Bởi vì thân phận đặc biệt của Isa, rất nhiều công việc của đài tưởng niệm cũng không cần Hàn Sâm phí tâm
Nguyệt Chi Hiệp làm vô cùng long trọng, hắn chỉ cần phối hợp hoàn thành nghỉ thức là được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái chết của Isa ảnh hưởng không nhỏ đến tộc Rebet, sự ảnh hưởng sâu sắc trên tất cả mọi mặt
Là một trong hai trụ cột lớn của tộc Rebet, cái chết của Isa không chỉ khiến cho thực lực của tộc Rebet suy yếu, đồng thời trong nội bộ tập đoàn lợi ích cũng đã xảy ra một vài thay đổi
Giữa sự thay đổi này, người chịu ảnh hưởng nghiêm trọng nhất đương nhiên chính là đệ tử duy nhất của Isa - Hàn Sâm
Khi Hàn Sâm đến chỗ Dạ Hà Vương để thẩm tra đối chiếu tiếp nhận di sản của Isa, lông mày hắn càng nhíu chặt lại
Trong bản danh sách mà Dạ Hà Vương đã liệt kê ra cho Hàn Sâm, những đồ có giá trị chẳng có bao nhiêu, ngay cả tinh cầu Đao Phong của Isa cũng đều phải giao cho hội trưởng lão uỷ thác quản lí
Những thứ Hàn Sâm có thể lấy được cũng chỉ là một vài vật phẩm cá nhân của Isa
Hàn Sâm đã lường trước được chuyện này, ngược lại cũng không nói gì nhiều
Sau khi Isa chết đi, hắn ở tộc Rebet chẳng khác gì một người ngoài, tộc Rebet đương nhiên không thể chia tài nguyên cho một người ngoài như Hàn Sâm
“Đao Phong là thủ vệ Lãnh Cung mà ngươi chỉ là tạm thay thế trách nhiệm của nàng
Hiện tại Đao Phong đã mất, bọn ta cần phải chọn lại một thủ vệ Lãnh Cung chân chính
Khoảng thời gian trước ngươi đã vất vả, hiện tại có thể giao trả lại lệnh bài rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn có bản danh sách bàn giao di sản này, ngươi cũng phải kí tên.” Dạ Hà Vương nhìn Hàn Sâm thản nhiên nói
Dạ Hà Vương ngấp nghé vị trí thủ vệ Lãnh Cung đã lâu, lần này đã đạt được hiệp nghị với các tập đoàn lợi ích lớn của Nguyệt Chi Hiệp, do hắn tiếp nhận thân phận thủ vệ của Isa
Hàn Sâm liếc nhìn Dạ Hà Vương, sau đó lấy lệnh bài thủ vệ ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dạ Hà Vương nhìn thấy lệnh bài thủ vệ, hai mắt chợt sáng bừng lên
Thuật gen hắn tu luyện và lực lượng của cóc Thần Hoá cực kỳ khớp
nhau
Nhờ vào lực đóng băng và lực Minh Nguyệt của cóc Thần Hoá, mấy trăm năm sau nói không chừng hắn còn có cơ hội thăng cấp Bán Thần Hoá
“Ta có thể giao trả lệnh bài, cũng có thể ký tên nhưng ta có một yêu cầu.” Hàn Sâm không hề đưa lệnh bài cho Dạ Hà Vương, chỉ ngắm nghía lệnh bài thản nhiên nói
“Đây là quyết định đã được thông qua của hội nghị Viên Nguyệt, không phải là đi chợ mua đồ, không có chuyện cò kè mặc cả.” Dạ Hà Vương mặt không biểu cảm nói
Hàn Sâm lại không thèm để ý đến Dạ Hà Vương, vừa ngắm nghía lệnh bài vừa nói: “Tinh cầu Đao Phong là nơi sư phụ ta ở khi còn sống, ta hi vọng khi tưởng niệm nàng có thể đến thăm lại tinh cầu Đao Phong, cho nên ta cần một quyền hạn tự do ra vào tinh cầu Đao Phong.”
“Chuyện này không dễ làm đâu
Hiện tại tinh cầu Đao Phong đã uỷ thác quản lí với hội trưởng lão, là tài sản công cộng của Nguyệt Chi Hiệp, cá nhân không thể tuỳ ý ra và
Cho dù là ta, nếu không có phê chuẩn cũng không thể tuỳ tiện ra vào…” Dạ Hà Vương nghiêm túc nói
Tuy Dạ Hà Vương cảm thấy cho Hàn Sâm một quyền hạn cũng không có vấn đề gì nhưng hắn lại không có ý định tạo thuận lợi cho Hàn Sâm
Hàn Sâm không nói gì, chỉ ngắm nghía lệnh bài, cũng không kí tên, cứ nửa cười nửa không nhìn Dạ Hà Vương
Dạ Hà Vương khẽ nhíu mày, suy nghĩ một chút lại nói: “Vậy được rồi, ta có thể giúp đỡ trao đổi với hội trưởng lão, xem thử xem có thể giúp ngươi lấy được quyền hạn không.”
“Ta không cần trao đổi, phải viết quyền hạn này vào trong bản kê khai di sản.” Hàn Sâm nhìn Dạ Hà Vương thản nhiên nói
“Chuyện này không thể được, ngươi đừng làm bừa.” Dạ Hà Vương lạnh mặt xuống nói
“Không có quyền hạn này, bản kê khai di sản này ngươi muốn tìm ai kí †ên cũng được nhưng phía trên chắc chắn sẽ không có chữ kí của ta
Hàn Sâm bình tĩnh nói
Sắc mặt Dạ Hà Vương có hơi khó coi nhưng cũng không nổi giận, chỉ nhìn chằm chằm Hàn Sâm một lúc rồi nói: “Chỉ có quyền hạn ra vào †inh cầu Đao Phong, bất cứ thứ gì của tinh cầu Đao Phong đều không có liên quan gì đến ngươi hết.”
