Hàn Sâm chỉ thấy trên tinh không có một bóng dáng phá không mà đến, rõ ràng là một người đàn ông Thiên tộc mặc áo xanh có vẻ ngoài bình thường
Người đàn ông kia không có khí thế đáng sợ như Long tộc, đứng trên một con chim én lông đen bụng trắng
Bởi vì chim én quá nhỏ, người đàn ông Thiên tộc chỉ có thể chạm mũi chân lên lưng chim, thoạt nhìn rất quái dị
Chim én mệt lả, mồ hôi đầy đầu
Tận lúc bay đến trước mặt Hàn Sâm, người đàn ông áo xanh mới nhón chân nhảy từ trên lưng nó xuống, hạ xuống trước người Hàn Sâm
Chim én lập tức bay vèo đi như chạy trốn, người đàn ông áo xanh hô lên với nó: “Cảm ơn đã cho quá giang, ngày khác chắc chắn hậu tạ.”
Chim én nghe xong lại càng bay nhanh hơn, dùng hết sức bú mẹ để bỏ trốn, nháy mắt đã không còn thấy tăm hơi
“Ngọc Thiện Tâm bái kiến chư vị Long tử, kính mong các vị nể mặt ta một chút, chừa lại cho Hàn Sâm một con đường sống
Đánh hay phạt gì cũng để kẻ vô dụng là ta đây chịu thay hắn, tuyệt đối không đánh lại cũng không cãi lại, cho đến tận khi các vị Long tử vừa lòng mới thôi.” Người đàn ông áo xanh đứng ở phía trước Hàn Sâm, vẻ mặt tươi cười nói
Long Nhất nhìn người đàn ông áo xanh tên Ngọc Thiện Tâm, lạnh lùng nói: “Ngọc Thiện Tâm, Trấn Thiên Cung nhà ngươi như muốn thay Hàn Sâm gánh món nợ máu này sao?”
Ngọc Thiện Tâm nghiêm mặt nói: “Hàn Sâm là đệ tử ký danh Nữ Hoàng Đao Phong giao phó cho Trấn Thiên Cung ta, nếu như không thể đưa hắn nguyên vẹn trở về, thật sự không có cách nào ăn nói với nàng ấy, sẽ làm hỏng thanh danh của Trấn Thiên Cung ta, khẩn cầu Long tử giúp đỡ cho.”
“Đệ tử của Nữ Hoàng Đao Phong nàng cao quý, chẳng lẽ huyết mạch Long tộc ta có thể tùy ý để mặc người khác giết chóc sao?” Long Nhất lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngọc Thiện Tâm, cất tiếng nói
“Long tộc là danh môn thượng tộc, huyết mạch Long tử đương nhiên là quý giá khôn tả
Như thế này đi, một mạng đền một mạng, ta thay Hàn Sâm đền mạng này, Long tử muốn đánh muốn giết thì cứ trút lên Ngọc Thiện Tâm ta là được.” Ngọc Thiện Tâm cúi đầu hành lễ nói
Trong lòng Hàn Sâm hoảng hốt, vội vàng nói: “Chuyện này là do ta làm, không liên quan đến Trấn Thiên Cung.”
Ngọc Thiện Tâm mỉm cười lắc đầu với Hàn Sâm: “Ngươi đã vào Trấn Thiên Cung ta tu hành thì chính là đệ tử Trấn Thiên Cung ta, lại được cung chủ ra lệnh vào không gian Cổ Thần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất cả chuyện ngươi đã làm đương nhiên phải do Trấn Thiên Cung ta chịu trách nhiệm, đừng nhiều lời nữa.”
