Hàn Sâm nắm chuôi đao nửa quỳ ở trên đỉnh núi không nhúc nhích
Không phải là hắn không muốn nhúc nhích mà là hắn không thể động đậy được, hắn đang khống chế mảnh đao kéo dài đến chỗ sâu trong lỗ nhỏ
Không có sự khống chế của hắn, mảnh đao sớm đã đụng vào lớp đá, căn bản không thể xông vào chỗ sâu hơn mười nghìn mét
Hàn Sâm vẫn luôn bất động khiến mọi người đều có hơi nghi hoặc
Mà dường như Cung chủ Trấn Thiên Cung đã nhìn ra gì đó, sắc mặt chợt hơi thay đổi: “Tên nhóc này đang làm gì vậy?”
Rất nhiều đệ tử Trấn Thiên Cung muốn biết Hàn Sâm đang làm gì, đều đang âm thầm nghị luận
“Sẽ không phải là như vậy đã xong rồi chứ
Chỉ lưu lại một vết đao thôi sao?”
“Ta còn đang mong chờ lắm, ấy vậy mà chỉ là một vết đao
Vết đao như vậy e rằng ngay cả ý cảnh cũng không lưu lại được đâu nhỉ
Thà rằng viết một bài thơ vẽ một bức tranh còn hơn.”
“Đúng thế, phí công mong đợi lâu như vậy.”
Một đám đệ tử đều hơi thất vọng
Dù sao để lại tên trên Hải Xuyên Sơn, ở một trình độ nào đó chính là cơ hội để đệ tử ký danh thể hiện bản thân
Bọn họ cứ ngỡ có thể nhìn thấy cái gì đó thú vị, lại không ngờ rằng một đao như vậy đã xong rồi
Rắc
Khi đệ tử Trấn Thiên Cung còn đang bàn tán xôn xao, đột nhiên nghe thấy phía Hải Xuyên Sơn truyền đến một tiếng vang khẽ, giống như âm thanh của phiến đá nứt ra
Mọi người ngừng bàn tán, nhìn về phía Hải Xuyên Sơn lần nữa, chỉ thấy Hàn Sâm vẫn quỳ một chân ở đó như cũ, hai tay nắm chuôi đao, thân thể không hề di chuyển, vẫn duy trì tư thế vừa rồi
Dường như Hải Xuyên Sơn cũng không có biến hoá gì
Điều này khiến chúng đệ tử đều hơi thất vọng trong lòng
Lúc nghe thấy một tiếng đá vang kia, bọn họ còn tưởng rằng đao của Hàn Sâm lại nhúc nhích chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rắc
Lại là một tiếng vang khẽ như đá nứt
Lần này mọi người nghe rất rõ ràng, là âm thanh truyền đến từ nơi Hàn Sâm cắm đao, ánh mắt không khỏi nhìn về phía đó
Nhưng thị lực của hầu hết đệ tử đều không tốt lắm, khoảng cách lại hơi xa nên chẳng nhìn ra được gì hết
Song đám cường giả như Cung chủ Trấn Thiên Cung, người phụ nữ đeo mạng che mặt màu đen, Vân Trường Không lại đã nhìn thấy hai vết nứt rất nhỏ ở chỗ chuôi mảnh đao tiếp nối với sơn thạch
Vết nứt đó kéo dài ra ngoài theo lưỡi đao và sống đao, mảnh như sợi tóc, độ dài cũng chỉ có mười mấy centimet, không dễ thấy lắm nhưng lại khiến sắc mặt bọn họ đều biến đổi
Trong Ngọc Thành, Ngọc Thiện Tâm đang cho con chó Lão Hoàng ăn đột nhiên đứng dậy, lắc mình một cái đã bay đến trên cổng Ngọc Thành, ánh mắt cổ quái nhìn chằm chằm vào đỉnh Hải Xuyên Sơn
Trên Đảo Mộng Cảnh, Mộng Cảnh Thú đang ngủ say đột nhiên mở mắt ra, đứng lên từ trong bụi cỏ, một đôi mắt giống như mộng ảo nhìn về phía đỉnh Hải Xuyên Sơn
“Chuyện gì vậy
Sao lại có tiếng đá rạn thế?”
“Chắc một đao kia của Hàn Sâm đã xé rách lớp đá bên cạnh
Chuyện này cũng rất bình thường, dù sao cũng là Hàn Sâm mà, thứ hắn dùng là lực Tuyệt Nha, xé rách mấy lớp Hải Xuyên Thạch gần đó cũng rất bình thường.”
Rắc… Rắc…
Khi mọi người đang nói chuyện, tiếng rạn nứt kia liên tục vang lên, hơn nữa càng ngày càng lớn, tần suất cũng càng ngày càng nhiều, nhất thời khiến tất cả mọi người đều nín thở, nhìn chằn chằm đỉnh Hải Xuyên Sơn, muốn làm rõ xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì
Rắc… Rắc…
Âm thanh rạn nứt kia càng vang càng mạnh mẽ, đệ tử Trấn Thiên Cung thị lực tốt hơn chút đã nhìn thấy vết nứt đang kéo dài ra từ thân đao, hơn nữa nó vẫn đang mở rộng ra bên ngoài
“Không hổ là Hàn Đạo Sư, lực Tuyệt Nha thật lợi hại, lại có thể xé rách Hải Xuyên Thạch cả đến mức độ này!”
“Ngầu thật nhỉ
Ta đã nói rồi mà, sao Hàn Sâm lại chỉ cắm một đao là xong được, hoá ra hắn còn muốn để lại dấu vết xé rách ở đỉnh núi đấy!”
