến Trấn Thiên Cung mượn chỗ tu hành, không phải đến để gây chuyện,
hơn nữa cung chủ của Trấn Thiên Cung cũng tính là một nửa sư phụ của lsa, Hàn Sâm cũng không thể thất lễ, cho nên không hề lựa chọn đối kháng, chỉ lặng lẽ cảm nhận ý cảnh trên ba chữ Trấn Thiên Cung
này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ý cảnh của Trấn Thiên Cung huyền diệu vô cùng, khiến Hàn Sâm có cảm giác nhự bị thiên địa trấn áp, bước chân dần dần trở nên nặng nề, trán cũng toát mồ hôi
Hàn Sâm hoàn toàn không hề có ý đối kháng ý cảnh trong ba chữ Trấn Thiên Cung, chỉ âm thầm chịu đựng, áp lực gánh trên lưng khó có thể tưởng tượng
Nếu không phải ý chí của Hàn Sâm vững vàng không gì sánh được, e rằng sớm đã bị ép đến quỳ xuống trên thềm ngọc không thể động đậy được
Thiên Vũ Hạc ở bên cạnh nhìn mồ hôi trên người Hàn Sâm không ngừng tuôn ra, giống như vừa mới vớt ra từ trong nước, không khỏi âm †hầm nhíu mày
Vạn bậc thềm ngọc này mới đi không đến trăm bậc mà Hàn Sâm đã thành bộ dạng này rồi, cũng thật khoa trương quá
Dù sao cũng là một Tử Tước, bình thường mà nói thế nào cũng phải lên hơn một nghìn bậc mới không chống cự được
Nhưng dáng vẻ này của Hàn Sâm, đừng nói là nghìn bậc, có vẻ đến hai trăm bậc cũng chưa chắc đã đi được lên
“Trấn Thiên Cung cũng có bản lĩnh đấy!” Hàn Sâm cũng âm thầm kinh ngạc trong lòng
Tuy rằng hắn không giải phóng ý chí của mình cưỡng ép phá vỡ ý cảnh của ba chữ Trấn Thiên Cung này nhưng có thể trấn áp hắn đến mức này, ý cảnh kia quả thực không thể coi thường, ngay cả Hàn Sâm lúc này cũng có phần không bì kịp
Nhưng Hàn Sâm lại quyết định không đối kháng, cũng không có ý định phóng thích ý cảnh ra, chỉ lặng lẽ chịu đựng áp lực, tiếp tục đi về phía trước
Uy áp kia càng lúc càng nặng khiến Hàn Sâm như gánh cả ngọn núi tiến về trước, mỗi bước chân đi lên mồ hôi trên người lại rơi xuống thềm ngọc
Vừa đi vừa cảm nhận uy áp của ý cảnh trên người cũng khiến Hàn Sâm có được chút thu hoạch
Ý cảnh thuần túy, hơn nữa còn không phải là ý cảnh mà con người dùng chân thân để phát ra mà lại có thể hình thành uy áp thực chất như vậy, loại sức mạnh kì dị này trái lại đã gợi mở cho Hàn Sâm nhiều suy nghĩ
Động Huyền Khí Tràng cũng là sức mạnh vô hình, nhiều nhất cũng chỉ là có thể che chắn được cảm quan nhưng lại không thể có ảnh hưởng mang tính thực chất
Nếu như có thể làm cho Động Huyền Khí Tràng giống như ý cảnh này, có thể hình thành uy áp thực chất, vậy thì tác dụng và uy áp của Động Huyền Khí Tràng đều sẽ tăng thêm một bậc
Hàn Sâm từng bước từng bước tiến về phía trước, càng thêm giải phóng chính mình hơn, để uy áp kia hoàn toàn phủ xuống trên người hắn, để có thể cảm ngộ kĩ lưỡng hơn ý cảnh của ba chữ Trấn Thiên Cung, hi vọng có thể thu hoạch được gì đó
Hàn Sâm bước đi càng lúc càng khó khăn, vừa mới qua hai trăm bậc một lúc, bước đi đã trở lên loạng choạng không vững, mỗi một bước gần như đều bỏ ra sức lực cực lớn mới có thể đi tiếp
“Để ta đỡ ngươi lên trên nhé?” Thiên Vũ Hạc thấy Hàn Sâm sắp không ổn, giơ tay muốn đi đỡ hắn
Hết chương 1964