[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm kinh ngạc nhìn hơn vạn con Chân Long đang uốn lượn, chiếm cứ cả mặt đất, có thể thấy rõ đầu rồng, sừng rồng, răng rồng, vảy rồng v.v… sinh động như thật, nào có giống rễ cây chứ
Trong lúc đang quan sát, hắn nhìn thấy một bầy chim đậu lên lưng Chân Long
Con Chân Long đó chợt ngửa đầu lên phát ra một tiếng rồng gầm, râu rồng lay động, răng rồng lởm chởm, tiếng rồng gầm xông thẳng lên chín tầng mây, doạ cho bầy chim bay tứ tán, rõ ràng chính là một con Chân Long đang sống sờ sờ
Bạch Vi giải thích: “Đế Thụ cắm rễ vào quốc mạch của nước Đế Hoàng, mỗi chiếc rễ đều sẽ biến đổi thành một con rồng, Đế khí cũng được thu lại vào trong Đế Thụ
Muốn hấp thu Đế khí cần phải ngồi ở trên thân của Đế Long mới có thể hấp thụ được
Mỗi một con Đế Long lại không giống nhau nên Đế khí có thể hấp thụ được cũng có sự chênh lệch, hơn nữa vị trí ở trên mình rồng khác nhau thì sự mạnh yếu của Đế khí cũng không giống nhau
Thông thường Đế khí ở đầu rồng là mạnh nhất, càng về phía sau Đế khí sẽ càng ít.”
“Thì ra là thế, tại sao lại không thấy những người khác vậy?” Hàn Sâm gật đầu quan sát bốn phía xung quanh nhưng lại không hề nhìn thấy có người tộc Hoàng Cực hấp thu Đế khí ở đây
“Nơi này là vùng rìa của Đế Viên, đều là những rễ lẻ của Đế Thụ, Đế khí của Đế Long không mạnh, bình thường những cường giả của tộc bọn †a đều ở vị trí tương đối gần với rễ chủ để hấp thu Đế khí
Chúng ta vừa mới đến, trước tiên hãy ở vùng rìa này tìm một con Đế Long thử xem sao.” Bạch Vi nói rồi đi về phía của một con Đế Long
Cách Đế Long vẫn còn vài dặm nữa đã nhìn thấy con Đế Long đó ngẩng đầu gầm lên một tiếng với bọn họ, giống như là đang cảnh cáo bọn họ đừng có mà lại gần
Nhưng Bạch Vi và Hàn Sâm lại chẳng để ý, tiếp tục phi thân bay về phía Đế Long, cơ thể của con Đế Long đó chấn động, tựa như núi cao chọc trời ép về phía Hàn Sâm và Bạch Vi
Lúc này Hàn Sâm mới nhìn rõ, hơn nửa thân mình của Đế Long lộ ra bên ngoài, một nửa phía sau cắm sâu vào trong sơn xuyên đại địa, không thể nào bay lên được, chỉ có thể giãy dụa thân mình muốn đuổi bọn họ đi
Sức mạnh của Đế Long vô cùng lớn nhưng vì không có đủ khả năng phóng sức mạnh ra ngoài lại cộng thêm cơ thể bị hạn chế, sao có thể ngăn cản được Hàn Sâm và Bạch Vị, hai người rất nhanh đã đáp xuống chiếc sừng trên đỉnh đầu nó
Đế Long giãy dụa một hồi, không thể hất văng Hàn Sâm và Bạch Vi xuống thì dần dần bình tĩnh trở lại, tiếp tục nằm rạp trên mặt đất
Hàn Sâm ngồi trên đầu của Đế Long nhưng lại không cảm giác được Đế khí gì hết, không khỏi nhìn về phía Bạch Vi
Bạch Vi lại cười nói: “Đợi một lát nữa ngươi tự nhiên sẽ hiểu thôi.”
