Một tháng trôi qua rất nhanh, Hàn Sâm từ Đảo Trân Thú đi ra, đem lệnh bài trả lại cho Thạch Bi Phong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nếu Hàn huynh thích cũng có thể ở lại Đảo Trân Thú lâu hơn, giữa ta và ngươi không cần khách sáo.” Thạch Bi Phong tự mình chạy tới đón tiếp Hàn Sâm rời đảo
“Không cần, thu hoạch trong một tháng đã rất nhiều, ở lại nữa chính ta cũng cảm thấy xấu hổ.” Hàn Sâm chỉ vào con hạc cụt chân sau lưng nói
Trên lưng hạc có rất nhiều gen dị chủng, Thạch Bi Phong nhìn lướt qua, vô cùng kinh ngạc, bởi vì những tài liệu gen dị chủng đó đều là dị chủng cấp Hầu Tước
Thạch Bi Phong không lạ khi Hàn Sâm có thể giết chết dị chủng cấp Hầu Tước
Nhưng một Bá Tước lại có thể giết chết nhiều dị chủng cấp Hầu Tước như vậy chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi vẫn khiến cho Thạch Bi Phong hết sức kinh ngạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Suy nghĩ kết giao với Hàn Sâm trong lòng càng trở nên nghiêm túc hơn, hắn cười nói với Hàn Sâm: “Cũng được, sau này nếu ngươi cần, cứ đến tìm ta bất cứ lúc nào, cửa nhà họ Thạch luôn rộng mở với ngươi.”
“Đa tạ Thạch huynh.” Hàn Sâm hơi hành lễ, không nói gì thêm nữa
Thạch Bi Phong thấy hạc cụt chân mang trên lưng nhiều nguyên liệu dị chủng như vậy rất khó bay, Hàn Sâm cũng không có chỗ ngồi, bèn cho người cưỡi một con sư tử Tứ Dực Ngọc đến, đưa Hàn Sâm cùng những gen dị chủng kia cùng trở về Đảo Tiểu Ngọc
Lần này quả thật Hàn Sâm thu hoạch không ít, mười mấy gen dị chủng cấp Hầu Tước, thêm một Thú hồn Thạch Ngưu Ma Hóa, cùng với những hòn đá nhỏ và tượng đá hình người
Hàn Sâm cũng không rõ những hòn đá nhỏ kia rốt cuộc là gen dị chủng của sinh vật gì, phỏng đoán hẳn là đồ cấp Hầu Tước, nếu không hắn đã hấp thu được rồi
Về phần tượng đá hình người, sau khi Hàn Sâm rửa sạch không khác gì lúc chưa rửa, một pho tượng đá màu trắng xám, cũng chẳng khác gì một phiến đá bình thường
Hình dáng cũng vô cùng đơn giản và thô sơ, không có quá nhiều dấu vết chạm khắc, trên người tượng đá hoàn toàn không có ký hiệu hoặc chữ viết gì, chỉ giống như một tượng đá đơn giản do người tiền sử tạo nên
Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí Tràng quan sát tượng đá hình người nhiều lần, luôn cảm thấy nguồn gốc của thứ này không đơn giản nhưng tạm thời chưa phát hiện ra được sự kỳ lạ của nó, chỉ có thể xác định có lẽ đây là một tượng đá hình người của Thiên tộc
“Người anh em, cuối cùng ngươi đã trở lại rồi, ta nhớ ngươi muốn chết”
Hàn Sâm vừa mới trở lại Đảo Tiểu Ngọc, ngồi chưa nóng mông, Ngọc Kinh đã cưỡi con phi long xanh biếc của hắn tới, nhiệt tình nắm lấy tay Hàn Sâm
“Có chuyện gì thì nói đi, đừng có động tay động chân, ta không chơi bóng nha.” Hàn Sâm rút tay ra, lấy khăn lau sạch sẽ
Hắn luôn cảm thấy ánh mắt Ngọc Kinh nhìn hắn cứ sai sai thế nào đó, ánh mắt kia cứ như đang nhìn một mỹ nữ tuyệt thế lột sạch quần áo vậy
“Đù mé, cho dù ta có bóng cũng tìm Thiên tộc chứ tìm ngươi làm gì?” Ngọc Kinh nói xong cũng cảm thấy quái quái, vội vàng nhổ toẹt xuống đất: “Phi…ta không tìm ai hết…”
Vừa nói, ánh mắt Ngọc Kinh vừa nhìn khắp phòng Hàn Sâm đánh giá: “Người anh em, nghe nói ngươi lấy được không ít đồ tốt từ Đảo Trân Thú về, không biết có định bán không
Nếu đưa cho ta, đảm bảo ngươi sẽ bán được giá hời.”
Vừa nói, Ngọc Kinh thấy một đống gen dị chủng mà Hàn Sâm chất thành đống trong góc phòng, nhất thời ánh mắt cũng đơ ra, bổ nhào tới vừa bới đồ vừa kinh ngạc nói: “Đây là đuôi của dị chủng Phong Hổ cấp Hầu Tước, đây là ngà của Huyết Cốt Tượng… Cái đệt… Chỗ này của ngươi không phải toàn là gen dị chủng cấp Hầu Tước đấy chứ?”
