Bên ngoài tinh hệ Băng Lam, sau khi chém giết một đám dị chủng hư không xâm phạm, sắc mặt Dạ Hà Vương có phần phờ phạc, thở hổn hển
Từ khi bị cưỡng chế điều động tới Đoàn Ky Sĩ Băng Lam, Dạ Hà Vương đã bị điều ra tiền tuyến, phòng thủ trước đám dị chủng hư không xâm phạm tỉnh hệ
Dị chủng ở đây thật sự quá nhiều, ngay đến một cường giả cấp Vương như hắn, trong tình hình chiến đấu liên miên cơ thể cũng bị tiêu hao vô cùng lớn, gần như sắp chống đỡ hết nổi, trải qua từng ngày với sự mệt nhọc
“Tên khốn Hàn Sâm kia, đừng để ta tìm được cơ hội, bằng không nhất định ta sẽ lấy mạng hắn.” Dạ Hà Vương đè giọng căm hận rủa xả
“Ai?” Dạ Hà Vương đột ngột quay đầu nhìn về phía ngoài lối đi, toàn thân tiến vào trạng thái cảnh giác
“Ngươi muốn giết Hàn Sâm ư
Ta sẽ cho ngươi một cơ hội.” Một người đàn ông mỉm cười đi tới
“Thanh tra đại nhân, lời này của ngài của ngài có ý gì?” Dạ Hà Vương thấy Edward, không khỏi sững sờ, sau đó nhíu mày hỏi
Edward tiến tới trước mặt Dạ Hà Vương, nói: “Hàn Sâm lấy mất một thứ vốn thuộc về ta, nhưng vì vướng ở chỗ Ky sĩ vương Băng Lam và Bạch tiên sinh, ta không thể đích thân giải quyết hắn
Chẳng phải ngươi cũng muốn giết Hàn Sâm sao
Chúng ta có thể hợp tác, ta cho ngươi một cơ hội đi giết Hàn Sâm.”
Dạ Hà Vương bĩu môi đáp: “Thanh tra đại nhân biết đùa quá
Nơi đây là Đoàn Ky Sĩ Băng Lam, ngay đến ngài cũng không dám giết người, ta chỉ là một ky sĩ Băng Lam, ta sao dám giết ai ở đây?”
Tuy Dạ Hà Vương cực kì căm hận Hàn Sâm nhưng hắn không ngu, hắn không muốn bỏ mạng vì giết Hàn Sâm, càng không muốn bị người khác lợi dụng
Edward khẽ mỉm cười: “Hai ngày nữa ta sẽ cùng Ky sĩ vương Băng Lam và Bạch tiên sinh đi tuần tra tinh hệ mới, đến lúc ấy có thể bố trí để ngươi lặng lẽ vào chủ tinh Băng Lam
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ cần ngươi làm gọn ghẽ, ta đảm bảo không có ai biết ngươi từng đến chủ tinh Băng Lam
Nhưng ngươi phải lấy giúp ta một món đồ
Sau khi thành công, ta sẽ điều ngươi về làm việc cạnh ta
Ngươi biết đấy, Ky sĩ vương Băng Lam sắp xếp cho ngươi ở đây vì muốn lấy lòng Hàn Sâm
Đây không phải thứ ngươi xứng đáng được nhận.”
Sắc mặt Dạ Hà Vương biến đổi không ngừng, đôi mắt đánh giá Edward, hắn không dám chắc Edward có qua cầu rút ván sau khi lợi dụng mình hay không
Edward thở dài một tiếng, nhìn Dạ Hà Vương, nói: “Ngươi không làm cũng được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng ngươi đã đứng ở thế đối lập với Bạch tiên sinh và Ky sĩ vương Băng Lam, bây giờ còn từ chối ta, ta thật sự rất lo lắng cho vận mệnh tương lai của ngươi.”
Tim Dạ Hà Vương giật thon thót
Trong Đoàn Ky Sĩ Băng Lam tổng cộng có ba phe phái, một là Ky sĩ vương Băng Lam, hai là Edward, phe thứ ba là Bạch tiên sinh
Ky sĩ vương Băng Lam và Bạch tiên sinh rõ ràng là đứng về phe Hàn Sâm, nếu Dạ Hà Vương lại đắc tội Edward thì hắn thật sự rất khó tưởng tượng sau này mình tồn tại thế nào ở Đoàn Ky Sĩ Băng Lam, rất dễ bị biến thành bia đỡ đạn bỏ mạng đầu tiên
“Thanh tra đại nhân, không phải ta không muốn giết Hàn Sâm, ta hận không thể lột da rút gân hắn từ lâu
Nhưng ta không giết Hàn Sâm được, hắn có một thứ bảo vật kỳ lạ là màn hào quang bảo vệ
Với năng lực của ta, cơ bản không thể phá hủy nó.” Dạ Hà Vương vội cúi đầu nói
“Chuyện này ta cũng từng nghe qua nhưng ngươi không cần lo quá, đây là thứ ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi.” Edward vừa nói vừa lấy một vật đưa cho Dạ Hà Vương: “Đeo cái này vào, đến lúc ấy nó sẽ phá hủy món vòng bảo hộ kỳ lạ kia
Không có sự bảo vệ từ món bảo vật đó, với thực lực của ngươi thì giết chết Hàn Sâm không khó
Nhưng phải làm sạch sẽ một chút, bằng không ta cũng không cứu được mạng của ngươi.”
