Nhưng mà cái cảm giác quen thuộc này cũng chỉ thoáng qua rồi biến mất, lúc cẩn thận quan sát Bạch tiên sinh, hắn cảm thấy dường như hoàn toàn xa lạ, không giống người mà bản thân hắn đã từng quen
Suy nghĩ lại thì cũng đúng, Bạch tiên sinh thuộc tộc Hoàng Cực, lúc †rước Hàn Sâm cũng không biết nhiều về tộc Hoàng Cực, cũng không thực sự hiểu rõ, Bạch tiên sinh không thể nào là người mà hắn quen biết được
Nghĩ tới đây, Hàn Sâm lại đặt tâm tư vào đề nghị của Bạch tiên sinh
Nói thật, đề nghị của Bạch tiên sinh làm cho Hàn Sâm cảm thấy rất dao động, bởi vì Hàn Sâm cũng không thể khẳng định Isa có thể chắc chắn đánh bại được Hồ Phi hay không
Cho dù Isa có thể thắng, như vậy thì sau khi Isa và hắn cùng đi vào, không phải bảo vật tới tay cũng phải chia cho Isa một phần hay sao chứ
Quan hệ của hai người rất tốt, có thể coi như là người thân một nhà, nhưng mà tất cả những thứ này được dựa trên cơ sở Isa không biết
Hàn Sâm chính là Kim Tệ, nếu như Isa đã biết Hàn Sâm chính là Kim Tệ rồi thì nàng sẽ làm như thế nào chứ
Chính bản thân Hàn Sâm cũng không biết khi đó Isa sẽ có phản ứng như thế nào, dù sao thì lúc đó Kim Tệ cũng đã đắc tội quá thê thảm với Isa rồi
Hàn Sâm lại không cần phải băn khoăn quá nhiều về việc đi cùng với đám người Bạch tiên sinh vào thăm dò bảo tàng Thánh Chủ như vậy, lúc nào nên trở mặt thì sẽ lập tức trở mặt, lúc nào cần tranh cướp thì lập tức tranh cướp, không hề nương tay một chút nào
Thời đại lợi ích là cao nhất trong cái kiểu quan hệ hợp tác này vốn dĩ không cần bận tâm quá nhiều, ngay từ lúc ban đầu bọn họ cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi
Hàn Sâm cần Bạch tiên sinh dẫn hắn vào bảo tàng một cách an toàn, Bạch tiên sinh thì cần Thánh Vật trên tay hắn, đơn giản cũng chỉ là quan hệ lợi dụng lẫn nhau
Đấn lúc đó nếu như thật sự tìm thấy được bảo tàng, cho dù Hàn Sâm có không trở mặt thì chỉ sợ Bạch tiên sinh và Đoạn Tội cũng không nhịn được mà trở mặt thôi
Đương nhiên điều quan trọng nhất chính là, Hàn Sâm có năng lực trở mặt với đám người Bạch tiên sinh, nhưng với Isa và Hồ Phi thì không được
“Không còn nhiều thời gian lắm, đợi sau khi bọn họ phân thắng bại xong thì chúng ta sẽ không còn cơ hội nữa.” Bạch tiên sinh nói với Hàn Sâm
Hàn Sâm trầm ngâm một chút, hắn nhìn Bạch tiên sinh hỏi: “Các ngươi đã phá hủy tiết điểm thứ tư, có tìm được gì ở đó không?”
Hàn Sâm vẫn luôn canh cánh trong lòng về những thứ ở tiết điểm thứ tư, biết đâu được ở trong bảo tàng đó sẽ có thứ có tác dụng dùng trong lúc quan trọng cũng nên
Bạch tiên sinh trầm ngâm chốc lát rồi nói: “Lúc Hồ Phi đánh nát ba sáu cây cột đá đã phát hiện một cây sáo ngọc ở trong cột đá cuối cùng.”
