Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2294: Thông qua khảo nghiệm.




“Cha… Máu của người phụ nữ đã cạn rồi… Cha… Hắn đập nứt đầu của người phụ nữ…”
Bảo Nhi liên tục báo cáo diễn biến mới
“Bảo Nhi, đừng nhìn nữa.” Hàn Sâm gọi Bảo Nhi trở lại trong lòng mình, hắn không muốn nàng lại nhìn thấy cảnh tượng máu me như này
Tuy rằng trên thực tế tuổi tác của Bảo Nhi đã không còn nhỏ nhưng ở †rong mắt Hàn Sâm, nàng luôn luôn là một cô bé
Bảo Nhi nhảy từ trên vai Hàn Sâm xuống, nàng ngồi trong lòng Hàn Sâm, tò mò nhìn phong ấn Tứ Tượng và con dị chủng đang không ngừng giãy dụa bên trong
Hàn Sâm vẫn không thể cảm nhận được có chuyện gì đang xảy ra sau lưng mình, nhưng sau khi nghe Bảo Nhi nói như thế, hắn chợt cảm thấy hơi khó chịu ở lưng, trong đầu cũng liên tục tưởng tượng ra các loại hình ảnh, làm cách nào cũng không thể rũ bỏ nó được
“Ngọc Miêu, rốt cuộc ngươi đang làm cái quỷ gì vậy?” Hàn Sâm không nhịn nổi lớn tiếng hỏi tượng mèo ngọc
Đáng tiếc là dường như tượng mèo ngọc đã ngủ say, căn bản không thèm để ý đến Hàn Sâm
Một lúc sau, phía sau Hàn Sâm lại vang lên tiếng xiềng xích, không bao lâu thì nhìn thấy tên tù nhân kia rời khỏi phía sau lưng Hàn Sâm, chậm rì rì đi về phía con đường khi nãy hắn đến giống như lúc hắn đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng qua có khác một chút so với lúc đến, Hàn Sâm nhìn thấy trong †ay hắn đang lôi kéo một cái xác phụ nữ
Chính xác mà nói, đó cũng không phải là cái xác của một người phụ nữ mà là xác của một sinh vật giới tính nữ
Khuôn mặt đã không còn nhìn rõ dáng vẻ ra sao bởi vì khuôn mặt đã bị một cú đấm đâm xuyên qua thành một lỗ máu lớn, cái có thể nhìn ra chỉ có nửa trên của cái xác kia giống người, còn nửa người dưới là rắn, có phần giống tộc Kana, chỉ khác với tộc Kana là trên đỉnh đầu nàng có một cái sừng xoắn ốc giống như Độc Giác Thú, dài hơn một mét và là loại màu bạc
Lớp vảy rắn trên phần thân dưới của nàng cũng là loại màu bạc này, phát ra ánh sáng gần như trong suốt
Vị trí đầu và tim của cái xác đều có lỗ máu, chỉ là đã không còn máu chảy ra nữa, giống như Bảo Nhi đã nói, có lẽ đã chảy cạn máu rồi
“Rốt cuộc cái tên biến thái kia có ý gì
Tại sao muốn vẽ một người phụ nữ lên lưng của ta chứ?” Hàn Sâm cảm thấy trong lòng vô cùng không thoải mái
Tuy nhiên tạm thời hắn vẫn chưa cảm thấy có gì khác thường, cơ thể vẫn rất bình thường, áo giáp Tinh Hà Long Hà đang mặc trên người cũng không bị hư hại gì, như thể cái tên tù nhân quái dị kia chỉ vẽ một bức tranh lên trên áo giáp phía sau lưng hắn mà thôi
Mặc dù trong lòng có chút khó chịu nhưng nếu không gây hại gì cho hắn, Hàn Sâm cũng chỉ đành mặc kệ
“Bảo Nhi, ngươi dùng nước dội vào giáp lưng của cha để rửa sạch mấy thứ dơ bẩn phía trên đi.” Hàn Sâm nói với Bảo Nhị, tuy rằng không có tổn hại gì nhưng Hàn Sâm vẫn cảm thấy hơi khó chịu
Bảo Nhi đáp lời, nhảy ra khỏi lồng ngực của Hàn Sâm rồi đi đến sau lưng Hàn Sâm, đột nhiên nàng ngạc nhiên nói: “Không có…”
“Không có cái gì?” Trong lòng Hàn Sâm có chút hồi hộp, cảm giác vô cùng không ổn
“Bức tranh hắn vẽ lúc nãy không có.” Bảo Nhi nói
“Sao lại không có?” Trong lòng Hàn Sâm cũng ngờ vực, hắn lại hỏi tiếp: “Có phải bức tranh bị làm mờ nên mới không nhìn ra là tranh vẽ hay không?”
Bảo Nhi lắc đầu nói: “Cha, trên lưng ngươi chẳng có cái gì cả, cực kỳ sạch sẽ, một xíu vết máu cũng không có, bức tranh của người phụ nữ xấu xí cũng không thấy.”
Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy quái lạ, hắn nhìn về phía Bạch tiên sinh và hỏi: “Bạch tiên sinh, đây là chuyện gì?”
Bạch tiên sinh lắc đầu nói: “Ta cũng xem không hiểu, hơn nữa chúng ta cũng không nhìn được phía sau lưng của ngươi, chỉ có thể nhìn thấy hắn vẽ cái gì đó lên lưng của ngươi, cụ thể là cái gì thì ta lại không biết.”