Hàn Sâm chỉ có thể nhẫn nại mà đợi tiếp, Đế Long ở đây cũng chỉ là một cọng rễ, Đế khí tương đối ít, song sức mạnh của Đế Long cũng khá yếu, không động được đến bọn họ
Đợi một lúc, chỉ thấy lá vàng trên cả gốc cây dần dần sáng lên, những Đế văn đó càng lấp lánh ánh sáng vàng kim, cả Đế Thụ đều phát ra thánh quang mông lung, giống như thần thụ nuôi dưỡng vạn vật ở thời cổ đại
“Grào!” Vạn long cùng gầm lên, từng con Đế Long gầm gừ vặn mình, còn chưa đợi Hàn Sâm làm rõ chuyện gì đang xảy ra, con Đế Long mà bọn họ đang ngồi bỗng chúi đầu xuống đất
Mặt đất giống như đã tan ra thành nước, Đế Long trực tiếp chui xuống phía dưới, Hàn Sâm và Bạch Vi đang ngồi ở trên đầu rồng cũng theo đó không ngừng mà lặn xuống
Vốn là dưới lòng đất tối om nhưng lại giống như ở dưới nước, có thể nhìn thấy được cảnh vật phía xa, hơn nữa giữa khoảng không gian lờ mờ ở tít đằng xa, có một thứ giống như mặt trời đang lấp lánh ánh vàng
Đế Long dừng lại ở một khoảng cách vẫn còn rất xa mặt trời màu vàng đó, mở miệng phun ra một viên long châu về phía mặt trời, lập tức nhìn thấy trong mặt trời màu vàng đó có từng tia sáng được hấp thụ vào long châu, khiến cho ánh sáng của long châu càng ngày càng mạnh
Hàn Sâm nhìn mà kinh ngạc đến lặng người, thực sự rất khó tưởng tượng được rằng cảnh tượng này lại ở dưới lòng đất
“Còn không mau hấp thu những Đế khí này, ngây ra đó làm gì?” Bạch Vi nhắc nhở Hàn Sâm rồi thi triển thuật gen của mình
Theo sự vận chuyển thuật gen của Bạch Vi, từng luồng sáng vàng phát ra từ mặt trời được hấp thụ vào bên trong cơ thể của nàng, khiến cả người nàng như được phủ lên một tầng thánh quang hoàng kim
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm cũng thi triển Vật Ngữ Gen, thử hấp thụ ánh sáng vàng, lập tức cảm thấy từng luồng khí tức nóng rực tràn vào trong cơ thể, hòa làm một với hơi thở của hắn
Nhưng lượng kim mang quá ít, còn không nhanh bằng Hàn Sâm trực tiếp luyện hoá sức mạnh Quỷ Cốt trong cơ thể
Song chân con muỗi cũng là thịt, Hàn Sâm vẫn cứ hấp thụ những ánh
sáng màu vàng đó
Nhưng cũng chỉ qua một canh giờ, Đế Long mà họ đang ngồi đã thu long châu vào, gầm lên một tiếng rồi lại đưa bọn họ
trở về mặt đất, sau đó nằm rạp trên mặt đất như ban đầu
“Đế khí quá ít, thời gian quá ngắn.” Hàn Sâm lắc đầu nói
“Con Đế Long này chỉ là một sợi rễ của Đế Thụ, nếu càng đến gần mạch Đế Hoàng thì thời gian duy trì sẽ càng lâu hơn, nhất định phải đi †ìm Đế Long mà rễ chủ biến hoá thành.” Bạch Vi nói
“Vậy còn đợi gì nữa?” Hàn Sâm gấp gáp nói
“Rễ chủ thường đã bị người khác chiếm rồi
Chúng ta muốn lên đó thì
chỉ có thể tranh giành với người khác thôi.” Bạch Vi than thở nói
“Phải luôn có thứ tự đến trước đến sau chứ?” Hàn Sâm thắc mắc
Bạch Vi đáp: “Ở nơi này tất cả mọi thứ đều dựa vào thực lực để nói chuyện, có năng lực thì có thể chiếm được rễ chủ, không có năng lực thì chỉ có thể sử dụng rễ thông thường
Ngoại trừ không được giết người ra, ở đây có thể sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào.”