Trên tay Dạ Hà Vương là một bức tượng kim loại nhỏ chỉ lớn cỡ lòng bàn tay
Sắc mặt biến hóa liên tục, hắn sợ mình sẽ bị Edward vứt bỏ sau khi lợi dụng xong
Edward dường như đã nhìn thấu suy nghĩ của Dạ Hà Vương, thản nhiên nói: “Nếu không phải vì Ky sĩ vương Băng Lam và Bạch tiên sinh theo dõi người của ta rất chặt thì ta cũng chẳng tìm ngươi làm chuyện này
Ta sẽ dẫn bọn họ rời đi, đây là cơ hội duy nhất của ngươi, nhưng ngươi hãy nhớ thật kĩ rằng nhất định phải đem vật ta muốn về đây, bằng không ta sẽ là người đầu tiên giết ngươi.”
Dạ Hà Vương cắn răng, hành lễ rồi nói: “Xin thanh tra đại nhân yên tâm, chỉ cần thứ đồ ấy ở bên cạnh Hàn Sâm thì ta nhất định sẽ mang nó về cho ngài.”
“Ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng đi, mấy hôm nữa sẽ có người tới đón ngươi
Nhớ kỹ, cơ hội chỉ có một lần này, làm sạch sẽ một chút, không được để chúng nắm thóp, nếu không chẳng ai cứu được ngươi đâu.” Edward võ bả vai Dạ Hà Vương, xoay người ra khỏi công trình phòng thủ
“Edward đại nhân, tại sao ngài lại muốn tìm một người ngoài để làm chuyện này
Ngộ nhỡ hắn nuốt riêng món đồ kia thì phải làm sao?” Sau khi Edward trở lại phi thuyền, ky sĩ Băng Lam lái phi thuyền hỏi
Edward cười nhạt: “Không có “ngộ nhỡ’, Dạ Hà Vương là một kẻ thông minh
Vì giữ mạng, chắc chắc hắn sẽ nuốt riêng món đồ đó lấy làm bùa hộ mệnh, thậm chứ còn mang thứ ấy đến nương nhờ Ky sĩ vương Băng Lam hoặc Bạch tiên sinh
“Vậy ngài còn dùng hắn?” Băng Lam Ky Sĩ hơi nghi hoặc
“Bởi vì không quan trọng, hắn không còn lựa chọn khác.” Edward nheo mắt, nói: “Với tính cách đa nghi cẩn thận của Dạ Hà Vương, hắn chắc chắc sẽ xử lý sạch sẽ gọn gàng
Không chỉ mình Hàn Sâm mà tất cả thành viên của tiểu đội ấy đều phải chết, trong số đó có cả công chúa Bạch Vi
“Thánh nữ Bạch Vi đã gia nhập đội Hàn Sâm?” Vẻ mặt ky sĩ Băng Lam biến sắc, ngay sau đó đã hiểu dụng ý của Edward: “Dạ Hà Vương biết trong những người hắn giết còn có một vị công chúa, không thể nương nhờ Ky sĩ vương Băng Lam và Bạch tiên sinh nữa
Đến lúc ấy cho dù hắn nhận tội cũng chỉ còn con đường chết, cho nên hắn chỉ có thể chọn Edward đại nhân ngài
Mà Ky sĩ vương Băng Lam và Bạch tiên sinh cũng sẽ bị liên luy bởi cái chết của công chúa Bạch Vi, không còn hơi sức để ý chuyện khác…”
Tiểu đội Hàn Sâm vẫn đi men theo hẻm núi Nham Tương tiến về phía trước
Bởi đã trải qua một lần thanh lý nên tiến trình được đẩy mạnh rất nhanh
Bạch Vi theo đám Hàn Sâm tiến về phía trước, vẫn cứ im lặng không lên tiéng, chỉ lằng lặng quán sát hai người Hàn Sâm và Hàn Mộng Nhị, muốn hiểu rõ hơn về thực lực của bon họ
Nhưng trên cả hành trình, về cơ bản là họ không ra tay khiến Bach Vi hơi thất vọng
Thấy đám người Hàn Sâm vẫn muốn đi tiếp về phía trước, trên mặt Bạch Vi lộ vẻ do dự, một lát sau, Bạch Vi mới mở lời: “Đội trưởng, ta cần rời khỏi đội một thời gian ngắn.”
“Như thế không được, ngươi là thành viên đội của ta, phải tuân theo mọi sắp xếp từ ta, không được phép hành động đơn độc.” Hàn Sâm nói thẳng
Đùa à, để Bạch Vi hành động một mình, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì hắn và Ky sĩ vương Băng Lam sẽ bị liên lụy ngay
Hàn Sâm sao có thể cho Bạch Vi rời khỏi tâm mắt mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đã vậy, các ngươi đi cùng ta chứ.” Bạch Vi thản nhiên nói
“Ta đã nói rồi, ta là đội trưởng, đi đâu là do ta quyết.” Hàn Sâm nhíu mày, đáp
“Cùng đi hoặc một mình ta đi, ngươi có thể tự chọn.” Thần sắc Bạch Vi không thay đổi, vẫn là vẻ cao ngạo ấy
“Ngươi muốn đi đâu?” Thấy Bạch Vi nằng nặc đòi đi, Hàn Sâm trầm ngâm một chút rồi hỏi
“Hang ổ của Bất Tử Điểu.” Bạch Vi lạnh nhạt đáp
Hết chương 2226