Hàn Sâm có chút buồn bực trong lòng, nhưng hắn cũng không có cảm giác gì, kiểm tra cơ thể kỹ càng cũng không phát hiện ra chỗ nào bất thường, chỉ đành tạm thời bỏ qua
Tiếp đó không có xảy ra sự việc quái dị nào khác, bốn người đám Hàn Sâm vẫn hỗ trợ Tứ Tượng Phong Ấn, kiểm soát vững chắc con dị chủng bản sao kia, khốn khổ chống đỡ qua mười ngày
Tuy bốn người đều đã tiêu hao sức lực quá giới hạn nhưng cuối cùng cũng đã chống đỡ được qua mười ngày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc đám dị chủng này rút lui trở lại bên trong cung điện một lần nữa, khi cửa chính cung điện đóng lại, đám người Hàn Sâm gần như đều ngồi phịch xuống nền đất
“Chúc mừng các ngươi đã thông qua khảo nghiệm của Thánh Chủ đại nhân, hiện giờ có thể lấy được bảo vật mà Thánh Chủ đại nhân lưu lại.” Cuối cùng, tượng mèo ngọc cũng mở miệng nói chuyện, nhìn đám người Hàn Sâm cười tủm tỉm nói
“Bảo vật ở chỗ nào?” Hàn Sâm cũng mặc kệ cảm giác mệt nhọc trên người, nhìn tượng mèo ngọc hỏi
“Ngay tại đây.” Tượng mèo ngọc vừa dứt lời, đài ngọc dưới chân nó mở ra, chỉ thấy bên trong có một cái rương nhỏ được chế tạo bằng ngọc, hình lập phương dài chừng một mét, không biết bên trong có cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm đang muốn tiến lại lấy cái rương thì đột nhiên trong lòng cảm thấy sợ hãi, Đoạn Đao trong tay Đoạn Tội điên cuồng chém về phía Hàn Sâm
Huyết Kỳ Lân giận dữ, gầm lên một tiếng rồi bổ nhào về phía Đoạn Tội
Nhưng trong nháy mắt Sắc Hắc Ám trên người Đoạn Tội đã phủ xuống, Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân đều cảm thấy trước mắt tối om, không thể nhìn thấy cái gì
Vẻ mặt của Hàn Sâm bình tĩnh, đầu đội tổ chim, bay đến vị trí cái rương nhỏ trong bóng tối
Mặc dù đang ở trong phạm vi của Đoạn Tội, bảy giác quan của Hàn Sâm đều bị che chắn, nhưng có tổ chim bảo hộ, hắn cũng không thèm để ý đến đòn công kích của Đoạn Tội
Nhưng vào giây tiếp theo, sắc mặt của Hàn Sâm đã có chút thay đổi, hắn chợt cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ đánh mạnh vào tổ chim phía trên, mà hình như tổ chim bị một năng lượng nào đó quấn lấy, trong chớp mắt đã bị kéo ra khỏi đỉnh đầu của hắn
Cùng lúc đó, người Hàn Sâm và Bảo Nhi trong lòng hắn cũng bị một vật giống như dây thừng trói lại, đập vào cái rương nhỏ kia rồi bị lôi sang một bên
Hắc ám trước mắt biến mất, Hàn Sâm phát hiện ra bản thân và Bảo Nhi bị một cái dây thừng màu trắng trói lại, mà ở đầu bên kia của dây thừng là một cái túi lưới, trong túi lưới đúng là tổ chim của Hàn Sâm, có thể ràng buộc tổ chim cấp Thần Hóa thì hiển nhiên cái lưới kia không phải vật bình thường
Đoạn Tội cầm túi lưới trong một bên tay, còn tay kia cầm chiếc rương nhỏ bằng ngọc thạch
“Cảm ơn ngươi giúp ta lấy được di vật của Thánh Chủ.” Đoạn Tội cầm rương nhỏ, thản nhiên nói với Hàn Sâm
“Ngươi là ai?” Bạch tiên sinh nhíu mày nhìn Đoạn Tội
Đoạn Tội mỉm cười nói: “Bạch tiên sinh, ta chính là hộ vệ Đoạn Tội của ngươi.”
“Ngươi là Đoạn Tội, nhưng Đoạn Tội chỉ là một hộ vệ Vương Giả, không phải ngươi, Đoạn Tội cũng không thể có túi Thiên Võng của Thập Tứ
Hoàng Tử” Bạch tiên sinh cau mày nói
Đoạn Tội cất cái rương nhỏ vào trong lồng ngực, sau đó hắn cầm Đoạn Đao của mình và nói với Bạch tiên sinh: “Tiên sinh nghĩ nhiều rồi, tuy rằng ta là Bán Bộ Thần Hóa, nhưng ta vẫn là hộ vệ của ngươi
Chỉ có điều ngoài ngươi, ta còn phải nghe lệnh của Thập Tứ Hoàng Tử, mà cái món đồ này là Thập Tứ Hoàng Tử muốn có, ta phải mang nó về.”
“Bạch tiên sinh, chúng ta đều dốc sức làm việc cho Thập Tứ Hoàng Tử, không cần phải phân biệt rõ ràng như thế, lần này công lao của tiên sinh rất lớn, tại hạ nhất định sẽ bẩm báo chỉ tiết cho Thập Tứ Hoàng Tử… Đây không phải nơi để nói chuyện… Giải quyết hắn trước rồi nói sau..” Đoạn Tội nói xong, trong chớp mắt Đoạn Đao trong tay hắn chém về phía Hàn Sâm
Hết chương 2294

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.