Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1991: Phong Hầu Đan




Bên ngoài hội trường thi cuối kỳ, Vân Tố Y đuổi theo Cô Trúc rời đi ngay lúc Hàn Sâm vừa động thủ
“Cô Trúc sư huynh, xin ngươi chờ một chút.” Vân Tố Y đuổi kịp Cô Trúc nói
Cô Trúc dừng lại nhìn Vân Tố Y, lạnh nhạt nói: “Tố Y sư muội, có chuyện gì không?”
“Cô Trúc sư huynh, vừa rồi ngươi đến đây xem ai đối chiến vậy?” Vân Tố Y biết tính tình của Cô Trúc, không dám vòng vo với hắn, trực tiếp hỏi
“Việc này có liên quan gì đến ngươi sao?” Cô Trúc nhíu mày nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Tố Y vội vàng giải thích: “Hàn Sâm là bạn của ta, có phải người đến xem trận đối chiến kia của hắn không?”
Cô Trúc gật đầu, cũng không giấu diếm gì, hoặc nói đúng hơn là không cần giấu diếm, hờ hững đáp: “Cũng là bởi vì hắn nên ta mới tham gia lần thi cuối kỳ này
Ta không có hứng thú với hạng nhất, chỉ muốn đánh một trận với hắn.”
Mặc dù Vân Tố Y đã đoán được Cô Trúc đến đây là để xem Hàn Sâm nhưng không ngờ lại là đáp án này khiến nội tâm nàng có chút kinh ngạc
“Vì… Vì sao vậy?” Vân Tố Y có vẻ khó hiểu nhìn Cô Trúc hỏi
Mặc dù Hàn Sâm rất ưu tú nhưng sức mạnh của Cô Trúc cũng đi sâu vào lòng người
Sau khi nhìn thực lực mà Hàn Sâm biểu hiện ra, Vân Tố Y vẫn cảm thấy Cô Trúc vô địch, suy nghĩ này đã ăn sâu bén rễ trong lòng các đệ tử Trấn Thiên Cung, không phải một hai lần biểu hiện của Hàn Sâm là có thể thay đổi
“Bởi vì hắn có thể kích phát dị tượng mười hai lầu năm thành của Bạch Ngọc Kinh.” Cô Trúc dứt lời bèn xoay người đi
“Cái gì!” Vân Tố Y thầm kinh hãi
Trong lịch sử Trấn Thiên Cung, chỉ có vẻn vẹn trăm người có thể dẫn phát dị tượng mười hai lầu năm thành hoàn chỉnh
Mà bây giờ trong cấp Bá Tước cũng chỉ có một mình Cô Trúc có thiên tư và cơ duyên thế này thôi
Ngay cả các đệ tử có thiên phú dị bẩm như Thiên Vũ Hạc và Vân Tố Thường cũng mới được thấy dị tượng mười hai lầu, còn chưa nhìn thấy năm thành
Sau khi Hàn Sâm đánh bại Ngọc Thanh Sảng, hôm nay đã không còn trận chiến nào của hắn nữa, vòng thứ hai thì phải chờ đến ngày mai
Nhưng hắn không lập tức rời đi mà ngồi ở bên ngoài theo dõi đối chiến
Thuật gen trong đại vũ trụ gen vẫn có sự khác biệt so với Tí Hộ Sở nhưng dường như lại có mối quan hệ chặt chẽ với nhau
Thuật gen của Trấn Thiên Cung đa số đều là thượng đẳng, sau khi xem xét một lúc, Hàn Sâm đã thu hoạch được không ít, rồi lấy đó đối chiếu với những thứ hắn đã từng học
Mãi cho đến trận thi đấu cuối cùng của hôm nay hoàn toàn kết thúc, Hàn Sâm mới đứng dậy rời khỏi hội trường thi
Liên tiếp mấy ngày liền Hàn Sâm không gặp được đối thủ quá mạnh mẽ, Chú Ngữ lại được trổ tài, cặp súng đôi bắn nát tất cả, liên tiếp đánh bại năm vị đệ tử cấp Bá Tước của Trấn Thiên Cung
