Vân Tố Y chỉ thấy thân hình Hàn Sâm lóe lên, cứ như dịch chuyển tức thời mà xuất hiện ở đằng sau Bọ Ngựa Huyết Thần, đao quang màu tím đen lóe lên, cái đầu tam giác của Bọ Ngựa Huyết Thần kia giống như bị ác quỷ cắn một miếng, trực tiếp bị đao quang xoắn nát, thân thể phun ra máu tươi rơi từ không trung xuống
Huyết Sắc Tử Thần cũng tan biến trong nháy mắt, hóa thành dòng máu biến mất vô tung
“Săn giết dị chủng đột biến cấp Bá Tước Bọ Ngựa Huyết Thần, phát hiện gen dị chủng đột biến.”
“Tiếc là không có thú hồn.” Hàn Sâm lòng tham không đáy mà nghĩ
Ánh mắt Vân Tố Y nhìn Hàn Sâm rất phức tạp, một đao chém chết dị chủng đột biến cấp Bá Tước, thực lực này còn mạnh hơn Thiên Vũ Hạc nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Hàn Sâm càng ưu tú thì trong lòng Vân Tố Y càng cảm thấy khó chịu, không khỏi âm thầm thở dài: “Tại sao lại là người có chủ rồi chứ?”
Hàn Sâm đào gen đột biến của Bọ Ngựa Huyết Thần kia lên, đó là một mảnh vỡ giáp xác, chỉ thấy trên mảnh vỡ như tinh thể máu có một cụm khói máu đang chuyển động, thấp thoáng có thể thấy được bộ dáng Huyết Sắc Tử Thần
“Gen Bá Tước vẫn chưa đủ, không thể luyện hoá gen đột biến.”
Hàn Sâm nghe xong thì choáng váng, đều là gen đột biến cấp Bá Tước vậy mà trước đây gen Bá Tước của hắn ít hơn bây giờ rất nhiều đã có thể luyện hóa gen Kiến Vương, bây giờ có 29 điểm gen cấp Bá Tước lại vẫn không đủ để luyện hoá gen Bọ Ngựa Huyết Thần, cũng không biết Bọ Ngựa Huyết Thần rốt cuộc yêu cầu bao nhiêu gen Bá Tước
Thu hồi gen đột biến Bọ Ngựa Huyết Thần, còn thi thể thì thưởng cho Hạc cụt chân
Hàn Sâm mang theo Vân Tố Y tiếp tục đi săn giết dị chủng cấp Bá Tước trên đảo Cổ Tiêu, muốn đợi đến lúc Bạch Ngọc Kinh mở ra lần nữa thì sẽ trở về, vừa vặn sau Bạch Ngọc Kinh chính là ngày thi cuối kỳ
Trong Phật quốc, Tịnh Hải Vương hành lễ với Nhiên Đăng Thủy Tổ: “Thủy Tổ, tên Hàn Sâm kia đã phá vỡ thân thể con kiến, trước mắt hắn đang tu hành trong Trấn Thiên Cung.”
Nhiên Đăng Thủy Tổ lạnh nhạt nói: “Chắc Đao Phong Nữ Hoàng đã xin Cung Chủ Trấn Thiên Cung phá Thuật Luân Hồi của ta rồi.”
“Chẳng lẽ cứ như vậy mà buông tha cho hắn sao?” Tịnh Hải Vương không cam lòng, cắn răng mà nói
“Hiện tại Phật tộc ta không có khả năng dao động đến Trấn Thiên Cung, nếu hắn đã ở Trấn Thiên Cung thì tạm thời không để ý tới hắn là được.” Nhiên Đăng Thủy Tổ dường như đã đoán trước rồi, cũng không hề để tâm
“Thế nhưng mà…” Tịnh Hải Vương đang định nói tiếp lại bị Nhiên Đăng Thủy Tổ chặn lại
“Nhật Sơ tu luyện trong Trấn Thiên Cung đã lâu, bây giờ đến cảnh giới gì rồi?” Nhiên Đăng Thủy Tổ hỏi
“Sắp thăng cấp Hầu Tước.” Tịnh Hải Vương đáp
“Vậy là tốt rồi
Tuy tư chất và ngộ tính của Nhật Sơ không bằng Thất Linh và Bất Ngữ, nhưng hắn lại có thứ mà Thất Linh và Bất Ngữ không thể sánh bằng, cộng thêm sự tu luyện trong Trấn Thiên Cung, tương lai dung hợp bí pháp hai tộc, khả năng thăng cấp Thần Hóa còn cao hơn so với Thất Linh, không được để xảy ra sơ xuất gì nữa.” Nhiên Đăng nói
“Bây giờ tên Hàn Sâm kia cũng đang ở Trấn Thiên Cung, liệu hắn có…” Tịnh Hải Vương lo lắng nói
Nhiên Đăng bình tĩnh nói: “Nếu Trấn Thiên Cung đã bảo vệ Hàn Sâm, vậy thì đương nhiên cũng phải bảo vệ cho cả Nhật Sơ, an toàn của Nhật Sơ không cần lo lắng, ngươi cứ yên tâm đi
Trước khi Hàn Sâm chưa rời khỏi Trấn Thiên Cung thì đừng có hành động gì hết, cũng đừng tiếp xúc với Nhật Sơ, hết thảy chờ hắn rời khỏi Trấn Thiên Cung rồi tính.”