Hàn Sâm vẫn muốn nói thêm gì đó nhưng bị Ngọc Thiện Tâm xua tay ngăn cản
“Được, Ngọc Thiện Tâm, nếu ngươi đã muốn gánh món nợ máu này, thì nhận một chỉ của ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau một chỉ này dù ngươi sống hay chết thì ân oán giữa Long tộc ta và Hàn Sâm đều xóa bỏ toàn bộ.” Long Nhất nhìn Ngọc Thiện Tâm nói
“Đa tạ Long tử đại nhân đại lượng, Ngọc Thiện Tâm sẽ mãi biết ơn đại ân đại đức của Long tử” Vẻ mặt Ngọc Thiện Tâm đầy cảm kích, thành khẩn hành lễ nói lời cảm tạ lần nữa
“Tiếp một chỉ này của ta, nếu còn sống thì nói cảm ơn cũng chưa muộn.” Long Nhất nói rồi bắn một chỉ vào giữa mi tâm của Ngọc Thiện Tâm
Lực của một chỉ kia dường như xuyên qua cả tinh hà hằng sa, tựa như cả thời gian và không gian đều sụp đổ dưới một chỉ ấy, tất thảy đều bị chôn vùi
Đến cả Hàn Sâm sau lưng Ngọc Thiện Tâm cũng có cảm giác giống như bị một chỉ đó xuyên qua thân thể, hầu như không thể ngăn cản, tựa như mọi thứ đều tan thành tro bụi dưới đầu ngón tay Long Nhất
Nhưng Ngọc Thiện Tâm vẫn đứng ở nơi đó, không hề nhúc nhích, đến tay cũng không giơ lên, để mặc cho một chỉ đó điểm lên mi tâm của hắn
Hàn Sâm cực kỳ sợ hãi: “Không phải người này thật sự muốn chết thay mình đó chứ
Ân tình này mình không nhận nổi!”
Nhưng chỉ trong chớp mắt, Hàn Sâm đã thấy sau khi chỉ lực như muốn chôn vùi cả đất trời của Long Nhất điểm lên mi tâm của Ngọc Thiện Tâm thì tựa như đá chìm đáy biển, chẳng truyền ra một chút chấn động sức mạnh nào, dường như một chỉ của Long Nhất chỉ như ngón †ay người bình thường ấn nhẹ lên trán hắn
“Đa tạ Long tử hạ thủ lưu tình.” Ngọc Thiện Tâm lại chân thành cúi đầu hành lễ nói lời cảm tạ lần nữa
Long Nhất chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn Ngọc Thiện Tâm: “Không hổ là Ngọc Sát Thần năm đó vì giận dữ đã sát phạt Trấn Thiên Cung, khiêng quan tài máu bước lên Thiên Ngoại Thiên
Long tộc ta nhất ngôn cửu đỉnh, từ nay về sau, tất cả ân oán Long tộc ta và Hàn Sâm sẽ xóa bỏ toàn bộ.”
Dứt lời, thân hình Long Nhất chợt lóe lên rồi quay về trong đồng xa, mười con thú hí vang đồng loạt võ cánh, kéo chiếc xe đồng biến mấy trong nháy mắt
“Đa tạ ơn cứu mạng của tiền bối.” Hàn Sâm vội vàng hành lễ với Ngọc Thiện Tâm rồi nói cảm ơn, món nợ ân tình này đúng là lớn quá rồi
Ngọc Thiện Tâm lại chỉ phất tay nói: “Ngươi đại diện Trấn Thiên Cung vào không gian Cổ Thần, sống chết trong không gian Cổ Thần là tại mệnh không phải do ngươi, đương nhiên Trấn Thiên Cung ta sẽ không để bất cứ ai ức hiếp ngươi, đây là đãi ngộ mà ngươi nên có, không cần cảm ơn ai hết.”