Đáng tiếc bởi vì trong mấy đối thủ đó không có ai đặc biệt nổi tiếng, cho nên cũng không dẫn đến sự chú ý quá lớn
Ngược lại có không ít người sau khi nhìn thấy Chú Ngữ đều cảm thấy vô cùng hứng thú với võ trang gen kỳ dị này
Ngoại trừ trận đầu tiên đến xem Hàn Sâm đối chiến, Cô Trúc không hề đến nữa, có lẽ vì đối thủ của Hàn Sâm quá yếu, biết không nhìn ra được cái gì, cho nên không đến nữa
Còn các trận đối chiến của bản thân Cô Trúc trên cơ bản đều là cuộc gặp gỡ với fan hâm mộ
Đệ tử của Trấn Thiên Cung thật sự không có mấy người có dũng khí để đánh một trận với Cô Trúc, mãi mới có một tên đủ dũng khí muốn khai chiến cùng Cô Trúc, Cô Trúc còn chưa kịp rút kiếm ra, hoặc là nói còn chưa động thủ, chỉ là bước vài bước chân đã khiến đệ tử cấp Bá Tước kia nhận thua
Hàn Sâm cũng đến xem trận đó, trong lòng âm thầm kinh ngạc, dường như Cô Trúc còn mạnh hơn một chút so với tưởng tượng của hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Dù sao cũng là người trải qua Vạn Thế Nhất Mộng.” Hàn Sâm thâm nghĩ trong lòng
Nếu hắn muốn đứng ở hạng nhất, lấy được đao pháp Thiên Chi Hạ thì nhất định phải đánh bại Cô Trúc, không còn con đường nào khác nữa
Ngày mai sẽ là ngày diễn ra trận chiến giữa Hàn Sâm và Cô Trúc
Sau khi Hàn Sâm trở lại đảo Tiểu Ngọc, tiếp tục tu luyện Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, cũng không để ý lắm đến cuộc tranh tài ngày mai
Đấn trình độ như hắn sẽ không bị cảm xúc bên ngoài ảnh hưởng, thắng hay thua chỉ cần hết sức là được, lo được lo mất cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ càng tiêu hao tinh lực của bản thân mà thôi
“Người anh em ơi, ngươi ở đâu vậy?” Bên ngoài đảo truyền đến thanh âm của Ngọc Kinh
“Chuyện gì thế?” Hàn Sâm đi ra bên ngoài cửa, nhìn Ngọc Kinh đang ngồi trên lưng một con Ngọc Tiêu Hạc bay xung quanh đảo
Thấy Hàn Sâm đi ra, Ngọc Kinh mới để cho Ngọc Tiêu Hạc đậu xuống đảo, bản thân thì phi thân đến trước mặt Hàn Sâm, có chút bất an trộm hỏi: “Ngươi đã chuẩn bị những gì cho ngày mai rồi?”
“Chuẩn bị cái gì?” Hàn Sâm nghi hoặc nhìn Ngọc Kinh
Ngọc Kinh nghe vậy chợt buồn bực, cười khổ nói: “Ngày mai ngươi sẽ đánh một trận với Cô Trúc sư thúc, thực lực của hắn chắc ngươi đã từng nghe rồi, hẳn nên chuẩn bị một chút mới tốt.”
“Ví dụ như?” Hàn Sâm nhìn Ngọc Kinh cười hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ví dụ như chuẩn bị một ít đan dược gia tăng khí tức tức thời, hay là kì trân dị bảo gì đó… Thi cuối kỳ không cấm dùng thuốc, nếu ngươi không có thì chỗ này của ta có một ít đan dược có hiệu quả rất tốt này…” Ngọc Kinh vừa nói vừa lấy ra mấy bình ngọc, đưa tới trước mặt Hàn Sâm nói: “Ta có thể dùng giá tiền thấp nhất để bán cho ngươi.”
“Ta không có tiên.” Hàn Sâm nhún vai đáp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.