“Phụ hoàng của các ngươi đúng là chẳng biết thương hoa tiếc ngọc chút nào, đến cả con gái mà cũng không có ưu tiên gì luôn hả?” Hàn Sâm sầu não nói
“Không có.” Bạch Vi trả lời rất chắc chắn
“Nếu đã như thế thì chỉ có thể dựa vào bản thân chúng ta tự giành lấy thôi.” Hàn Sâm nói rồi bay về hướng Đế Thụ
Bạch Vi cũng không nói gì cả, theo phía sau Hàn Sâm
Nàng và Hàn Sâm đều chỉ là Công Tước, hơn nữa chỉ có hai người, khả năng có thể giành được rễ chủ gần như bằng không
Suy cho cùng, người có thể chiếm được rễ chủ thông thường đều là cường giả cấp Vương, hơn nữa bên người còn mang theo ky sĩ thân vệ, há lại dễ dàng giành được như thế
Bạch Vi cũng không định tranh giành, chỉ hi vọng sẽ gặp may mắn, xem xem có thể tìm được một rễ chủ không có người hay không
Dù sao thì hoàng tử công chúa cũng không thể mỗi ngày đều đến nơi này, mà ky sĩ thân vệ chỉ có thể theo hoàng tử công chúa cùng đến, không thể tự đến một mình
Cho nên nếu như vận may tốt thì cũng không khó để tìm ra một rễ chủ
Càng đến gần Đế Thụ, những Đế Long đó càng kinh khủng hơn, Đế Long thông thường đều có màu vàng đất
Không qua bao lâu, trước mặt đột nhiên nhìn thấy một Đế Long trên người toàn là vảy vàng kim, đang nằm rạp ở trên mặt đất nghỉ ngơi
“Con đó chính là Đế Long rễ chủ.” Bạch Vi có chút vui mừng, bởi vì bên trên Đế Long màu vàng kim đó không có bóng dáng của người khác, rõ ràng là vẫn chưa bị ai chiếm
Hàn Sâm và Bạch Vi cẩn thận bay đến trên thân mình của con Đế Long màu vàng kim đó, Đế Long đang ngủ rất sâu, dường như không nhận ra, để cho hai người thuận lợi đi đến đầu rồng
“Các Đế Long mới vừa hấp thụ Đế khí một lần trước đó không lâu, chắc chưa đi vào trong địa mạch lần nữa nhanh thế đâu, chúng ta ở đây đợi một lát đi.” Tâm trạng của Bạch Vi rất khá, mỉm cười vui vẻ nói
Hết chương 2308
Chương 2309
Giao ước 1 chiêu
Hàn Sâm đợi mấy tiếng trên thân Đế Long hoàng kim, không đợi được Đế Long đi vào địa mạch lần nữa nhưng lại thấy có vài bóng dáng đang đi về hướng này, khiến cho Bạch Vi hơi căng thẳng trong lòng
Hàn Sâm cũng nhìn thấy những người đó, thị lực của hắn có thể nhìn xa hơn Bạch Vi, đã thấy được rõ ràng đó là những ai, không khỏi nhíu mày lại
Người dẫn đầu đám người đó lại là Thập Tứ hoàng tử Bạch Thương Lãng, đi cùng với hắn chắc là ky sĩ thân vệ, tổng cộng có bốn người, hai người tộc Ryan và một người tộc Kana, người phụ nữ còn lại chính là người tộc Hoàng Cực
Khí tức trên người của bốn người đó đều rất đáng sợ, ít nhất cũng là cường giả cấp Vương, mà nữ ky sĩ của tộc Hoàng Cực đó Hàn Sâm nhìn có chút quen mắt, nhưng khi nhìn thật kĩ thì lại không nhận ra
“Thập Tứ ca!” Bạch Vi nhìn thấy Bạch Thương Lãng, sắc mặt cũng biến đổi
Lấy thực lực của nàng đương nhiên không thể tranh giành cái rễ chủ này với Bạch Thương Lãng được
“Bạch Vi bái kiến Thập Tứ ca.” Bạch Vi đứng dậy bước lên phía trước hành lễ
Bạch Thương Lãng nhìn Bạch Vi, bình tĩnh vung tay nói: “Nếu ngươi đã vào trong Đế Viên thì cũng chính là người cạnh tranh có tư cách giống
ư”
với ta, không cần khách khí như thế:
Nói rồi Bạch Thương Lãng lại quét mắt nhìn sang Hàn Sâm ở bên cạnh nhưng cũng chỉ là nhìn lướt qua mà thôi, sau đó ánh mắt lại trở về trên người Bạch Vi, lạnh nhạt nói: “Nhưng dù sao ngươi cũng là hoàng muội của ta, người làm hoàng huynh như ta cũng không thể quá ức hiếp ngươi được
Bên cạnh ta có bốn người ky sĩ thân vệ, ngươi có thể chọn một người, chỉ cần bên cạnh ngươi có người tiếp được một chiêu của bọn họ, cái Đế Long rễ chủ này sẽ nhường lại cho ngươi.”
