Hàn Sâm cũng là lần đầu tiên được chiêm ngưỡng thể Siêu Thần của Hoàng Phủ Tĩnh ở cự ly gần như vậy, dù đẳng cấp còn thấp nhưng khả năng dịch chuyển tức thời của nàng vẫn trên mức Phá Không Thiểm
Phá Không Thiểm chỉ có thể dịch chuyển theo một hướng, trong khi dịch chuyển tức thời của Hoàng Phủ Tĩnh hoàn toàn không theo quy luật và có thể xuất hiện ở bất kỳ vị trí nào
Hơn nữa khi nàng sử dụng thuật gen tấn công, ngay cả sức mạnh mà nàng bộc phát cũng được dịch chuyển theo, đúng là có hơi khác thường
Cũng may đẳng cấp của Hoàng Phủ Tĩnh vẫn còn thấp, phạm vi dịch chuyển không lớn, nếu không sẽ còn đáng sợ hơn nữa
“Chỉ là một Hầu Tước của hạ tộc mà thôi.” Hoàng Phủ Tĩnh nhàn nhạt nói
Nếu người khác nói như vậy có thể là giả vờ khiêm tốn, nhưng Hoàng Phủ Tĩnh thì không phải người như vậy, mấy lời nàng nói đều là suy nghĩ trong lòng
Hàn Sâm nhún vai không nói gì, đúng như Hoàng Phủ Tĩnh nói, hắn chỉ là Hầu Tước của hạ tộc, không được coi là đối thủ thực sự
Hoàng Phủ Tĩnh cũng chẳng nói mấy lời thừa thãi, trực tiếp đưa Hàn Sâm và Bảo Nhi đến mạch khoáng nơi nàng phát hiện ra Ngọc Cổ
Vì sợ bị những cường giả khác trên tinh cầu Ngọc Cổ phát hiện, cho nên Hoàng Phủ Tĩnh không đem Ngọc Gổ ra ngoài, mà vẫn để lại trong mạch khoáng
Sau khi đi theo Hoàng Phủ Tĩnh vào trong mạch khoáng, Hàn Sâm chợt nhìn thấy Cổ tộc trong truyền thuyết
Nhưng đó không phải là Ngọc Cổ, chỉ là trống sắt được khảm trên đá, trống sắt dài chỉ một thước, toàn thân đen như mực, hình dáng hơi giống trống cơm
Chỉ cần đào cái trống sắt ra khỏi đá rồi dùng sức võ mạnh vào mặt trống, nếu có thể khiến trống sắt phát ra âm thanh, chính là đã nhận được sự chấp nhận của nó, có thể mang nó cùng rời khỏi tinh cầu Ngọc Cổ
Nhưng mà, một tấm vé chỉ cho phép một sinh vật mang theo một Cổ tộc ra ngoài
Cho nên, bất kể ngươi có được bao nhiêu Cổ tộc trên tinh cầu Ngọc Gổ này thì cũng chỉ có thể mang được một cái đi thôi
Trống sắt rất phổ biến ở tinh cầu Ngọc Cổ, căn bản không cần phải tốn công tìm kiếm, cho nên cũng không phải là mục tiêu của mấy vương công quý tộc
Hàn Sâm đi theo Hoàng Phủ Tĩnh xuống dưới, xuyên qua một mạch khoáng ngầm vô cùng phức tạp, phát hiện ở đây đều là trống sắt, ngay cả một cái trống đồng cũng không có, xem ra nơi này chắc là một mạch khoáng trống sắt vô cùng rộng lớn
Thông thường mà nói, khả năng trống đồng và trống bạc xuất hiện †rong mạch khoáng trống sắt là rất thấp, chứ đừng nói trống vàng hay Ngọc Cổ, Hoàng Phủ Tĩnh có thể tìm được Ngọc Cổ ở những nơi như vậy thực sự cần rất nhiều may mắn
Đi xuyên mạch khoáng rối rắm phức tạp suốt một ngày, cuối cùng cũng đến được nơi mà Hoàng Phủ Tĩnh đã nói
Suốt chặng đường quả nhiên đều là trống sắt, thỉnh thoảng mới thấy được một cái trống đồng, nhìn thế nào cũng không giống một nơi có thể xuất hiện Ngọc Cổ
Nhưng bây giờ lại có một cái Ngọc Cổ được khảm trên đá, toàn thân Ngọc Cổ giống như dương chi bạch ngọc, mặt trống óng ánh gần như trong suốt, trông rất đẹp đẽ
Hoàng Phủ Tĩnh vươn tay võ lên mặt trống, đột nhiên vang lên tiếng trống rền, vào tai Hàn Sâm nghe như là tiếng sét giữa trời quang nổ tung trong đầu hắn
Hoàng Phủ Tĩnh chỉ tiện tay vỗ một cái, nếu Ngọc Cổ này phát huy hết sức mạnh, một Công Tước bình thường cũng sẽ bị sóng âm chấn động của nó làm cho thất khiếu chảy máu
Nếu tương lai có thể thăng cấp lên cấp Vương thì càng lợi hại hơn
Nhưng muốn thăng cấp Ngọc Cổ lên cấp Vương cũng không phải dễ
Với sức mạnh hiện giờ của Hoàng Phủ Tĩnh, mang theo Ngọc Cổ ra ngoài lang bạt, đa phần vẫn phải dựa vào uy lực của Ngọc Cổ này
“Sao không đào ra đi?” Hàn Sâm nghi ngờ hỏi
“Ta không đào ra được, tảng đá bên cạnh Ngọc Cổ quá cứng, đào mãi mà vẫn không đào ra hết được.” Hoàng Phủ Tĩnh nói
Hàn Sâm nhìn thấy những tảng đá xung quanh Ngọc Cổ dường như bị sức mạnh của Ngọc Cổ bào mòn, biến thành một loại giống như ngọc đen
Hàn Sâm tập trung sức lực đào xuống, nhưng chỉ đào ra được một mảnh nhỏ, quả nhiên rất cứng
Hàn Sâm rút Quỷ Nha đao ra, chỉ vài phút đã đào được Ngọc Cổ
Hắn †ự mình võ thử, phát hiện ra vỗ không kêu, thế là quăng trả về cho nữ hoàng
Hàn Sâm vốn định rời tinh cầu Ngọc Cổ cùng với nữ hoàng nhưng đôi mắt to tròn của Bảo Nhi đảo quanh một lượt, sau đó nhảy khỏi vai Hàn Sâm, đi đến một nhánh của dãy núi, vừa đi vừa vẫy tay với Hàn Sâm: “Cha, chúng ta qua bên đó xem thử đi.”
