Thạch Ngưu đi trong sơn cốc, những con Ngoạ Thạch Ngưu bình thường đều né tránh, dường như rất sợ nó
Con này kiêu ngạo phách lối, đấu đá bừa bãi trong sơn cốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có một con Ngoạ Thạch Ngưu phản ứng chậm hơn một chút, không kịp tránh ra, bị nó dùng đầu đụng ngã trên đất, trên thân còn bị sừng của nó quẹt ra một vết thương thật dài
Ngoạ Thạch Ngưu cũng không dám phản kháng, kêu đau đớn vài tiếng rồi lui qua một bên
Thạch Ngưu vênh váo hống hách đi dạo một vòng quanh sơn cốc, lúc này mới đi vào sâu trong sơn cốc
Bị vách núi chặn tầm mắt, Hàn Sâm do dự một chút rồi đổi vị trí, cẩn thận bò tới vách đá bên cạnh sơn cốc, nhờ sự yểm hộ của dây leo tiếp tục dùng kính ngắm của súng bắn tỉa quan sát con Thạch Ngưu kia
Sơn cốc này giống như quả hồ lô, bên ngoài là một sơn cốc lớn, ở giữa có một khe đá, sau khi đi qua khe đá, bên trong có một sơn cốc nhỏ hơn một chút
Trong sơn cốc nhỏ không có Ngoạ Thạch Ngưu
Sau khi Thạch Ngưu đi vào đó thì nằm dưới một cây đại thụ, nhưng mà trông nó không giống như định nghỉ ngơi
Thạch Ngưu nằm ở đó, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn lên đại thụ, giống như trên đó có thứ gì
Hàn Sâm nhìn kỹ đại thụ kia nhưng không thấy có gì đặc biệt
Thân cây to vài người ôm mới hết, cao từ hai mươi đến ba mươi mét, †án cây rậm rạp như một chiếc ô
Bởi vì khoảng cách quá xa, Hàn Sâm không thể cảm nhận được khí tức của gốc cây kia, chỉ nhìn bề ngoài thì không thấy có chỗ gì thần kì, phía trên đều là những chiếc lá xanh biếc
“Kì lạ, hình như trong sơn cốc cũng không có thứ gì đặc biệt
Làm sao con Thạch Ngưu này có thể loại bỏ được Lực Tuyệt Nha trên vết thương chứ
Rõ ràng bản thân nó không có năng lực như vậy, nếu không hôm qua khi chiến đấu nó sẽ không tùy ý để Lực Tuyệt Nha xé rách vết thương như vậy.” Hàn Sâm âm thầm quan sát, hy vọng có thể †ìm ra câu trả lời
Thạch Ngưu nằm ở đó một lúc thì không chịu được nữa, đứng dậy đi quanh đại thụ vài vòng, thỉnh thoảng nhìn lên tán cây
“Gốc đại thụ kia chắc chắn có vấn đề nhưng mà vấn đề nằm ở đâu chứ?” Hàn Sâm nhìn đi nhìn lại mấy lần vẫn không nhìn ra được vấn đề
Lại đợi một lúc nữa, hắn chợt thấy Thạch Ngưu lộ vẻ vui sướng, ngửa đầu nhìn lên đại thụ không chớp mắt
Hàn Sâm vội vàng nhìn theo tâm mắt của con Thạch Ngưu kia, chỉ thấy giữa những lá cây có một cái hốc nhỏ như quả bóng rổ, lúc này có một con vật nhỏ chạy ra từ đó
Hàn Sâm không thể nói được đó là thứ gì
Trông mặt nó hơi giống một con chuột nhưng lại đứng thẳng đi lại như người, mặc quần áo bằng lá cây và cầm trên tay một chiếc gậy nhỏ bằng gõ, trông rất quái dị khiến người khác nhìn vào có một cảm giác rất khó chịu
Trông nó lấm la lấm lét, một đôi mắt tam giác nho nhỏ hiện ra sắc máu quỷ dị
Sau khi chui ra khỏi hốc cây, nó dùng gậy gỗ quật đứt một chiếc lá xanh, nhảy lên chiếc lá sau đó cuốn theo chiếc lá xanh ung dung rơi xuống đất
Thạch Ngưu lập tức đi tới, cúi đầu xuống xích lại gân con vật giống như chuột tinh kia, gầm lên với nó vài tiếng
Vật kia cũng kêu vài tiếng với Thạch Ngưu giống như đang cãi nhau với nó
Sau một hồi lâu, con vật kia mới duỗi móng vuốt, móc ra một cái gì đó giống cục đá ném cho Thạch Ngưu
Thạch Ngưu há to miệng, đầu lưỡi duõi ra, hòn đá kia đã lập tức bị cuốn vào miệng nó, nó thậm chí còn không thèm nhai, nuốt luôn vào trong bụng