“Lực xé rách mạnh như vậy có lẽ sẽ để lại ý cảnh Nha Đao trên đỉnh núi
Sau này chúng ta có thể đi quan sát đao ý của Nha Đao, các huynh đệ luyện đao có phúc rồi.”
Rắc
Âm thanh rạn nứt bỗng trở nên trầm trọng hơn, giống như một ngọn núi bị sấm sét bổ ra, chấn động làm đau nhức cả màng nhĩ của đệ tử Trấn Thiên Cung, nhưng mà sự rung động trong tâm hồn họ còn mãnh liệt hơn sự xung kích mà lỗ tai phải chịu
Tất cả mọi người đều trợn to mắt nhìn đỉnh Hải Xuyên Sơn
Chỉ thấy bắt đầu từ nơi Hàn Sâm cắm Quỷ Nha Đao vào, toàn bộ đỉnh núi giống như bị xé rách thành hai nửa, tách ra từ giữa, xuất hiện một vết nứt dài đến mười mấy mét
Càng đáng sợ hơn là, vết nứt đó đang lấy tốc độ cực nhanh kéo dài xuống phần phía dưới ngọn núi, mà Hàn Sâm đang cầm đao cũng trượt thẳng xuống phía dưới
Rắc
Đỉnh núi muôn trượng to lớn kia trực tiếp nứt thành hai nửa trong từng trận tiếng ầm vang, tách ra hai bên
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, mắt mở trừng trừng nhìn Hàn Sâm treo lơ lửng trên không trung, hai tay nắm lấy Quỷ Nha Đao bổ xuống
Mà ngọn núi cao lớn muôn trượng kia lại nứt thành hai nửa dưới đao của hắn, ầm ầm ngã về hai bên
Lúc này, ngay cả Cung chủ Trấn Thiên Cung, người phụ nữa đeo mạng che mặt đen và một đám trưởng lão của Trấn Thiên Cung cũng đều ngây ra như phông, ai nấy đều như bị ấn nút pause, nhìn Hải Xuyên Sơn bị chia thành hai nửa
“Đù… Đù… Mắt của ta không có vấn đề gì đúng không… Một đao của Hàn Sâm bổ đôi cả Hải Xuyên Sơn luôn…” Một đệ tử tròng mắt cũng đã sắp lồi cả ra, nói chuyện cũng không còn lưu loát nữa
“Chắc ta còn chưa tỉnh ngủ, vẫn còn nằm mơ đúng không
Đó là Hải Xuyên Sơn đấy!”
“Chắc chắn là mơ… Chắc chắn là mơ rồi… Lão Ngô… Mau tát ta một cái… để ta tỉnh lại chút…”
“Bốp… Úi da… Đờ mờ ngươi đánh thật đó à?”
Từng bóng dáng trưởng lão phá không mà ra, lần lượt xông về phía hai bên Hải Xuyên Sơn, lấy sức mạnh khủng bố đỡ lấy hai nửa đỉnh Hải Xuyên Sơn đang sụp xuống kia
Hải Xuyên Sơn trôi nổi trong hư không vốn đã đạt đến cân bằng lực lượng, nhưng hiện tại lại bị chi thành hai nửa, nhất thời đã mất đi cân bằng, trực tiếp đổ về hai bên
Nhưng sơn thạch của Hải Xuyên Sơn lại khác
Mấy vị trưởng lão cấp Vương vọt tới đỡ lấy ngọn núi bị chia cắt làm đôi nhưng vẫn không thể ngăn cản nó sụp xuống
Nhìn Hải Xuyên Sơn ầm ầm rơi xuống và Hàn Sâm cầm đao đứng trên bầu trời, trong nhất thời chỉ còn lại tiếng ầm vang của sơn thạch rơi vào biển mây, một hai Vương Giả căn bản không thể đỡ được Hải Xuyên Sơn, cho dù là một nửa cũng không đỡ được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm cũng không ngờ một đao của mình đâm xuống lại có hiệu quả như vậy
Hắn thề hắn thật sự chỉ đâm một luồng đao khí xuống, sau đó đụng phải con thạch trùng kia
Sau khi phát hiện thạch trùng vẫn còn sống, đao khí của hắn đã thu trở về, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì
Ầm ầm
Chỉ thấy hai nửa Hải Xuyên Sơn rơi vào trong biển mây, sóng mây ngất trời dâng lên, biển mây khủng bố cuồn cuộn như sóng thần, sóng mây lan ra xung quanh theo hình vòng tròn, hầu như vô số đảo lơ lửng trong Trấn Thiên Cung đều bị sóng mây khủng bố kia ảnh hưởng, trong nhất thời gà bay chó chạy, nội y thổi bay loạn khắp trời, toàn bộ Trấn Thiên Cung đều hỗn loạn
Cũng may sóng mây không có sức công phá đáng kể, chỉ cuốn một vài đồ vật khá nhẹ bay loạn khắp trời, không tạo thành thương vong gì
“Đây… Đây là muốn nghịch thiên à…” Rất nhiều đệ tử hoàn hồn lại, vẻ mặt cổ quái nhìn Hàn Sâm trong không trung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cung chủ Trấn Thiên Cung lại càng hận đến nghiến răng: “Thằng nhóc khốn kiếp kia… Lập tức ném hắn ra khỏi Trấn Thiên Cung cho ta… Đừng bao giờ để ta nhìn thấy hắn nữa…”
Hết chương 2166