“Gần như thế.” Hàn Sâm thuận miệng nói
“Chỉ một từ thôi, ĐỈNHI cấp Bá Tước mà có thể giết được nhiều dị chủng cấp Hầu Tước như vậy, cho dù là Thiên tộc cũng chẳng có mấy ai, e rằng bây giờ cũng chỉ có ngươi và Cô Trúc.”
Sau khi cảm thán, Ngọc Kinh lại trở về bên cạnh Hàn Sâm, ngồi xuống trước bàn ngọc, tự rót cho mình một chén nước, uống cạn rồi nói: “Ngươi vẫn chưa biết sao, Vũ tộc đã đến nương nhờ Trấn Thiên Cung chúng ta, trở thành chủng tộc phụ thuộc của chúng ta rồi, còn gửi rất nhiều vương tử, công chúa của Vũ tộc tới làm đệ tử.”
“Điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, Vũ tộc tắt đèn đã mất đi vị trí thượng tộc, nếu không tìm được chỗ dựa, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ bị thâu tóm
Không gian dị chủng lớn như Thánh Thiên Đường, cho dù nhiều thượng tộc cũng đều sẽ thèm chảy nước miếng, đây chỉ là vấn đề sớm muộn thôi.” Hàn Sâm không thấy có gì phải kinh ngạc cả
Ngọc Kinh gật đầu tiếp tục nói: “Đây không phải trọng điểm, những Vương giả được gửi đến, sau khi đến Trấn Thiên Cung ra tay rất hào phóng, giống như đang phân phát thiện duyên vậy
Mặc dù chưa chắc có người xem trọng bọn họ nhưng cũng không có ai làm khó dễ gì, ngược lại còn để cho bọn hắn rạng rỡ thể diện trong Trấn Thiên Cung.”
Dừng một chút, Ngọc Kinh nửa cười nửa không nhìn Hàn Sâm nói: “Ngươi biết một người tên là Angie của Vũ tộc không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chưa nghe thấy bao giờ.” Hàn Sâm khẽ lắc đầu, hắn không biết nhiều lắm về Vũ tộc
“Thiên phú dị bẩm của Vũ Thần Vương - người chạm đến cảnh giới thần hóa của Vũ tộc rất cao, lần này cũng được gửi tới Trấn Thiên Cung chúng ta làm đệ tử, bây giờ hắn được coi là người đứng đầu trong số các đệ tử Vũ tộc đó
Hắn cũng là một Bá Tước như ngươi, trước đây hắn đã đi hết đường Thông Thiên, giành được sự khen ngợi của chư tịch trưởng lão
Hai mươi ngày qua đã so tài với không ít những đệ tử cấp Bá Tước của Trấn Thiên Cung, không có thắng lớn nhưng cũng chưa từng thua, một thân thuật gen quả thật phi phàm.”
“Có ý gì?” Hàn Sâm nghe ra được ám chỉ trong lời Ngọc Kinh nói
“Trước khi Angie so tài với những đệ tử khác, hắn đã lấy ra một chai nước của Suối Thiên Đường, nói là trong cấp Bá Tước, chỉ cần người nào có thể đánh bại được hắn ta bằng đao pháp thì có thể lấy đi lọ nước Suối Thiên Đường kia.” Ngọc Kinh cười lạnh một tiếng: “Mặc dù người luyện đao pháp của Trấn Thiên Cung chúng ta có không ít nhưng cũng không nổi tiếng lắm, hầu hết các đệ tử đều dùng kiếm, hiện tại ở cấp Bá Tước không có ai thực sự nổi tiếng dùng đao, e rằng cũng chỉ có một mình Hàn Sâm người, hắn rõ ràng đang khiêu khích ngươi mà, đúng là không biết trời cao đất rộng là gì.”
Nói tới đây, Ngọc Kinh lại cười hehe: “Nhưng nước Suối Thiên Đường đó quả thật là đồ tốt
Chỉ cần ngươi còn một hơi thở, lấy nước Suối Thiên Đường đó rửa sạch vết thương, cho dù thương nặng cỡ nào cũng có thể nhanh chóng lành lại, là một thứ tốt để bảo toàn tính mạng, một trong những bảo vật của Thánh Thiên Đường, không nơi nào khác có
Dù sao tiểu tử kia cũng tự tìm xui xẻo, ngươi đi hạ hắn, đem nước Suối Thiên Đường về, nếu ngươi không dùng tới ta có thể bán giúp ngươi.”
“Chờ có thời gian rồi hãy nói, ngày mai ta còn muốn tới Bạch Ngọc Lâu tu luyện.” Hàn Sâm không để chuyện này trong lòng, hoặc là nói hắn không thèm để vào mắt những vương tử công chúa gì đó của Vũ tộc
Ngày hôm sau khi vào Bạch Ngọc Lâu tu hành, lúc tới tầng thứ tư nhìn thấy Vân Tố Y, Hàn Sâm nghĩ ngay đến đao pháp “Thiên Chi Hạ”, vì vậy bèn bước tới nói với Vân Tố Y: “Ta đã nghiên cứu ra một chút manh mối của Đao pháp “Thiên Chỉ Hạ” rồi, nếu ngươi có thời gian, có thể cùng nhau nghiên cứu học tập.”
Hết chương 2010