Sau khi nuốt hòn đá nhỏ, thân thể Thạch Ngưu đột nhiên sáng lên một chút, nó trông có vẻ buồn ngủ, nằm tựa vào gốc cây bắt đầu ngáy o o
Con vật mặt chuột kia hung tợn trừng Thạch Ngưu, sau đó nhảy lên đại thụ, rất nhanh đã biến mất trong hốc cây kia
“Thật có chút tà môn, không biết con vật mặt chuột kia rốt cuộc là loại dị chủng gì, trông nó có vẻ rất thông minh
Còn có hòn đá nhỏ mà con Thạch Ngưu kia ăn là gì nhỉ, không lẽ là vì hòn đá nên Lực Tuyệt Nha mới bị loại bỏ?” Hàn Sâm suy tư
Sau khi có phát hiện, Hàn Sâm có chút không nỡ từ bỏ, hắn muốn biết Thạch Ngưu với con dị chủng giống chuột kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nên vẫn núp trong bóng tối quan sát
Sau khi Thạch Ngưu tỉnh ngủ, tinh thần của nó rõ ràng tốt hơn rất nhiều, lại ra ngoài giày vò một trận
Những con Ngoạ Thạch Ngưu kia còn bắt Dị chủng cho nó, Thạch Ngưu cũng không khách khí, trực tiếp nuốt luôn con Dị chủng đó vào bụng
Sau khi nó ăn xong thì chạy ra ngoài sơn cốc tản bộ, vì khoảng cách quá gần sơn cốc nên Hàn Sâm không ra tay với nó mà chỉ tiếp tục quan sát
Mỗi ngày Thạch Ngưu đều sẽ nằm chờ dưới cây đại thụ
Nếu con dị chủng giống chuột tinh kia không xuất hiện cho nó hòn đá nhỏ, nó sẽ dùng đầu đâm vào đại thụ khiến cho đại thụ lay động không ngừng, gỗ vụn trên thân cây bay tán loạn, cho đến khi con chuột tinh từ hốc cây đi ra cho nó hòn đá nhỏ, nó mới chịu bỏ qua
Rõ ràng chuột tinh cũng hơi sợ Thạch Ngưu, giận nó mà không dám nói gì, mỗi ngày đều phải cho Thạch Ngưu một hòn đá nhỏ
“Những hòn đá nhỏ kia rốt cuộc là thứ gì
Chuột tinh lấy nó từ đâu ra?” Hàn Sâm rất muốn đi vào tìm hiểu thực hư, thế nhưng bên ngoài có một đàn Ngoạ Thạch Ngưu trấn giữ, Hàn Sâm vốn không có cơ hội xông vào
Suy tư hồi lâu, cuối cùng Hàn Sâm cũng nghĩ ra được một cách
Chờ con Thạch Ngưu kia ra khỏi sơn cốc tản bộ lần nữa, khi nó đi xa, Hàn Sâm sẽ tìm cơ hội thừa dịp nó không chú ý, trực tiếp cho nó một phát súng
Đạn bắn trúng thân của Thạch Ngưu, một lá quang phù Ô Quy lập tức dính lên làm cho tốc độ của nó giảm đi
Thạch Ngưu vừa sợ vừa giận, Hàn Sâm lại không để ý nhiều như vậy, trong bóng tối liên tục xả súng vào nó khiến cho tốc độ của Thạch Ngưu càng ngày càng chậm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giống như lần trước, Thạch Ngưu vừa chạy trốn về sơn cốc một cách chậm chạp, vừa kêu lên ọ ọ
Không lâu sau, đã thấy một đàn Ngoạ Thạch Ngưu lao tới, Hàn Sâm triệu hồi Huyết Sắc Tử Thần ra để nó hấp dẫn lực chú ý của mấy con Ngoạ Thạch Ngưu kia, dẫn dụ bọn nó chạy ra chỗ xa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn Hàn Sâm thì chạy thật nhanh vào trong sơn cốc, hắn muốn xem thử rốt cuộc hốc cây kia có gì kì lạ
Vừa chạy vào sơn cốc lớn, Hàn Sâm đã dùng kính ngắm thấy được con dị chủng giống chuột tinh kia, nó đang đứng trên một cành cây ở nơi cao của tán cây quan sát xung quanh
Hàn Sâm cũng không khách khí, nhấc súng bắn tỉa lên, bắn một phát về hướng của nó
Ban đầu Hàn Sâm chỉ muốn thử một chút để biết thực hư nhưng không ngờ một phát súng đã làm cho đầu và thân thể nó nổ tung ngay lập tức
“Săn giết dị chủng cấp Bá Tước Chuột Thực Sinh, phát hiện dị chủng
„
gen:
“Ồ, chỉ là dị chủng cấp Bá Tước à?” Hàn Sâm có chút ngạc nhiên, ban đầu hắn thấy Chuột Thực Sinh thông minh như vậy, còn tưởng rằng cấp bậc của nó với Thạch Ngưu gần giống nhau, không ngờ nó chỉ là cấp Bá Tước
Hết chương 2007