Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1994: So chiêu




“Chị ơi, Hàn Sâm có thể thắng không?” Trong lòng bàn tay của Vân Tố Y toàn là mồ hôi, bất giác nắm lấy cánh tay của Vân Tố Y, nếu không cảm thấy mình đã sắp không thể chống đỡ nổi nữa, cả người như nhũn ra
“Ta thật sự không biết.” Vân Tố Thường bất lực nói
“Không thắng nổi.” Giọng nói của một người đàn ông vang lên bên cạnh hai chị em nhà họ Vân
“Cha!” Vân Tố Thường và Vân Tố Y nhìn thấy người đàn ông đó đều đồng thời kêu lên
Thiên Vũ Hạc vội vàng đứng dậy hành lễ kêu một tiếng sư phụ, người đàn ông trung niên mặc áo xám này chính là cha của Vân Tố Y, Thập Tịch trưởng lão Vân Trường Không
“Cha, ngươi nói Hàn Sâm sẽ thua sao?” Vân Tố Y không nhịn được nhìn Vân Trường Không hỏi
Vân Trường Không khẽ lắc đầu: “Ta chỉ là nói hắn không thắng nổi, không nói hắn sẽ thua.”
“Vậy rốt cuộc là ý gì?” Mấy người Vân Tố Y đều chợt ngẩn ra, lời này của Vân Trường Không quá kì quái
“Đao pháp và đao ý của hai người đều đã đạt đến trình độ người bình thường khó mà sánh bằng, thắng thua chỉ là cách một đường ranh giới, ai cũng có thể sẽ thắng mà ai cũng có thể sẽ thua
Nếu là quyết đấu sinh tử thì nhất định sẽ phân ra thắng thua nhưng mà hiện tại đây không phải là quyết đấu sinh tử, chỉ là so kỹ pháp thì chẳng ai thắng được.” Vân Trường Không giải thích nói
“Vậy làm sao phân ra thắng thua đây?” Vân Tố Y ngơ ngác hỏi
“Ai mà biết chứ, sao cứ phải biết thắng thua làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện tại không phải là càng đặc sắc hơn thắng thua sao?” Vân Trường Không híp mắt cười nói
Vân Tố Y còn muốn nói tiếp gì đó lại đột nhiên phát hiện, Hàn Sâm và Cô Trúc đã tách ra, không ai còn xuất đao nữa, nhất thời lo lắng nhìn về phía bọn họ, muốn làm rõ đã xảy ra chuyện gì
“Xem ra dùng đao rất khó phân thắng bại.” Hàn Sâm thở dài nói, dắt Quỷ Nha đao trở lại thắt lưng
Hắn cứ ngỡ rằng dựa vào Quỷ Nha đao và đao ý đã gần đến gần Thần Hoá thì có thể áp chế Cô Trúc một chút, ai ngờ chẳng chiếm được chút ưu thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô Trúc nâng Tuyền Tâm đao giữa hai tay, hơi hành lễ, Tuyên Tâm đao nhất thời hoá thành cầu vồng xanh rời đi, biến mất ở phía đảo chủ của Trấn Thiên Cung
“Ngươi còn am hiểu gì nữa?” Cô Trúc nhìn Hàn Sâm hỏi
Nếu lời này là người khác nói ra thì sẽ chỉ khiến người ta cảm thấy kiêu căng mà thôi
Nhưng từ trong miệng Cô Trúc nói ra lại không khiến người ta có loại cảm giác này, dường như là chuyện đương nhiên vậy
Hắn đã trải qua vạn kiếp, không chỉ am hiểu mỗi đao không, sợ rằng mọi phương diện đều có trình độ mạnh mẽ hơn người, cho nên mới có khí phách và năng lực nói lời như vậy
Hàn Sâm trầm ngâm một chút nói: “Cho dù ngươi và ta có đổi đao thương gậy gộc chỉ chưởng quyền cước bất kì loại nào cũng chỉ là bình mới rượu cũ mà thôi, không thể quyết đấu sinh tử, còn đấu nữa cũng rất khó phân ra thắng bại, không có bất kì ý nghĩa gì”
“Thế ý ngươi thế nào?” Cô Trúc hỏi
“Nếu không thể quyết đấu sinh tử, trận quyết đấu này đã không còn thú vị nữa, chỉ bằng ngươi và ta đứng im bất động, luân phiên lấy kĩ pháp kiểm tra đối phương, không phá giải được thì thua, thế nào?” Hàn Sâm trầm ngâm nói
“Được, ngươi trước.” Cô Trúc nói ngắn gọn
Hàn Sâm cũng không khách khí, trực tiếp duõi tay đánh ra một luồng ngọc quang rơi trên lồng ngực của Cô Trúc
Đệ tử Trấn Thiên Cung nhìn thấy Cô Trúc thật sự không tránh không né, mặc cho ngọc quang kia rơi lên người, căng thẳng đến gần như muốn kêu ra tiếng
Nhưng ngọc quang rơi trên lồng ngực Cô Trúc lại không phát ra âm thanh kinh thiên động địa gì, chỉ thấy ngọc quang kia đã ngưng thành một quang phù hình dạng kì quái, in ở trên lồng ngực Cô Trúc
Mọi người đều tò mò nhìn quang phù kia, không biết rốt cuộc đó có tác dụng gì
Cô Trúc hơi hoạt động thân thể một chút, trầm ngâm nói: “Thuật này có năng lực cấm không giảm tốc, hơn nữa hiệu lực phi phàm, thuộc loại cao cấp nhất trong những thuật gen cùng loại mà ta từng nhìn thấy, không hề kém cạnh so với thuật gen cấp Vương, nhưng mà…”
“Nhưng cái gì?” Hàn Sâm đã hỏi ra tiếng lòng của người xem chiến
Cô Trúc thản nhiên nói: “Nếu ta không nhìn nhầm, có lẽ thuật gen này của ngươi đã dung hợp ý cảnh Thiên Ngoại Thiên trên ba chữ Trấn Thiên Cung mà tạo thành.”