“Thì ra cây sáo ngọc đó không phải của Hồ Phi sao?” Lúc này Hàn Sâm mới nhớ đến, Hồ Phi đã bị nhốt trong cung Quỷ Cốt một thời gian dài như vậy, trên người chẳng có thứ gì cả, tại sao đột nhiên lại có một cây sáo ngọc được chứ
Thì ra nàng lấy được ở bên trong tiết điểm thứ tư, nhưng mà tạm thời Hàn Sâm cũng không nghĩ ra được cây sáo ngọc đó có liên quan gì đến mấy đồ vật ở những tiết điểm trước
Bạch tiên sinh không nói thêm gì cả, hắn chỉ đứng bên cạnh chờ Hàn Sâm đưa ra quyết định
Hàn Sâm suy nghĩ một lát, hắn chỉ ngón tay vào bộ xương khô ở trên ghế rồi nói: “Vùng biển cả này dường như có gì đó đặc biệt, hắn biến thành bộ dạng bây giờ cũng là vì đã lặn xuống biển sâu và muốn đi vào Thánh Thành.”
“Ta biết.” Bạch tiên sinh thản nhiên nói: “Vậy nên mới cần Thánh Vật ở trong tay ngươi, như vậy chúng ta mới có thể bình an đến được Thánh Thành”
“Được, nếu đã như vậy thì chúng ta đi thăm dò Thánh Thành trước đã
Cuối cùng Hàn Sâm cũng hạ quyết tâm
Hàn Sâm không biết vị trí của Thánh Thành ở đâu, nhưng Bạch tiên sinh cũng đã suy tính ra được, Hàn Sâm đi theo hắn và Đoạn Tội cùng lặn ra khỏi con cá voi trắng to lớn, bọn họ dọc theo đáy biển sâu tiếp tục tiến về phía trước
Biển rộng dao động vô cùng kịch liệt, rõ ràng Hồ Phi và Isa đang có một cuộc chiến đấu dữ dội, chỉ sợ trong chốc lát khó mà có thể phân được thắng bại
Hàn Sâm không lo lắng cho Isa, với năng lực của nàng, cho dù không đánh thắng được Hồ Phi, nhưng Hồ Phi có muốn giết nàng cũng không dễ dàng như vậy
Hơn nữa nếu như ngay cả Isa cũng không đánh thắng được, vậy thì Hàn Sâm đi cũng vô dụng
Hàn Sâm đã tìm được cách điều khiển con cá voi trắng, nhưng hắn không di chuyển con cá voi màu trắng to lớn đó ngay lập tức, có lẽ sau này sẽ có tác dụng đánh bất ngờ lúc người ta không đề phòng
Dưới sự chỉ dẫn của Bạch tiên sinh, đám người Hàn Sâm càng xuống càng sâu, nước biển cũng dẫn trở nên yên bình trở lại, chấn động do cuộc chiến của lsa và Hồ Phi gây ra rất khó có thể ảnh hưởng đến nơi này được nữa
“Nếu như suy tính của ta không sai, có lẽ bảo tàng của Thánh Chủ ở trong rãnh biển này.” Bạch tiên sinh chỉ vào một rãnh biển lớn ở trước mặt nói với Hàn Sâm
Hàn Sâm đứng ở bên cạnh rãnh biển nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy ở bên dưới là một vùng tối đen như mực, giống như là vực sâu không đáy, với năng lực của kính Tử Đồng Thần Điệp cũng không thể nhìn thấy được rốt cuộc ở bên dưới đó có cái gì
Không do dự quá nhiều, Bạch tiên sinh và Đoạn Tội đi trước, Hàn Sâm cưỡi Huyết Kỳ Lân đi theo bọn họ chìm xuống vực sâu của rãnh biển
Mới hạ xuống được một lúc, đột nhiên Hàn Sâm cảm thấy trên người có gì đó không đúng, viên đá được hắn cất ở trong túi áo vậy mà lại tỏa ra khí tức nóng rực
Hàn Sâm lấy viên đá ra cầm ở trong tay, lại thấy viên đá đó phát ra thánh quang sáng lờ mờ, chiếu sáng một khu vực nhỏ của vùng nước tối đen như mực ở gần đó