“Thập Tứ ca nói đùa rồi, nếu như huynh muốn có thì cứ việc lấy đi là được, bọn ta lại đi tìm Đế Long khác.” Bạch Vi hành lễ rồi chuẩn bị rời đi
Nhưng Bạch Thương Lãng lại tiến lên một bước, kéo tay Bạch Vi lại, cười nói: “Ngươi không cần hạ mình như vậy, nếu đã vào Đế Viên rồi thì sự cạnh tranh sau này cũng là chuyện khó tránh khỏi, vẫn nên sớm làm quen đi thôi
Ngươi yên tâm, Thập Tứ ca sao nỡ nhẫn tâm đi giành Đế Long của ngươi, chỉ muốn khiến cho ngươi có thêm nhiều kiến thức, hiểu được một chút đạo lí sinh tồn trong Đế Viên mà thôi.”
Bạch Vi cười nói: “Đa tạ ý tốt của Thập Tứ ca, Bạch Vi không dám có nhiều vọng tưởng, càng không muốn tranh giành với người khác, chỉ cầu có được một chút yên ổn mà thôi.”
“Không sao, cho dù là thắng hay bại con Đế Long rễ chủ này ta cũng sẽ nhường cho ngươi.” Bạch Thương Lãng đưa tay kéo Bạch Vĩ lại, bất động thanh sắc nói
Một con Đế Long rễ chủ chẳng là cái gì so với hoàng tử ở thực lực như Bạch Thương Lãng, cho dù không lấy được cái này vẫn có thể lại đi giành tiếp một cái khác
Sở dĩ Bạch Thương Lãng bức bách Bạch Vi như thế, chủ yếu là để Hàn Sâm biết hắn lựa chọn Bạch Vị là một sai lầm cực kì lớn
“Nếu Thập Tứ hoàng tử đã có ý tốt như thế, thuộc hạ cũng đồng ý thử một lần, vẫn mong công chúa điện hạ thành toàn cho.” Hàn Sâm nhìn thấy Bạch Vi bị Bạch Thương Lãng kéo lại, muốn đi cũng đi không được, bước lên phía trước hành lễ với Bạch Vi nói
Bạch Vi vẫn còn muốn nói gì đó nhưng Bạch Thương Lãng đã cười nói: “Không hổ là đệ tử của Nữ Hoàng Đao Phong, quả nhiên gan dạ sáng suốt, bản hoàng tử tán thưởng nhất chính là những người vừa gan dạ vừa sáng suốt giống như ngươi vậy
Bốn ky sĩ bên cạnh ta, ngươi có thể chọn bất kì người nào, cho dù có thể tiếp được một chiêu của bọn họ hay không, con Đế Long rễ chủ này vẫn thuộc về các người.”
Dứt lời, Bạch Thương Lãng lại nói với bốn ky sĩ ở phía sau hắn: “Hàn Sâm là đệ tử của Nữ Hoàng Đao Phong, ta và Nữ Hoàng Đao Phong có giao tình rất sâu đậm, các ngươi tuyệt đối không được làm bị thương đệ tử của nàng, thủ hạ lưu tình là được.”
Ánh mặt của Hàn Sâm rơi trên người của bốn ky sĩ, hắn do dự một chút rồi đi đến trước mặt nữ ky sĩ của tộc Hoàng cực nói: “Xin chỉ giáo.”
“Hồng Tụ, đừng làm hắn bị thương.” Bạch Thương Lãng bình tĩnh nói với nữ ky sĩ đó
“Vâng.” Nữ ky sĩ đáp một tiếng, bước ra từ phía sau Bạch Thương Lãng, đứng trước mặt Hàn Sâm
“Tại hạ Hàn Sâm, không biết các hạ xưng hô như nào?” Hàn Sâm ôm quyền nhìn nữ ky sĩ đó nói
Đối với hắn mà nói, lựa chọn ky sĩ nào thật ra cũng không khác gì mấy, bởi vì cấp bậc của bất cứ ky sĩ nào cũng ở trên hắn
Sở dĩ lựa chọn nữ ky sĩ này, chủ yếu là bởi vì Hàn Sâm thấy nàng rất quen mắt, nhưng lại không nhớ ra rốt cuộc đã gặp ở đâu, cho nên muốn xác nhận lại một chút
“Hồng Tụ.” Nữ ky sĩ lạnh lùng nói, từ từ nhấc nắm đấm lên, đồng thời nói: “Ngươi chỉ cần có thể tiếp được một quyền này của ta mà không ngã xuống thì xem như ngươi chiến thắng.”