“Bảo Nhi, ngươi phát hiện được gì rồi?” Hàn Sâm tò mò đi theo Bảo Nhi
Hoàng Phủ Tĩnh cũng mang theo Ngọc Cổ đi vào bên trong cùng Hàn Sâm, Bảo Nhi đi ở phía trước dẫn đường, chui vào trong một khe hở của mạch khoáng
Với thân hình nhỏ bé của Bảo Nhi cũng phải mất chút sức mới chui qua được cái khe hở đó
Hàn Sâm và nữ hoàng đành phải co cả người lại mới chen vào được, đi được một lúc thấy Bảo Nhi vui vẻ kêu lên, rồi nhào vào vách đá
“Cha, đào ở chỗ này đi.” Bảo Nhi chỉ vào vách đá và nói
Xung quanh cũng đều là một số loại trống sắt, trông không giống một nơi có đồ tốt nhưng Hàn Sâm vẫn rất có lòng tin với Bảo Nhi, nghe vậy bèn rút Quỷ Nha đao ra, bắt đầu đào bới vách đá màu than đen đó
Dưới Quỷ Nha đao, vách đá cứng như sắt cũng bị Hàn Sâm đào bới lên giống như đậu phụ
Nhưng khi đào xuống dưới, tảng đá cũng trở nên cứng hơn, từ màu đen của gang chuyển sang màu ngọc óng ánh, sau đó lại giống như thủy tinh nâu, Hàn Sâm đào lên cũng rất mất sức, trên trán ướt sũng mồ hôi
Sau khi đào sâu bảy tám mét, Hàn Sâm lại đào xuống thêm một đao nữa
Chỉ nghe thấy một tiếng keng, mũi đao dường như đâm trúng vật gì đó, không thể đào sâu thêm được nữa
Hàn Sâm vội đào hết những tảng đá xung quanh lên, chợt thấy một cái Ngọc Cổ như dương chỉ bạch ngọc được khảm lên vách đá mà hắn vừa đào ra
“Ngọc Cổ” Hàn Sâm mừng thầm trong lòng, vội vung Quỷ Nha đao lên, đào Ngọc Cổ từ trong vách đá ra
Hàn Sâm ôm Ngọc Cổ lên, rồi hôn lên gương mặt nhỏ nhắn của Bảo Nhi: “Bảo Nhi, con đúng là con gái ngoan của ta.”
Mang theo Ngọc Cổ bên người, sau này tu hành nói không chừng có thể thăng lên cấp Vương, tương đương với mang theo một thuộc hạ cấp Vương ở bên cạnh, còn gì sung sướng hơn nữa chứ
Bảo Nhi chớp mắt, vẫn chăm chú nhìn vách đã được đào ra, suy nghĩ một hồi lại chỉ vào vách đá nói: “Cha ơi, cha đào xuống tiếp đi.”
“Bên trong vẫn còn Ngọc Cổ sao?” Hàn Sâm vừa ngạc nhiên vừa mừng rð, vội vàng đào tiếp theo lời Bảo Nhi nói
Thông thường mà nói, cùng một mạch khoáng không thể có tới hai Ngọc Cổ, giống như đạo lý một núi không có hai hổ
Cho dù mạch khoáng này rất lớn nhưng bây giờ xuất hiện hai Ngọc Cổ, lại ở khoảng cách gần như thế, nhìn thế nào cũng không thể xuất hiện thêm cái Ngọc Cổ thứ ba
Nhưng Bảo Nhi đã nói như vậy, chắc chắn có lý do của nó, thế là Hàn Sâm tiếp tục đào tiếp
Tảng đá bên dưới còn cứng hơn trước, Hàn Sâm dùng toàn lực chém xuống một nhát, cũng chỉ đào ra được một lớp đá đen mỏng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đào mất một lúc lâu, đột nhiên nhìn thấy trong tảng đá màu đen đó lộ ra một chút huyết quang
Hàn Sâm vui mừng khôn xiết, chẳng màng mồ hôi đầy mình tiếp tục đào sâu xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một lúc sau cuối cùng cũng đào được lớp đá màu đen bên ngoài ra, có thể nhìn thấy được một mặt trống
Vậy mà vẫn còn một Ngọc Cổ nữa
Song không giống với Ngọc Cổ màu trắng khi nấy, tuy Ngọc Cổ này cũng do bạch ngọc đúc thành nhưng trên mặt trống có một hoa văn màu máu kỳ lạ, trắng và đỏ tạo thành một sự tương phản trực quan mạnh mẽ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hết chương 2199