Trong nháy mắt đã đến ngày Bạch Ngọc Kinh mở ra, Hàn Sâm và Vân Tố Y trở về từ Đảo Cổ Tiêu
Hàn Sâm săn được tổng cộng mười một con dị chủng cấp Bá Tước nhưng có Vân Tố Y ở đó nên hắn không tiện ăn gen dị chủng trước mặt nàng nên chỉ có thể mang về trước đã
Sau khi ngọc khí bên trong Bạch Ngọc Kinh kết thúc, Hàn Sâm lập tức mang gen dị chủng vội vàng trở về đảo Tiểu Ngọc
“Tố Y trở về với ta đi.” Vân Tố Thường gọi Vân Tố Y lại rồi nói
Vân Tố Y u oán nhìn Vân Tố Thường, đáp: “Chị à, ngươi không cần lo lắng đâu, ta đang chuẩn bị về nhà đây.”
Vân Tố Thường hoang mang, cảm thấy cảm xúc của Vân Tố Y có chút khác thường, lo lắng hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra
Hàn Sâm bắt nạt ngươi à”
Vân Tố Y lắc đầu thở dài, Mặc dù nàng và Vân Tố Thường không phải chị em ruột thịt nhưng quan hệ lại cực kỳ tốt, từ nhỏ đã không giấu nhau chuyện gì, yếu ớt nói hết chuyện Hàn Sâm ra
“Thì ra là vậy, thế thì chẳng còn gì bằng
Dù sao ngươi cũng là Thiên tộc, lại là con cháu của trưởng lão, không thể kết hợp với ngoại tộc được, sớm cắt đứt nhớ nhung, cũng tránh cho sau này phải khổ sở.” Vân Tố Thường thở dài một tiếng, lại an ủi: ‘Mặc dù Hàn Sâm ưu tú nhưng cũng không phải không tồn tại người nào như hắn
Trong Thiên tộc chúng ta cũng có vài thiên tài ưu tú giống như hắn, sau này để ta giới thiệu cho ngươi mấy người, ngươi cứ từ từ chọn.”
Vân Tố Y lại không có tâm trạng nào để nói giỡn, tâm trạng sa sút, miễn cưỡng nở một nụ cười, trở về cùng Vân Tố Thường
Vì mai đã là ngày thi cuối kỳ, hơn nữa chính bản thân Hàn Sâm cũng không đợi nổi nữa cho nên không có tâm trạng ăn từ từ mà trực tiếp nấu loạn một nồi, sử dụng Thuật Thôn Phệ nuốt xuống mười một gen dị chủng
Các loại cảm giác lạnh nóng tê dại tràn ngập trong thân thể, giống như có nhiều luồng điện đánh lên toàn thân khiến sức mạnh trong thân thể Hàn Sâm phun trào, cảm giác sức mạnh tăng cường rất nhiều
Thanh âm gen Bá Tước gia tăng không ngừng vang lên trong đầu, cuối cùng tăng lên 11 điểm gen Bá Tước, cộng thêm 29 điểm lúc trước, tổng cộng vừa tròn 40 điểm
Thế nhưng lúc Hàn Sâm cầm gen đột biến Bọ Ngựa Huyết Thần lên, vẫn vang lên nhắc nhở gen Bá Tước không đủ nên không thể luyện hóa
“Yêu cầu của gen Bọ Ngựa Huyết Thần còn cao hơn gen Kiến Vương, tiếc là bây giờ ta không có thời gian tiếp tục đi săn dị chủng.” Hàn Sâm đành phải tạm thời cất gen đột biến Bọ Ngựa Huyết Thần đi, ngồi ở trên giường ngọc tu luyện Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt
Mặc dù lúc tu luyện bình thường không tiến cảnh nhanh bằng lúc tu luyện trong Bạch Ngọc Lâu, nhưng luyện được chút nào hay chút đó, dù sao còn hơn là không có
Sáng sớm hôm sau, Hàn Sâm đang chuẩn bị đi đến hội trường thi cuối kỳ đã thấy Ngọc Kinh cưỡi một con Ngọc Tiêu Hạc bay tới
“Người anh em chậm đã, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi.” Ngọc Kinh vội vàng dừng lại trên đảo nói
“Chuyện gì thế?” Hàn Sâm nhìn Ngọc Kinh hỏi
Lúc này Ngọc Kinh cũng không để ý nhiều nữa, thấp giọng nói: “Đối thủ trận đầu tiên của ngươi hôm nay hi vọng có thể có một khởi đầu tốt đẹp cho nên đã bỏ ra một khoản lớn, hi vọng người anh em có thể nhả cho hắn”
Mặc dù lời này của Ngọc Kinh rất uyển chuyển nhưng ý tứ lại rất rõ ràng, đối phương muốn dùng tiền để mua Hàn Sâm thua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thật xin lỗi, việc này ta không giúp được hắn.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngọc Kinh vội vàng la lên: “Người anh em, chắc ngươi đã biết rồi, đối thủ vòng thứ sáu của ngươi là Cô Trúc, đến lúc đó thắng bại rất khó đoán trước, chẳng bằng bây giờ đổi lấy lợi ích mới là thực tế.”
Ngoài miệng Ngọc Kinh luôn nói rất khó đoán trước, song trong lòng lại cảm thấy Hàn Sâm chắc chắc thua không còn nghỉ ngờ gì nữa, hắn cũng chắc chắn thua cược rồi, nhân lúc này kiếm về được bao nhiêu hay bấy nhiêu
“Mục tiêu của ta chỉ có hạng nhất, cái khác đều không quan trọng.” Hàn Sâm nói xong bèn cưỡi lên hạc cụt chân, đi về phía hội trường thi cuối kỳ ở đảo Thiên Đạo
Ngọc Kinh nghe xong thì ngẩn người ra, thật lâu vẫn chưa hồi phục
tinh thần
Lát sau tỉnh ra rồi lại tỏ vẻ khóc tang lẩm bẩm: “Ta cũng hi vọng ngươi có thể đứng hạng nhất, nhưng làm sao ngươi vượt qua được cửa ải của Cô Trúc đây.”
Hết chương 1989