“Quả nhiên đúng như ta đoán, chỉ có cầm Thánh Vật ở trong tay thì mới có thể thực sự tiến vào bảo tàng của Thánh Chủ.” Bạch tiên sinh giống như đã đoán trước được, hắn nhìn viên đá nói
Ba người một thú tiếp tục chìm xuống
Bốn phía xung quanh vùng nước vô cùng quỷ dị, cho dù thị lực của hắn có mạnh đến đâu thì cũng chỉ có thể nhìn được khu vực nhỏ này được viên đá chiếu sáng, những nơi khác đều tối đen như mực, không thể nhìn được thứ gì, giống như một thế giới đen tối của ma quỷ vậy
Không biết có phải là ảo giác hay không, Hàn Sâm vẫn luôn cảm thấy dường như có vô số ánh mắt u ám ở trong bóng tối đang nhìn chằm chằm bọn họ
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Hàn Sâm không biết rốt cuộc bọn họ đã lặn xuống bao nhiêu mét rồi, cái rãnh biển giống như vực sâu không đáy vậy, dường như có xuống bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng sẽ không tới được điểm cuối
Bây giờ ngước mặt nhìn lên cũng là một vùng tối đen như mực, vốn dĩ ánh sáng không thể nào chiếu tới được biển sâu thăm thẳm như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài việc nước biển xuất hiện một chút dao động nhỏ thì không còn bất cứ động tĩnh nào cả, cuộc chiến đấu của Isa và Hồ Phi đã hoàn †oàn không còn ảnh hưởng được tới đây nữa
Bởi vì bốn phía xung quanh quá tăm tối, ngay cả Huyết Kỳ Lân dường như cũng bắt đầu có chút bất an, nó hơi bực bội vặn vẹo cơ thể mấy cái, phát ra tiếng gầm gừ hung ác khe khẽ ở trong miệng
Hàn Sâm đưa tay vuốt ve cổ Huyết Kỳ Lân, một lúc lâu sau mới trấn an được nó
Với tính khí thô bạo như vậy của Huyết Kỳ Lân, làm cho nó im lặng còn khó khăn hơn cả việc làm cho nó chảy máu
Vẻ mặt của Bạch tiên sinh có vẻ bình tĩnh, nhưng Đoạn Tội lại mơ hồ có chút luống cuống bất an, xem ra hắn cũng giống Huyết Kỳ Lân, đều cảm thấy những đôi mắt nhìn ngó trong bóng tối kia làm cho bọn họ không hề thoải mái
Bây giờ Hàn Sâm có thể khẳng định, chắc chắn trong bóng tối kia không có thứ gì tốt, nếu không phải có sự tồn tại của Thánh Vật ở trong tay hắn, thì mấy người bọn họ giờ đã có kết cục giống y chủ nhân của con cá voi trắng kia rồi
Đột nhiên, Hàn Sâm chỉ cảm thấy có một vầng sáng lờ mờ xuất hiện ở trong bóng tối dưới chân, hắn không nhịn được tập trung lực chú ý vào vầng sáng nhỏ đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà vầng sáng đó quá mung lung, không thể nhìn rõ được cái gì cả
Bạch tiên sinh và Đoạn Tội cũng nhìn thấy vầng sáng đó, bọn họ vừa chìm xuống vừa cúi đầu quan sát
Cùng với sự chìm xuống của thân thể bọn họ, ánh sáng lờ mờ đó dần dần trở nên rõ ràng hơn, càng lúc nó càng lớn hơn, càng rõ hơn, cho đến khi bọn họ thấy được cái gì bên trong vầng sáng đó, Hàn Sâm vô thức mở to miệng
Hết chương 2288
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]