Lời này vừa nói ra, đệ tử của Trấn Thiên Cung đều kinh ngạc trong lòng
Một ngoại tộc như Hàn Sâm chỉ từng đi qua đường Thông Thiên một lần, vậy mà đã có thể sử dụng ý cảnh trên ba chữ đó sáng tạo thuật gen, thật khó mà tưởng tượng nổi, khiến người ta không thể nào tin được
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Hàn Sâm, chờ đợi đáp án của hắn
“Đúng vậy.” Hàn Sâm khẽ gật đầu, sảng khoái thừa nhận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất nhiều vương công quý tộc của Trấn Thiên Cung nghe thấy Hàn Sâm chính miệng thừa nhận đều sợ hãi trong lòng, quả thực khiến người ta khó mà tin nổi
“Hoá ra không phải là bản thân hắn không đi vào Trấn Thiên Cung được, mà là ở trên con đường Thông Thiên lĩnh ngộ ý cảnh của ba chữ Trấn Thiên Cung, mà hắn còn làm được thật, tên này đúng là quá đáng sợ.”
Các đệ tử Trấn Thiên Cung xem chiến nghị luận ầm ï, ngay cả những cường giả cấp Vương cũng đều không nhịn được lộ ra thần sắc dị thường
Nếu như ý cảnh Thiên Ngoại Thiên dễ dàng nghiền ngẫm như vậy, Trấn Thiên Cung đã cao thủ như mây từ lâu rồi
Cô Trúc thản nhiên nói: “Ta tu luyện “Vô Tự Thiên Thư”, cũng chính là nơi tạo ra lực Thiên Ngoại Thiên, kĩ pháp như vậy vô dụng với ta.”
Nói xong, thân thể Cô Trúc chợt chấn động, quang phù hoá thành từ thuật Ô Quy nhất thời vỡ nát, không thể để lại một chút dấu vết nào trên người Cô Trúc
“Đến lượt ngươi.” Hàn Sâm nhún vai, hắn cũng biết e rằng thuật Ô Quy rất khó vây lấy Cô Trúc
Thân thể Cô Trúc bất động, chỉ thấy trong mắt hắn chợt loé dị quang, dường như có một luồng ánh sáng mơ hồ phủ về phía Hàn Sâm
Hàn Sâm không tránh né, mặc cho ánh sáng đó bao trùm lấy thân thể của hắn
“Đó là lực lượng gì vậy
Sao trông hơi quen mắt?” Vân Tố Thường nhíu mày trầm tư nói
Vân Trường Không thản nhiên nói: “Thuật Mộng Cảnh của Mộng Cảnh Thú, không ngờ Cô Trúc không chỉ là mười năm đã trải qua vạn kiếp, mà còn lĩnh ngộ được Thuật Mộng Cảnh, mặc dù vẫn chưa đạt đến trình độ Vạn Thế Nhất Mộng, nhưng mà khiến Hàn Sâm trầm luân một kiếp vẫn có thể làm được.”
Vân Tố Y nghe vậy nhất thời kinh ngạc trong lòng, thời gian một kiếp có thể ngắn có thể dài, có lẽ cả đời này đều khó mà tỉnh lại nữa
Nhưng mà ánh sáng mơ hồ đó bao trùm ở trên người Hàn Sâm, ánh mắt của Hàn Sâm vấn luôn trong sạch, không hề có một chút dấu vết rơi vào mộng cảnh nào
Ánh sáng kì dị bao trùm trên người Hàn Sâm dần dần biến mất, Hàn Sâm mỉm cười nói: “Có lẽ đã đến lượt ta rồi nhỉ?”
“Mời.” Cô Trúc thản nhiên nói
Nhật Sơ có hơi nghi hoặc nói: “Quái lạ, sao Hàn Sâm không rơi vào trong mộng cảnh chứ
Lẽ nào hắn có Thuật Trừ Mộng gì đó sao?”
Vân Trường Không khẽ lắc đầu: “Không cần thuật trừ mộng, Thuật Mộng Cảnh cần ý chí của bản thân phải mạnh mẽ hơn ý chí của đối phương mới có thể khiến đối phương rơi vào trong mộng cảnh
Hàn Sâm không rơi vào mộng cảnh, chỉ có thể nói rõ sự mạnh mẽ của ý chí hắn không dưới Cô Trúc, cho nên thuật mộng cảnh mới vô hiệu với hắn
Giống như Cô Trúc đã trải qua Vạn Thế Nhất Mộng, người ngoài cần phải trải qua vạn kiếp mới có thể tỉnh lại nhưng mà ý chí của Cô Trúc không ngừng mài giũa trưởng thành trong mộng cảnh hết kiếp này đến kiếp khác, đạt đến một loại cảnh giới rất đáng sợ, đến mức ảnh hưởng của mộng cảnh phía sau đối với hắn đã rất nhỏ, cho nên mới có thể tỉnh lại chỉ sau mười năm”
“Nói như vậy, ý chí của Hàn Sâm lại có thể sánh ngang với Cô Trúc sư huynh đã trải qua vạn kiếp mài giũa, sao mà hắn làm được vậy chứ?” Nhật Sơ nghi ngờ hỏi
“Vậy thì phải hỏi bản thân hắn rồi.” Vân Trường Không lắc đầu nói, trong ánh mắt nhìn về phía Hàn Sâm cũng nhiều thêm mấy phần tán thưởng
Hết chương 1994

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.