Nói rồi, thần quang trên mắn đấm hiện ra, ngưng tụ lại thành vầng sáng như mặt trăng, những nơi ánh trăng chiếu tới dường như không gian đều bị biến đổi
Thân người Hàn Sâm hơi di chuyển nhưng lại cảm giác được không gian xung quanh hình như bị kéo dài ra
Sau khi dịch chuyển, hắn vẫn đứng nguyên ở chỗ cũ
“Sức mạnh không gian?” Hàn Sâm thầm kinh ngạc trong lòng
Nắm đấm của Hồng Tụ đánh tới tựa như trăng sáng rơi xuống, thân mình Hàn Sâm biến ảo nhanh chóng nhưng làm thế nào cũng không rời khỏi được không gian đó, ánh trăng đã cách hắn ngày càng gần
Hàn Sâm híp mắt lại, nhìn chằm chằm ánh trăng sáng đó
Nếu đã không tránh được thì thôi khỏi tránh nữa, phi thân dùng một quyền đánh vào ánh trăng
Bạch Vi biến sắc, Hồng Tụ ít nhất cũng là một vị cường giả cấp Vương, thậm chí còn có khả năng là Bán Thần Hóa
Hàn Sâm vừa mới thăng lên Công Tước không lâu, cho dù có mạnh cỡ nào cũng không thể đối kháng chính diện với một cường giả như Hồng Tụ được
Sao Bạch Vi lại không biết ý đồ của Bạch Thương Lãng cơ chứ
Hàn Sâm tiếp một quyền này không đến nỗi mất mạng nhưng chắc chắn cũng sẽ bị thương nghiêm trọng
Bùm
Trong chớp mắt, nắm đấm của Hồng Tụ va chạm với nắm đấm của Hàn Sâm, vầng trăng sáng đó vỡ tan ra như pha lê, đồng thời cũng xé †oạt không gian gần đó và cả cơ thể Hàn Sâm
Bạch Vi nhìn mà kinh hãi
Nàng cứ ngỡ Hồng Tụ chắc chắn không dám ra tay giết người ở trong Đế Viên nhưng sức mạnh như vậy rõ ràng là muốn đẩy Hàn Sâm vào chỗ chết
Cơ thể bị sức mạnh không gian xé †an, trừ phi có năng lực phục hồi cực kỳ mạnh mẽ, nếu không cho dù có sức mạnh tái sinh cũng rất khó sống sót
Cơ thể của Hàn Sâm bị xé toạt ra, nổ tung như bọt nước, trong chớp mắt đã vỡ nát rồi biến mất
Mà tại chỗ vẫn có một Hàn Sâm nhàn nhã đứng đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm bị ánh trăng xé rách chỉ là một phân thân ngưng tụ từ Nguyệt Phách mà thôi
“Thuộc hạ vô năng, xin hoàng tử trách phạt.” Hồng Tụ biến sắc, sau đó cúi đầu hành lễ thỉnh tội với Bạch Thương Lãng
“Thuật phân thân của Hàn Sâm thực sự tài tình khéo léo, đến cả bản hoàng tử cũng bị lừa huống chỉ là ngươi.” Bạch Thương Lãng vung tay, ý bảo Hồng Tụ lui xuống, sau đó cười nói với Hàn Sâm: “Sóng sau xô sóng trước, không hổ là là đệ tử của Nữ Hoàng Đao Phong, quan hệ giữa ta và sư phụ ngươi rất thân thiết, sau này nếu như rãnh rỗi, đừng ngại đi đến chỗ của ta rèn luyện nhiều hơn.”
Dứt lời, Bạch Thương Lãng lại nói với Bạch Vi: “Vi muội, chúc mừng ngươi có được một ky sĩ tốt, con Đế Long rễ chủ này thuộc về ngươi rồi
Ta đi trước một bước, đi tìm một Đế Long rễ chủ khác, sau này có duyên sẽ gặp lại.”
Sau khi Bạch Thương Lãng đã đi xa, Bạch Vi mới nói với Hàn Sâm: “Thực sự quá mạo hiểm, lúc nãy suýt chút nữa ngươi đã chết rồi.”
“Như bây giờ không phải rất tốt sao?” Hàn Sâm mỉm cười, nhìn theo bóng lưng của đám người Bạch Thương Lãng, nét mặt dường như đang suy nghĩ
Hết chương 2309