Dứt lời, Ngọc Thiện Tâm đưa tay ra, đã nhìn thấy trong núi non xa xa có một con chim én lông đen bụng trắng bay tới, giống như bị hút vào trong tay Ngọc Thiện Tâm, dù giãy giụa thế nào cũng không bay đi được
“Một chuyện không phiền đến hai người
Nếu ngươi có lòng đưa ta đến đây thì hãy có lòng đưa ta về lần nữa nhé.” Ngọc Thiện Tâm nói rồi đạp lên lưng con én nhỏ, chỉ đứng bằng một mũi chân mà bay mất theo chim én, nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng
“Này, tiền bối, còn ta thì sao?” Hàn Sâm trợn to mắt
Chờ hắn kịp phản ứng lại mới phát hiện ra vẫn còn vô số dị chủng Long tộc vờn quanh mình
Mà Ngọc Thiện Tâm đã đi mất bóng
“Ngại quá, xin hãy nhường đường…” Hàn Sâm đành phải nuốt nước miếng, rẽ một con đường đi ra ngoài giữa những dị chủng và quý tộc Long tộc đó
Những dị chúng và quý tộc nọ đều trừng mắt nhìn hắn, hận không thể lập tức xé hắn ăn luôn nhưng từ đầu đến cuối lại không có ai chạm vào Hàn Sâm
Vất vả lắm Hàn Sâm mới đi ra khỏi đám dị chủng và quý tộc khủng
khiếp đó, cũng may ý chí hắn mạnh mẽ, không để tâm đến những dị chủng đó, nếu đổi thành Hầu Tước bình thường có lẽ đã bị dọa đến mềm nhũn cả chân
“Mặt mũi của ngươi lớn thật đấy, lại để cho Ngọc Thiện Tâm tự mình tới giữ lại một mạng cho ngươi.” Hàn Sâm mới đi chưa được bao xa, đã thấy Hughes ngồi trên một tảng đá lớn trước mặt, nói với vẻ sâu xa
“Ngọc tiền bối nổi tiếng lắm hả?” Hàn Sâm hỏi
“Dù gì ngươi cũng là đệ tử ký danh của Trấn Thiên Cung, thế mà lại không biết cái danh sát thần của Ngọc Thiện Tâm sao?” Hughes nhìn Hàn Sâm với ánh mắt khó tin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Sát thần
Ta thấy hắn rất hòa nhã mà
Sao lại có một danh hiệu như thế được?” Hàn Sâm nghi ngờ, hỏi lại
Nét mặt Hughes toát lên vẻ kì lạ, nhìn Hàn Sâm nói: “Ngọc Sát Thần mới là tên thật của hắn, Ngọc Thiện Tâm là tên sau khi thay đổi
Vũ trụ có vô số Vương Giả nhưng có gan một mình giết lên Trấn Thiên Cung thì e chỉ có một vị này.”
“Ngọc tiền bối cũng là đệ tử Trấn Thiên Cung, vì sao lại muốn giết lên Trấn Thiên Cung, ngươi nói khó hiểu quá.” Hàn Sâm càng nghe càng cảm thấy không đúng
Hughes thấy Hàn Sâm không biết thật, bèn giải thích nói: “Năm đó sư tôn của Ngọc Thiện Tâm bị đồng môn gài bẫy hãm hại, chết thảm dưới Vực Sâu Trầm Luân, lại còn gánh lấy danh phản đồ
Ngọc Thiện Tâm vai khiêng quan tài của sư tôn quay về Trấn Thiên Cung nhưng lại bị gài bẫy ngăn cản không thể đi vào Trấn Thiên Cung được
Trong cơn giận dữ, hắn đã giết lên Trấn Thiên Cung, đạp vỡ Thiên Ngoại Thiên, gặp được lão cung chủ, sửa lại bản án oan khuất cho sư tôn
Trong trận chiến ấy, mười vị trưởng lão Trấn Thiên Cung có sáu vị ngã xuống, những người dính líu đến việc này đều bị tàn sát, lấy sức mình mà giết Trấn Thiên Cung máu chảy thành sông, cuối cùng đến quan tài cũng bị máu tươi nhuộm đỏ
Thay vì nói là sửa lại án oan, chẳng bằng nói Ngọc Sát Thần vì ân sư mà giết ra một thanh danh trong sạch
Từ đó về sau cái danh Ngọc Sát Thần đã truyền khắp thiên hạ nhưng không biết vì sao sau đó hắn lại sửa thành tên Ngọc Thiện Tâm.”
Hết chương 2067