Dạ Hà Vương cũng không muốn làm phức tạp thêm, dù sao bọn họ đã lấy đi quá nhiều đồ nên là Hàn Sâm kế thừa, nếu Hàn Sâm không kí tên thì sẽ không thể danh chính ngôn thuận được
“Ta chỉ muốn nhìn vật nhớ người, không muốn lấy gì cả.” Hàn Sâm nói
Dạ Hà Vương không nói nhiều nữa, sửa lại bản kê khai di sản, thêm quyền hạn ra vào tinh cầu Đao Phong cho Hàn Sâm, sau đó để Hàn Sâm kí tên lên, xác định tiếp nhận di sản, giao ra lệnh bài thủ vệ
Hàn Sâm cũng không kiểm kê, dù sao những thứ Dạ Hà Vương cho hắn đều là những thứ tộc Rebet muốn cho hắn, những thứ không muốn cho hắn đều đã xoá đi, kiểm kê không có bất kì ý nghĩa gì
Nhìn Hàn Sâm nhận đồ xong trở về, Dạ Hà Vương thầm cười nhạt trong lòng: “Một quyền hạn tự do ra vào có thể có tác dụng gì chứ, sau này chắc chắn sẽ không để ngươi lấy đi thêm một chút tài nguyên nào từ tộc Rebet nữa.”
Hàn Sâm mang theo di sản của Isa trở về đến tình cầu Nhật Thực, những món đồ như dị bảo cũng có một ít nhưng chẳng có món nào là cấp Vương hết, cao nhất cũng chỉ hai món dị bảo cấp Công Tước, còn không thực dụng lắm
Giá trị của những thứ đồ khác cũng không cao lắm, tính thực dụng vô cùng hữu hạn
“Đường đường là một Bán Thần Hoá mà chỉ có một chút di sản như vậy thôi sao?” Hàn Sâm cười nhạt, chỉ sợ kho tàng của Isa đã bị toàn bộ tập đoàn lợi ích của Nguyệt Chi Hiệp phân chia xong hết cả rồi, những thứ cho hắn đã cực kì nhỏ bé
Biết rõ như vậy nhưng Hàn Sâm cũng chẳng còn cách nào khác
Hiện †ại chỗ dựa vững chắc của hắn đã ngã rồi, những thứ đồ kia căn bản không thể giữ được
Dường như Isa đã dự liệu trước rồi, bằng không trước khi đi cũng sẽ không nói với Hàn Sâm những lời liên quan đến buông bỏ kia
“Những thứ nên bỏ ta sẽ bỏ, nhưng những thứ nên đoạt lấy ta cũng sẽ không buông tay.” Hàn Sâm bĩu môi nói
Mang theo đồ vật trở về đến tình cầu Nhật Thực, trực tiếp cất vào trong kho, một vài thứ hữu dụng sẽ lấy ra trực tiếp sử dụng, những thứ đồ này đều là những thứ Isa thường dùng
Mặc dù cái chết của Isa đã khiến tộc Rebet chịu một vài đả kích nhưng cũng có loại người như Dạ Hà Vương bởi vì đã đạt được phần lợi ích béo bở mà dương dương tự đắc
“Anh rể, chúng ta còn tiếp tục ở lại Nguyệt Chi Hiệp không?” Kỷ Tình nhìn Hàn Sâm hỏi
“Đương nhiên phải ở lại rồi, tài nguyên của tinh cầu Nhật Thực vẫn rất tốt
Chúng ta đi rồi, không phải thành món hời cho người khác hay sao.” Hàn Sâm mỉm cười nói
“Nhưng nếu đám Dạ Hà Vương suốt ngày tính kế ngươi thì e rằng những ngày tháng ở tinh cầu Nhật Thực ngươi sống cũng không dễ chịu.” Kỷ Tình nói
“Ai sống không dễ chịu còn rất khó nói đấy.” Hàn Sâm híp mắt lại nói
Hàn Sâm không định rời khỏi Nguyệt Chi Hiệp
Nếu người khác đuổi mà hắn chịu đi thì không phải là phong cách của Hàn Sâm
Ngày mười lăm đầu tiên sau khi tiếp nhận thân phận thù vệ Lãnh Cung, Dạ Hà Vương vô cùng hưng phấn đến tinh cầu Đao Phong từ rất sớm, ngồi trên bệ đá của thủ vệ Lãnh Cung
“Đã có vị trí thủ vệ Lãnh Cung rồi, lại cho ta thêm thời gian một hai trăm năm, ta cũng có cơ hội thăng cấp Bán Thần Hoá, thay thể địa vị ở Nguyệt Chi Hiệp của Đao Phong trước đây.” Trong lòng Dạ Hà Vương mừng thầm, tay đang nắm lấy lệnh bài thủ vệ Lãnh Cung đều bởi vì dùng lực quá độ mà có hơi run lên, hắn đợi cơ hội này thật sự đã quá lâu rồi
Mắt thấy thời gian từng giây từng phút qua đi, đã sắp đến không giờ, ánh mắt Dạ Hà Vương nhìn chằm chằm vào cửa phòng đá, chờ đợi cóc Thần Hoá xuất hiện
Đột nhiên, Dạ Hà Vương nhìn thấy một bóng dáng xuất hiện phía trên đường núi mà hơi sửng sốt
Tinh cầu Đao Phong bị uỷ thác quản lí, bây giờ có lẽ là không có ai mới đúng, huống chỉ nơi này còn là cấm địa Lãnh Cung, người bình thường càng không thể đến đây được
Hết chương 2191